Tu La Võ Thần

Chương 2500: Núi đao biển lửa

"Nếu truyền thuyết là thật, vậy vị tôn giả ở nơi đây hẳn không phải là hạng người tầm thường." Sở Phong cảm thán, hắn cho rằng, thẻ tre này không tự dưng xuất hiện ở Vân Hạc Sơn này, chắc chắn là có liên quan đến vị tôn giả năm đó. Dù sao, vị tôn giả đó là một truyền kỳ của Bách Luyện phàm giới, không ai biết thực sự bản lĩnh của hắn ra sao, tu vi thế nào cũng không ai xác định được. Lúc ông ta đến đây, ông ta chính là chân vương của Bách Luyện phàm giới, không ai dám trêu chọc. "Chắc chắn có liên quan đến ông ta, chỉ là nơi này mới xuất hiện gần đây, trước đó ta chưa hề phát giác ở Vân Hạc Sơn này lại có chỗ như thế." Kim Hạc Chân Tiên nói. "Nói cách khác, nó chủ động xuất hiện?" Sở Phong hiểu ý của Kim Hạc Chân Tiên, đây đúng là một cấm địa che giấu, bí ẩn đến mức thực lực của Kim Hạc Chân Tiên cũng không hề phát hiện ra. Cho nên, việc nó xuất hiện tất nhiên không liên quan đến Kim Hạc Chân Tiên. "Đúng là vậy, mà chính vì thế, Sở Phong, ta tin ngươi cũng hiểu, nơi đây tự nhiên hiện ra, chắc chắn có điều kỳ lạ. "Và dù chỉ cho phép lớp trẻ bước vào trong, cũng không đơn giản như thấy trước mắt, ngươi mà vào trong, hơn phân nửa sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí mất mạng trong đó cũng có thể." "Vậy nên, ta muốn hỏi lại ngươi lần nữa, ngươi có còn muốn vào trong giúp ta lấy phiến phong thần thẻ tre kia không?" Kim Hạc Chân Tiên hỏi. "Kim Hạc tiền bối, nếu ta không đi, người có giúp ta chữa trị cho huynh đệ ta không?" Sở Phong hỏi Kim Hạc Chân Tiên. Với câu hỏi này của Sở Phong, Kim Hạc Chân Tiên không trả lời, chỉ cười đầy ẩn ý. Thấy Kim Hạc Chân Tiên như vậy, Sở Phong cũng cười nhạt: "Tiền bối, kỳ thật cho dù giờ người có muốn, miễn phí chữa trị cho huynh đệ ta, thì việc này ta vẫn sẽ giúp người làm." "Vì sao?" Kim Hạc Chân Tiên kinh ngạc hỏi. "Bởi vì, đó là điều chúng ta đã ước định từ trước, ta, Sở Phong là người giữ chữ tín." Nói xong, Sở Phong mỉm cười, đồng thời cất bước về phía trước. Vù Một khắc sau, chân của Sở Phong chạm vào lớp kết giới vô hình kia, kết giới đó tạo ra gợn sóng như bọt nước. Nhưng kết giới đó không hề cản được Sở Phong, Sở Phong cứ thế bước qua. "Quả nhiên, chỉ có lớp trẻ mới vào được." Thấy Sở Phong thành công bước vào, Kim Hạc Chân Tiên thở phào nhẹ nhõm. Một bảo vật như vậy, một chí bảo cấp Truyền thuyết, nếu nói hắn không động tâm thì là giả. Dù biết Sở Phong bước vào trong, hơn phân nửa sẽ gặp nguy hiểm, nhưng hắn vẫn hy vọng Sở Phong thử một lần. Suy cho cùng, sống chết của Sở Phong không liên quan đến hắn, nhưng chỉ cần Sở Phong thành công, vậy thì coi như hắn nhặt được chí bảo trong truyền thuyết. Có lẽ đây là đại kỳ ngộ lớn nhất đời hắn gặp được, hắn không muốn bỏ lỡ. Oanh Nhưng, Sở Phong vừa bước vào, còn chưa đi được một bước nào, khu vực của Sở Phong bắt đầu rung chuyển kịch liệt, từng trận oanh minh không ngừng truyền đến từ dưới lòng đất. Cùng lúc đó, mặt đất rộng lớn phía trước Sở Phong bắt đầu sụp đổ, từng mảng lớn mặt đất tróc ra, phía trước Sở Phong biến thành vực sâu không đáy, chỉ có ngọn núi đỡ phiến phong thần thẻ tre là còn đó. Rất nhanh, từng đợt khí thế mênh mông từ sâu dưới lòng đất truyền đến, dường như có thứ gì đó muốn từ sâu dưới lòng đất xuất hiện. Nhưng tình huống này chỉ có ở phía Sở Phong. Ở phía Kim Hạc Chân Tiên, mọi thứ vẫn bình thường, không hề có chút biến hóa. Nói cách khác, kết giới vô hình kia giống như một bức tường, chia khu vực này ra làm hai. Chỗ của Sở Phong thì núi lở đất nứt, nhưng chỗ của Kim Hạc Chân Tiên thì không hề sứt mẻ, vẫn nguyên vẹn không tổn hại. "Đó là?" Lúc này sắc mặt Kim Hạc Chân Tiên đã sớm trở nên ngưng trọng, mắt hắn chăm chú nhìn khu vực đang biến đổi kia. Nhưng, khi khu vực kia thật sự xảy ra biến đổi, đến cả Kim Hạc Chân Tiên cũng phải nhíu mày. Trước mặt Sở Phong, xuất hiện một ngọn núi và một biển. Nhưng, đó không phải là núi bình thường, cũng không phải là biển bình thường. Núi đó, không cao lắm, lại toàn lưỡi đao dày đặc, hàn quang lấp lánh, có cái chỉ dài một tấc, có cái lại dài hơn trăm mét. Đây là núi đao! ! ! Biển kia, sóng lớn cuồn cuộn, ngọn lửa bùng lên, từng con hỏa long gào thét. Đây là biển lửa! ! ! "Núi đao biển lửa?!" Giờ phút này, ánh mắt Sở Phong biến đổi, trong lòng khẽ động, rồi trong mắt hiện vẻ ngoài ý muốn. Hắn đã nghĩ qua nhiều loại cơ quan đang chờ hắn, nhưng không ngờ lại là núi đao biển lửa, kiểu khảo nghiệm cổ lỗ như vậy. Dù sao, đây là do tôn giả bố trí, chỉ có chút này thì quả thật khiến Sở Phong có chút thất vọng. "Cái núi đao biển lửa này quá bình thường, căn bản không làm gì được ngươi." Nữ Vương đại nhân cũng nói. "Quả thực là thế." Sở Phong cười nhạt, sau đó không hề e ngại mà đi thẳng về phía trước. Với tu vi hiện tại của hắn, loại này căn bản không thể gây chút tổn hại nào. Rầm Nhưng, Sở Phong vừa bước một bước, còn chưa thực sự vào trong núi đao, đã cảm thấy trán đau nhói, rồi bị đánh bay ngược ra ngoài, xuyên qua cả kết giới, bị đánh văng ra. "Sao lại thế?" Lúc này, Sở Phong ngồi phịch dưới đất, vẻ mặt khó hiểu. "Là kết giới, trước núi đao biển lửa vẫn có kết giới, xem ra ngươi không thể dùng thủ đoạn thông thường để đi qua." Kim Hạc Chân Tiên nói. "Vậy ta phải làm sao? Kết giới đó ta nhìn cũng không thấy, rõ ràng là kết giới cao minh, với kết giới thuật của ta, căn bản là không phá giải được." Sở Phong nói. "Trên mặt đất không được, có lẽ trên không trung đi được, Sở Phong, ngươi thử xem có thể bay qua núi đao biển lửa đó không." Kim Hạc Chân Tiên nói. Vút Nghe lời của Kim Hạc Chân Tiên, Sở Phong không nói nhảm mà bay thẳng lên, lại xuyên qua cái kết giới ngăn cách kia, đồng thời đến trên núi đao. "Trên không trung không có kết giới." Lúc này, Sở Phong vô cùng vui mừng, vì khi lên không trung, hắn không còn gặp lại kết giới lúc nãy đánh bật mình ra. Điều đó cho thấy trên không không có kết giới, trên không có thể đi qua. "Sở Phong cẩn thận một chút, có lẽ trên không còn cơ quan." Kim Hạc Chân Tiên nhắc nhở. "Hiểu rồi." Sở Phong không phải người chủ quan, không cần Kim Hạc Chân Tiên nhắc nhở, hắn cũng đã sớm chuẩn bị đề phòng bất trắc. Nhưng, điều làm hắn bất ngờ là, trên đường bay qua, hắn đã hoàn toàn vượt qua núi đao biển lửa, mà không bị ngăn cản. "Vậy mà không có cơ quan, vậy thì quá sơ hở rồi?" Nữ Vương đại nhân nói với giọng nghi hoặc. Nàng không thật sự nghĩ cơ quan chỉ có thế, mà là đang nhắc nhở Sở Phong, nơi này không đơn giản như thấy trước mắt. "Rốt cuộc như nào, sẽ nhanh chóng được công bố thôi." Sở Phong không hề lùi bước, vì hắn đã lên đến đỉnh núi, đồng thời hạ thấp xuống, phiến phong thần thẻ tre ngay trước mắt hắn. "Quả nhiên là nó, nhưng cảm giác có hơi khác biệt, thật sự không biết mảnh phong thần thẻ tre này ẩn chứa sức mạnh gì." Khoảng cách này, Sở Phong đã có thể cảm nhận được khí tức của phong thần thẻ tre này. Khí tức từ thời Viễn Cổ, giống y hệt với một mảnh trong đan điền hắn, có thể xác định, chúng xuất phát từ một chỗ. Nhưng xét về cảm giác tổng thể, thì lại có chút khác biệt, dường như nhắc nhở Sở Phong, nó và mảnh trong đan điền của Sở Phong, không phải cùng một loại. "Xem ra bất kể lời đồn có thật không, thẻ tre này chắc chắn là chí bảo, nếu có thể chiếm làm của riêng thì tốt." Nữ Vương đại nhân cười tủm tỉm, lúc này trong đôi mắt đẹp của nàng ánh lên tia sáng khác thường. Có thể thấy được nàng mong muốn Sở Phong có được mảnh thẻ tre này như thế nào. "Ta cũng muốn, chỉ là ta không thể, cũng không làm được." Sở Phong cười khổ, rồi vươn tay ra chụp lấy, muốn nắm lấy thẻ tre kia. Và nó thật sự thành công nắm được phiến phong thần thẻ tre kia. "Thành công rồi." Nữ Vương đại nhân vui mừng khôn xiết. Còn tảng đá trong lòng Sở Phong, cuối cùng cũng đã được cởi bỏ. Hắn vốn tưởng rằng ở bước cuối cùng này, sẽ xảy ra chuyện gì sai sót, ví dụ như có kết giới vô hình cản trở, nhưng bây giờ xem ra là không có. "Quả thực đã thành công." Trên mặt Sở Phong cũng lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, sau đó thu cánh tay về, muốn mang thẻ tre đi. "Cảm giác này?" Bỗng nhiên, sắc mặt Sở Phong đại biến. Vì Sở Phong kinh ngạc phát hiện, cánh tay đang nắm lấy phong thần thẻ tre, giờ phút này lại không thể thu lại được. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận