Tu La Võ Thần

Chương 2696: Tiên Binh sơn trang

Chương 2696: Tiên Binh sơn trang
"Luyện chế binh khí vật liệu à, ngươi muốn phẩm chất gì?" Tống Hỉ hỏi.
"Cường hóa nửa thành tiên binh." Sở Phong nói.
Trải qua giao chiến với nữ tử, Sở Phong nhận ra, Thần Long Huyết Xích của hắn tuy là nửa thành tiên binh, nhưng phẩm chất vẫn chưa đạt tới cực phẩm. Cho nên Sở Phong muốn cường hóa Thần Long Huyết Xích, sau khi cường hóa, Thần Long Huyết Xích có thể tăng chiến lực, tự nhiên sẽ mạnh lên. Đồng thời, trong quá trình cường hóa, Sở Phong cảm thấy, trên con đường tu võ, hắn cũng sẽ có thu hoạch. Đây là việc vẹn cả đôi bên.
"Vật liệu cường hóa nửa thành tiên binh? Cái này không dễ làm, để ta nghĩ xem." Tống Hỉ vuốt cằm, rơi vào suy tư.
"Có, có một chỗ, ta cảm thấy ngươi có thể đi thử." Bỗng nhiên, Tống Hỉ nói.
"Địa phương nào?" Sở Phong hỏi.
"Chuyện này, ta cũng chỉ nghe qua thôi, chứ chưa từng đi." Tống Hỉ nói.
"Nói xem, rốt cuộc là địa phương như thế nào." Sở Phong nói.
"Tiên Binh sơn trang, truyền thừa đã lâu, là thế lực rèn đúc tiên binh lợi hại nhất Đại Thiên Thượng Giới, không có nơi nào sánh bằng. Mà Tiên Binh sơn trang, mỗi năm đều tổ chức một cuộc đi săn, cuộc đi săn này mở ra cho tất cả tiểu bối Đại Thiên Thượng Giới. Nhưng có hai điều kiện, điều kiện thứ nhất, là tuổi tác không được vượt quá trăm tuổi, quá tuổi tu vi, không thể vào trong. Điều kiện thứ hai, phải là Giới Linh sư, bởi vì ở đó, võ lực sẽ bị phong tỏa, chỉ có thể dùng kết giới chi lực. Cuộc đi săn này, căn cứ theo tiêu chuẩn đi săn, sẽ xếp hạng, hạng càng cao thưởng càng lớn, ta nghe nói phần thưởng đó là các loại tài liệu quý hiếm, nếu đoạt được hạng nhất, còn có thể nhận được một thanh nửa thành tiên binh do Tiên Binh sơn trang rèn. Tính toán thời gian, cuộc đi săn do Tiên Binh sơn trang tổ chức, hình như sắp đến, tính lộ trình, nếu ngươi đi bây giờ, vẫn kịp." Tống Hỉ nói.
"Thật đúng là tới sớm không bằng gặp đúng lúc, trận đi săn này, đơn giản là chuẩn bị cho ta." Biết được việc này, Sở Phong cảm thấy mừng rỡ, đây thật là một cơ hội cho hắn.
"Sở Phong, vậy xem ra ngươi muốn đi?" Tống Hỉ hỏi.
"Đương nhiên, đi ngay bây giờ." Sở Phong nói.
"Ta có một thỉnh cầu, không biết..." Lúc này, Tống Hỉ muốn nói lại thôi.
Sở Phong liếc mắt một cái đã thấy ngay tâm tư của Tống Hỉ, liền hỏi: "Ngươi muốn đi cùng ta?"
"Hắc hắc, thật ra ta cũng muốn đi xem thiên hạ, lần này thật là cơ hội, ngươi có thể mang ta đi cùng không?" Tống Hỉ hỏi.
"Đương nhiên có thể." Sở Phong sảng khoái đáp.
"Vậy chúng ta đi luôn bây giờ." Tống Hỉ còn sốt sắng hơn cả Sở Phong.
Dù sao, Tống Hỉ là người thích xông xáo bên ngoài, chỉ vì mẫu thân bị bệnh, mới trở về quê nhà. Mà bây giờ, độc của mẹ hắn đã được giải, lại có Tĩnh di chăm sóc, Tống Hỉ rốt cuộc có thể yên tâm ra đi.
"Tống Hỉ, thật ra có một chuyện, ta vẫn muốn nói với ngươi, ta khuyên ngươi nên mang theo mẹ ngươi, chuyển đi nơi khác đi." Bỗng nhiên, Sở Phong nói.
"Vì sao?" Tống Hỉ lộ vẻ khó hiểu.
"Người Triệu phủ, có chút ngu dốt, nói trắng ra, bọn chúng cực kỳ không có đầu óc. Ta sợ uy hiếp của ta đối với chúng không có tác dụng. Nếu bọn chúng làm càn, trả thù hai mẹ con ngươi sau này, vậy các ngươi làm sao?" Sở Phong nói.
Trong thiên hạ, không có chuyện gì không thể xảy ra, cho dù Triệu phủ trong mắt Sở Phong, không đáng một kích. Nhưng Sở Phong vẫn không chắc chắn, sau khi hắn rời đi, mẹ con Tống Hỉ, có gặp phải trả thù không. Dù sao, Sở Phong từng trải qua chuyện cả nhà bị diệt môn, nên phương diện này, ngược lại có chút cẩn thận. Nhưng, Sở Phong cũng không thể vì lo lắng cho Tống Hỉ, mà diệt tất cả người Triệu phủ, điều này không hợp lẽ. Huống chi... Sở Phong cũng biết từ Tống Hỉ, tiểu công tử Triệu phủ là đệ tử Thái Sơn Môn. Nên, cho dù Sở Phong có diệt Triệu phủ, tiểu công tử Triệu phủ, nhất định cũng không tha cho Tống Hỉ. Vì vậy, biện pháp tốt nhất, là để hai mẹ con Tống Hỉ, rời khỏi nơi rắc rối này.
"Sở Phong, thật không dám giấu diếm, nếu có thể đi, ta đã đi từ lâu. Chỉ là mẹ ta, sống chết không chịu rời khỏi đây, muốn sống quãng đời còn lại ở đây, ta không thể không tôn trọng ý nguyện của lão nhân gia." Tống Hỉ nói.
"Nếu vậy, nhưng vẫn nên phòng ngừa vạn nhất. Nếu ngươi không chê, ta sẽ bố trí một tòa trận pháp bảo vệ cho nhà ngươi." Sở Phong nói.
"Nếu được vậy thì tốt quá, chỉ là... Lại làm phiền ngươi." Tống Hỉ nói.
"Không phiền phức." Sở Phong cười nói.
Tuy miệng nói không phiền phức, nhưng Sở Phong lại tốn không ít tâm lực để bố trí tòa trận pháp bảo vệ này. Để phòng ngừa vạn nhất, Sở Phong bố trí một tòa trận pháp phòng ngự cực mạnh, tòa trận pháp này ngày thường vô hình, người ngoài căn bản không nhìn thấy. Có tòa trận pháp này, nhà Tống Hỉ, chỉ có thể đi ra, không thể vào trong. Nếu muốn vào, phải có chìa khóa kết giới tương ứng mới được. Bằng không, trừ phi là tu võ giả Chân Tiên cảnh, bằng không... Đừng hòng nói phá vỡ tòa trận pháp này, ngược lại... Còn sẽ bị trận pháp bảo vệ gây thương tích.
"Sở Phong, ta thật sự không biết nên cảm ơn ngươi thế nào." Giờ phút này, Tống Hỉ cầm chìa khóa kết giới Sở Phong đưa, vành mắt đỏ lên.
"Đi thôi, chúng ta lên đường." Sở Phong cười nói.
Sau đó, Sở Phong và Tống Hỉ, lên đường đến Tiên Binh sơn trang kia.
Đại Thiên Thượng Giới, cao thủ tu võ rất nhiều, tự nhiên, Giới Linh sư mạnh mẽ cũng không ít. Ở đây đừng nói Giới Linh sư Tiên Bào, Tôn Bào Giới Linh sư cũng có không ít. Nên, thế lực do Giới Linh sư thành lập, ở Đại Thiên Thượng Giới không ít. Có thế lực giỏi bố trí trận pháp, có thế lực giỏi chữa thương, có thế lực giỏi luyện đan. Mà Tiên Binh sơn trang, có thể nói là thế lực luyện binh mạnh nhất Đại Thiên Thượng Giới. Nguyên nhân là vậy, Tiên Binh sơn trang được mời làm khách quý của Tinh Vẫn thánh địa. Là khách quý, chứ không phải thế lực phụ thuộc. Nói cách khác, Tiên Binh sơn trang nhận bảo hộ từ Tinh Vẫn thánh địa, nhưng không cần nộp bất kỳ cống phẩm nào. Có thể nhận được đãi ngộ tốt như vậy từ Tinh Vẫn thánh địa, đủ để chứng minh sự lợi hại của Tiên Binh sơn trang.
Sau một hồi di chuyển, Sở Phong và Tống Hỉ, cuối cùng từ trận truyền tống viễn cổ đi ra. Nơi này, rõ ràng vẫn còn khoảng cách nhất định đến Tiên Binh sơn trang, nhưng... Đã là một biển người, náo nhiệt vô cùng. Sở Phong có thể cảm nhận được, trong đám người này, Chân Tiên cường giả rất nhiều, những người có thực lực mạnh hơn hắn nhiều vô kể. Nhưng một điều, những người đó đều là tu võ giả đã sống vô số năm. Còn về tu võ giả trăm tuổi đổ lại, đa phần đều là Võ Tổ cảnh, lại ít người có thể địch lại Sở Phong.
"Đây là lãnh địa của Tinh Vẫn thánh địa nắm trong tay, quả nhiên khác biệt." Giờ phút này, Tống Hỉ một mặt hưng phấn. Vẻ kích động, như thể dân quê, cuối cùng lên thành phố, thấy cái gì cũng mới lạ, rất kích động.
"Ngươi chưa từng đến đây?" Sở Phong hỏi. Theo lẽ thường, Tống Hỉ cũng từng bôn ba đây đó, không nên như vậy.
"Hắc hắc, thật không dám giấu giếm, Tinh Vẫn thánh địa ta đúng là chưa từng đến, đây là lần đầu. Bởi vì lãnh địa Tinh Vẫn thánh địa, có thể nói là lãnh địa tôn quý nhất Đại Thiên Thượng Giới này, ngoài lãnh địa Sở thị thiên tộc. Cho nên ta đã tính từ đầu, cuối cùng sẽ đến Tinh Vẫn thánh địa, chỉ là... còn chưa kịp tới thì, mẹ ta đã bị bệnh." Tống Hỉ nói.
"Vậy là, ngươi không quen nơi này?" Sở Phong hỏi.
"Đúng là không quen, nhưng ta đã chuẩn bị từ trước." Tống Hỉ đưa cho Sở Phong một quyển trục. Sở Phong mở quyển trục ra, phát hiện đây là một bản đồ, bản đồ này chính là bản đồ toàn bộ lãnh địa do Tinh Vẫn thánh địa nắm giữ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận