Tu La Võ Thần

Chương 5658: Tiếp cận bí mật, Chân Thần nữ tử

Tia sáng lưu chuyển, đều là lực truyền tống. Sở Phong lúc này đang ở trong đường hầm truyền tống. Đường hầm truyền tống không có gì đáng kinh ngạc, dù sao chỉ cần bước vào trận pháp truyền tống thì sẽ tiến vào đường hầm truyền tống để di chuyển. Nhưng lúc này, Sở Phong ở trong đường hầm truyền tống này lại vô cùng kinh hãi. Sở Phong kinh hãi cũng bởi vì tốc độ đường hầm truyền tống quá nhanh, nhanh vượt quá sức tưởng tượng. Mỗi một sợi lực truyền tống ở đây đều phải là bảo vật vô giá mới có thể phát ra được. Nhưng lực truyền tống như vậy lại có đến ức vạn sợi, mạnh mẽ tụ lại thành đường hầm truyền tống này. Dù Sở Phong kiến thức rộng rãi, khi nhìn thấy đường hầm truyền tống này phản ứng đầu tiên cũng là cảm giác như mộng ảo. Điều này…đã vượt khỏi nhận thức!
“Lực truyền tống cường đại như vậy, nếu không tận mắt chứng kiến, chắc chắn không ai tin.”
“Cửu Thiên Bí Địa, rốt cuộc ngươi có bí mật gì?”
Trong lúc Sở Phong rung động lại càng thêm hiếu kỳ. Dù sao, hắn sở dĩ tiến vào đường hầm truyền tống lợi hại như vậy chính là do Sở Phong dùng trận pháp mở, để mở ra cánh cửa lớn thần bí kia. Khi trận pháp mở ra hòa vào với cánh cửa lớn thần bí, Sở Phong liền tiến vào đường hầm truyền tống này. Vì vậy, Sở Phong đoán đường hầm truyền tống này cuối cùng có lẽ chính là nơi cất giấu bí mật của Cửu Thiên Bí Địa.
Khoảng hai giờ sau, Sở Phong cuối cùng cũng đi ra khỏi đường hầm truyền tống. Lúc này, hắn đứng ở trên một đài cao, cảnh tượng xung quanh đài cao khiến Sở Phong ý thức được, hắn đang ở bên trong một đại điện được xây bằng đá. Mà đài cao Sở Phong đang đứng là nơi trung tâm nhất của đại điện.
Quay lại nhìn, sau lưng Sở Phong đứng sừng sững một cánh cửa cao tới vạn mét. Cánh cửa này không liền với bất kỳ bức tường nào, giống như một bức tượng đứng trên đài cao. Cánh cửa này không giống với cánh cửa lớn thần bí lúc trước, nó trông tinh xảo hơn, như được đúc bằng vàng, vàng son lộng lẫy. Nhưng ở phía trên cánh cửa này vẫn lưu lại lực truyền tống. Rõ ràng Sở Phong đã đến đây thông qua cánh cửa này. Khi lực truyền tống tiêu tan, cánh cửa này trừ vẻ tinh xảo thì không còn gì khác, Sở Phong không quan sát ra bất kỳ thứ gì từ cánh cửa này.
Rất nhanh hắn xác định, cánh cửa này tuy mạnh, bản thân là một chí bảo, nhưng lại không ẩn chứa bất kỳ huyền bí gì, chỉ là một điểm truyền tống của đại trận truyền tống mạnh mẽ. Tuy nhiên, hơi thở nó phát ra rất cổ xưa, chắc cùng một thời với cánh cửa lớn thần bí kia.
Về phần đại điện được xây bằng đá mà Sở Phong đang ở cũng tản ra hơi thở cổ xưa. Nhưng Sở Phong có thể suy đoán, đại điện này dù lâu đời, nhưng hẳn là được xây dựng vào thời kỳ Viễn Cổ. Mà cánh cửa lớn tinh xảo sau lưng Sở Phong, cùng với cánh cửa lớn thần bí nằm ngang trên mặt đất kia là đồ vật từ thời Thái Cổ. Vì vậy có thể suy đoán, nơi này trước có cửa, sau có cung điện.
Sở Phong cẩn thận quan sát, phát hiện trong đại điện, ngoài cánh cửa lớn thời Thái Cổ ở trung tâm thì không có bất cứ bài trí nào khác. Chỉ là ở hai đầu đại điện có hai cửa đá, một cửa có lẽ thông đến chỗ sâu, còn một cửa có lẽ thông ra lối vào hoặc lối ra. Trên hai cửa đá đều có khắc hình vẽ. Nhưng chỉ có hình vẽ trên cánh cửa đá thông đến chỗ sâu mới thu hút sự chú ý của Sở Phong.
Hình vẽ kia ẩn chứa huyền cơ, rõ ràng là một loại công pháp kết giới, hơn nữa công pháp kết giới này vô cùng huyền diệu. Nếu có thể lĩnh ngộ, sẽ tăng cường rất nhiều lực chú ý của tinh thần lực Sở Phong, rất có thể khiến Thiên Nhãn của Sở Phong mạnh hơn, thủ đoạn bày trận cũng sẽ được tăng lên. Nếu nắm giữ công pháp này, dù không giúp cảnh giới Sở Phong tăng lên, nhưng thực lực tổng hợp sẽ tăng lên rất lớn. Đáng tiếc, công pháp trên cửa đá kia không hoàn chỉnh. Nhưng Sở Phong lại tìm được manh mối từ trên cánh cửa, công pháp hoàn chỉnh đang giấu ở sau cánh cửa lớn này.
"Công pháp sau cánh cửa này, chính là bí mật của Cửu Thiên Bí Địa?"
"Không đúng, không đúng."
Dù công pháp kia rất lợi hại, nhưng Sở Phong nhanh chóng phủ nhận, công pháp đó không thể là bí mật của Cửu Thiên Bí Địa. Cửu Thiên Bí Địa được xây dựng vào thời Thái Cổ. Còn tòa đại điện này được tạo vào thời Viễn Cổ. Nhưng nghĩ lại, tuy nói cửa đá kia và đại điện đều là do thời Viễn Cổ tạo ra, cũng không đại biểu công pháp tinh thần lực bên trong đại điện cũng là của thời Viễn Cổ. Rất có thể công pháp tinh thần lực đó lại đến từ thời Thái Cổ, nó mới chính là bí mật của Cửu Thiên Bí Địa.
"Chẳng lẽ nói, có người thời Viễn Cổ phát hiện ra bí mật nơi đây, cố ý xây tòa cung điện này để che giấu bí mật này?"
Nghĩ đến đây, Sở Phong cẩn thận quan sát đại điện, lại phát hiện căn bản không thấy phương pháp mở cửa đá. Trên mặt cửa đá chỉ có một lỗ tra chìa khóa, chỉ có dùng đúng chìa khóa mới có thể mở cửa này.
"Quá hèn hạ." Sở Phong không nhịn được chửi một tiếng.
Nhưng Sở Phong ngoài miệng thì chửi, chứ không từ bỏ. Mà đi đến cửa đá có lẽ thông ra lối vào. Cánh cửa đá này không có bất cứ trở ngại nào, có thể trực tiếp đẩy ra. Đẩy cửa ra, đập vào mắt là một hành lang đá sâu thẳm. Trong hành lang không có cơ quan gì, Sở Phong đi dọc theo hành lang một đường thông suốt. Đến cuối hành lang thì có một đài đá cao, xung quanh đài có bày một trăm bia đá. Các bia đá không chỉ liền một khối với đài, mà phía trên đều có khắc đường vân kết giới. Đây là trận pháp truyền tống, được xây dựng vào thời Viễn Cổ. Trên bức tường cuối hành lang viết phương pháp điều khiển trận pháp truyền tống này. Sở Phong rất nhanh nắm được nội dung, bước vào trong trận pháp rồi thôi động.
Một lúc sau, Sở Phong đến một khu rừng trúc. Khu rừng trúc này không có chút hơi thở nào của thời Viễn Cổ, ngoại trừ… thứ ở dưới chân Sở Phong. Lúc này, dù Sở Phong đang ở trong rừng trúc, nhưng dưới chân hắn không phải đất mà là trận pháp truyền tống. Trận pháp truyền tống này giống hệt trận pháp ở cuối hành lang vừa nãy. Nhưng trước trận pháp truyền tống lại có dựng một tấm bia đá lớn. Tấm bia đá này không phải đồ vật của thời viễn cổ, mà do người thời này chế tạo. Khi Sở Phong nhìn thấy nội dung trên bia đá, lại càng ngạc nhiên. Trên tấm bia đá viết mười ba chữ lớn: Thương Khung Tiên Tông cấm địa, người xông vào g·iết không cần tội!
“Thương Khung Tiên Tông?”
"Chẳng phải Cửu Thiên Bí Địa đã bị Thất Giới Thánh Phủ nắm trong tay sao? Sao lại thành lãnh địa của Thương Khung Tiên Tông?”
“Còn nơi này, sao lại không thích hợp như vậy?”
"Lẽ nào ta đã không còn ở trong Thất Giới thiên hà rồi?" Sở Phong càng nghĩ càng kinh ngạc.
Hai giờ mà vượt qua thiên hà, đây là chuyện nói ra không ai tin được. Đừng nói đến khoảng cách giữa các thế giới, mà ngay cả khoảng cách giữa các tinh vực cũng đã rất xa xôi rồi. Mà khoảng cách giữa thiên hà với thiên hà thì càng xa xôi đến cực điểm, người tu vi yếu dùng cả vạn năm cũng khó mà vượt qua. Nhất là Thất Giới thiên hà, lại nằm ở nam vực trong giới tu võ mênh mông. Mà Thương Khung thiên hà thì ở tây vực của giới tu võ mênh mông, khoảng cách giữa bọn chúng lại càng xa.
Trong vòng hai giờ ngắn ngủi, từ Thất Giới thiên hà đi đến Thương Khung thiên hà, thật sự quá khó tin. Thế nhưng, khi Sở Phong hồi tưởng lại đường hầm truyền tống vừa rồi, cùng lực truyền tống cường đại đến mức không thể địch nổi, lại cảm thấy việc này có lẽ thực hiện được.
“Nếu đúng là vậy, lẽ nào bí mật của Cửu Thiên Bí Địa chính là trận pháp truyền tống có thể vượt qua thiên hà trong thời gian ngắn?”
Nghĩ tới đây, Sở Phong bay lên, lại dùng Thiên Nhãn, dùng nó để quan sát nơi xa, để xác định nơi này có còn là Cửu Thiên Bí Địa không. Sở Phong bề ngoài vẫn là thân phàm nhân, nhưng năng lượng hắn chứa đựng sớm đã là thần linh trong mắt người hạ giới. Nhất là dưới Thiên Nhãn, khoảng cách quan sát càng đáng sợ đến cực điểm. Trong tầm mắt Sở Phong, có thể nhìn thấy bên ngoài rừng trúc là một rừng cây, cuối rừng cây chính là một vùng biển. Đủ loại dấu hiệu chứng minh, nơi này giống như đã không còn là bên trong Cửu Thiên Bí Địa. Nhưng Sở Phong không cách nào xác định nơi này rốt cuộc là vẫn còn ở Thất Giới thiên hà, hay là đã ở Thương Khung thiên hà.
"Ừm?"
Bỗng nhiên, sắc mặt Sở Phong hơi đổi, trên không trung sâu trong biển, đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng chói mắt. Tia sáng mỗi ngày một lớn, tỏa ra xung quanh. Ngay sau đó, phía trên đại dương dấy lên một trận sóng to gió lớn, sau đó cuồng phong thổi ra biển, rừng rậm gần biển đều bị nhổ bật gốc rồi hóa thành tro tàn. Không lâu sau, ngay cả mặt đất dưới chân Sở Phong cũng bắt đầu rung chuyển, rồi càng lúc càng mạnh. Sau đó những tiếng nổ chói tai cũng theo nhau mà đến. Một lúc sau, sóng lớn ngập trời không ngừng nổ tung trên đại dương, từng đợt sóng liên tiếp, càn quét chân trời.
Có người đang giao chiến!
Theo suy đoán của Sở Phong, người giao chiến ở vị trí sâu trong biển. Thế nhưng Sở Phong có thể thấy được đại dương, mực nước đang nhanh chóng hạ thấp, không phải nước bị hút đi mà đang bốc hơi. Biển cả đều bốc hơi, rừng rậm ven biển cũng bị tàn phá trên diện rộng. Lực phá hoại này khiến Sở Phong ý thức được, những người giao chiến kia có thực lực vô cùng mạnh.
"Lực phá hoại này, rất có thể là cao thủ Chân Thần cảnh." Trong lòng Sở Phong có suy đoán.
"Cảm giác này?"
Bỗng nhiên, Sở Phong dời mắt khỏi chiến trường kia, chuyển sang một khu rừng cây ở gần đó. Hắn phát hiện, ở một chỗ của rừng trúc có chấn động lực truyền tống. Vì vậy Sở Phong vội vàng di chuyển đến gần, sau đó phát hiện ở trên mặt đất của khu rừng trúc có cắm một con dao găm. Dao găm rất tinh xảo, được làm bằng đá, có từ thời Viễn Cổ. Hơn nữa, phía trên khắc các đường vân rất giống với cái ở thạch điện, rất có thể là của cùng một người làm ra. Lực truyền tống đang theo dao găm mà phát ra. Đột nhiên, một luồng ánh sáng từ trong dao găm phun ra, rồi lóe lên một cái biến mất. Khi dao găm biến mất, một bóng người xuất hiện ở chỗ dao găm vừa ở. Đó là một nữ tử.
Nữ tử kia nhìn thấy Sở Phong, đầu tiên là một mặt kinh ngạc, sau đó trong mắt lộ sát khí. Ánh mắt kia rõ ràng muốn g·iết Sở Phong. Nhưng một lúc sau, sát ý giảm xuống, nữ tử kia do thương thế quá nặng nên nghiêng người rồi ngất đi. Lúc này, Sở Phong có thể thấy, trước ngực nữ tử này có một dấu chưởng ấn, một chưởng này làm cho nàng thất khiếu chảy m·á·u, thương thế cực kỳ nặng, là nguyên nhân chính khiến nàng hôn mê. Nhưng ngoài việc thất khiếu chảy máu, khuôn mặt nữ tử cũng không hề bị hư hao, vì vậy khi nhìn kỹ Sở Phong cũng thấy hơi bất ngờ. Nữ tử này, Sở Phong đã từng gặp.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận