Tu La Võ Thần

Chương 4618: Tác dụng thấp nhất

Tiếu Ngọc liếc nhìn Hạ Nham cũng không thèm, nhưng vẫn nói bốn chữ: "Không liên quan đến ngươi." Sau đó, Tiếu Ngọc liền tiếp tục tiến lên. Hóa ra, Tiếu Ngọc này không chỉ lạnh nhạt với Sở Phong, mà còn đối với Hạ Nham cũng như vậy. "Có cá tính, ta thích." Nhưng đối mặt với Tiếu Ngọc như vậy, Hạ Nham lại không hề tức giận, ngược lại cười toe toét và đi theo sau. Về phần Sở Phong, cũng đi theo sau. Ban đầu bọn họ cùng nhau tiến lên, là do Hạ Nham dẫn đường. Thế nhưng lúc này Tiếu Ngọc lại đi ở trước nhất, tư thế đó cho thấy nàng cũng rất quen thuộc nơi Thiên Biến Huyễn Cung này. Điều này cho thấy không chỉ Hạ Nham hiểu rõ về Thiên Biến Huyễn Cung, mà Tiếu Ngọc cũng vậy. Nhưng đột nhiên, một đạo bí mật truyền âm truyền vào tai Sở Phong, thanh âm kia chính là Hạ Nham. "Huyễn Cung Hồn Thủy, tuy có công hiệu đoạt phách, nhưng thực chất chỉ có hiệu quả trong thời gian ngắn." "Những thiên tài uống Huyễn Cung Hồn Thủy vào, rất nhanh liền rời khỏi thân thể bạn bè, linh hồn cũng tự động trở về thân thể mình, tất cả khôi phục như ban đầu, mà bạn bè của hắn cũng không chịu bất cứ tổn thương gì, đồng dạng khôi phục như lúc ban đầu." "Những người sau này phát hiện, Huyễn Cung Hồn Thủy, chỉ có thể dùng cho người yếu hơn mình." "Ví như ngươi và ta, nếu ngươi dùng Huyễn Cung Hồn Thủy, liền không thể chiếm được thân thể ta, nhưng nếu ta dùng Huyễn Cung Hồn Thủy, có thể chiếm được thân thể ngươi." Hạ Nham bí mật truyền âm, muốn nói rõ cặn kẽ cho Sở Phong công hiệu của Huyễn Cung Hồn Thủy. Nhưng dường như cũng nói, việc Tiếu Ngọc muốn Huyễn Cung Hồn Thủy, không phải để làm chuyện ác, bởi vì Huyễn Cung Hồn Thủy này không phù hợp điều kiện làm ác. "Vậy ngươi thấy, hắn cố ý đến Thiên Biến Huyễn Cung này, chỉ vì Huyễn Cung Hồn Thủy, là có mục đích gì sao?" Sở Phong hỏi. "Chắc chắn là có tác dụng của hắn, chỉ là tác dụng gì thì ngươi cứ đi hỏi hắn đi." Hạ Nham cười hề hề nói. Sở Phong tuy có chút hiếu kỳ, nhưng hắn với Tiếu Ngọc không quen, Tiếu Ngọc làm gì thì thực ra không liên quan gì đến hắn, cho nên Sở Phong cũng không suy đoán nhiều. "Còn ngươi thì sao, ngươi tới đây, có mục tiêu đặc biệt gì không?" Sở Phong hỏi câu này không còn là bí mật truyền âm, mà trực tiếp hỏi ra. "Đương nhiên là có, mục tiêu của ta là Tử Hà Quỷ Vương Châu ở chỗ sâu nhất của Thiên Biến Huyễn Cung." Hạ Nham nói. "Đó là vật gì?" Sở Phong hỏi. "Trong Thiên Biến Huyễn Cung, thiên tài địa bảo nhiều vô kể, nhưng muốn nói thứ làm người thèm khát nhất, chắc chắn phải là Tử Hà Quỷ Vương Châu." Hạ Nham nói, trên mặt tràn đầy vẻ mong đợi. Sau đó, qua lời kể của Hạ Nham, Sở Phong cũng biết Tử Hà Quỷ Vương Châu đến tột cùng là vật gì. Tuy nói Thiên Biến Huyễn Cung, thường 30 năm mới mở ra một lần, nhưng tuổi thọ của người tu võ phổ biến có thể đạt tới gần vạn tuổi, thậm chí còn có không ít người, có thể sống đến hơn vạn tuổi. Xét theo tuổi tác như vậy, ba mươi năm cũng không tính là dài. Cho nên người từng bước vào Thiên Biến Huyễn Cung không phải là ít. Có thể một người không hiểu rõ về Thiên Biến Huyễn Cung, nhưng nhiều người bước vào như vậy, chỉ cần thông tin gặp nhau, Thiên Biến Huyễn Cung sẽ không còn thần bí như thế. Chính vì nguyên nhân đó, có người khắp nơi thu thập tin tức liên quan tới Thiên Biến Huyễn Cung, lập thành bản đồ, cùng một số phương pháp phá trận, sau đó bán với giá cao cho những thiên tài có cơ hội bước vào Thiên Biến Huyễn Cung. Đây chính là lý do Hạ Nham và Tiếu Ngọc, rõ ràng lần đầu vào Thiên Biến Huyễn Cung, nhưng lại quen thuộc nó như vậy. Tuy địa hình Thiên Biến Huyễn Cung không có biến đổi lớn, nhưng có rất nhiều trận pháp mà không ai có thể phá giải. Ví như một hạt châu phát ra ánh sáng màu tím. Hạt châu kia không chỉ phát ra ánh sáng tím, trên hạt châu còn có khắc chữ Quỷ Vương, vì thế mới được gọi là Tử Hà Quỷ Vương Châu. Nhưng đến nay chưa ai có thể thuận lợi lấy được Tử Hà Quỷ Vương Châu. Chính bởi không ai lấy được Tử Hà Quỷ Vương Châu nên nó mới trở thành mục tiêu của Hạ Nham. Nếu Tiếu Ngọc lấy Huyễn Cung Hồn Thủy, là vì có bí mật không thể cho ai biết. Vậy việc Hạ Nham muốn lấy Tử Hà Quỷ Vương Châu là để thể hiện bản lĩnh, muốn nổi danh thiên hạ. Đương nhiên, Tử Hà Quỷ Vương Châu khó mà đạt được, lại đặt ở cửa khẩu cuối cùng của Thiên Biến Huyễn Cung, chắc chắn là một bảo vật cực kỳ cao minh. Chỉ là Tử Hà Quỷ Vương Châu đó là bảo vật gì thì chỉ có chủ nhân tương lai của nó mới biết. Bất quá Tử Hà Quỷ Vương Châu là mục tiêu của Hạ Nham, nhưng do nó ở cửa khẩu sâu nhất của Thiên Biến Huyễn Cung, muốn gặp được nó cũng không dễ dàng. Vì vậy, bọn họ hiện tại vẫn quyết định trước giúp Tiếu Ngọc tìm Huyễn Cung Hồn Thủy. Tuy Tử Hà Quỷ Vương Châu khó mà lấy được, nhưng nó ở đó, ngay tại cửa khẩu cuối cùng của Thiên Biến Huyễn Cung. Chỉ cần có đủ bản lĩnh tới đó, liền có thể thấy nó. So với Tử Hà Quỷ Vương Châu, Huyễn Cung Hồn Thủy chỉ cần tìm thấy liền có thể lấy được ngay. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, Huyễn Cung Hồn Thủy lại không có vị trí cố định, muốn tìm được nó cũng phải xem vận may. Và theo bản đồ và tài liệu ghi chép, trong Thiên Biến Huyễn Cung này có 49 khu vực từng xuất hiện Huyễn Cung Hồn Thủy. Nhưng có một nơi có tỷ lệ Huyễn Cung Hồn Thủy xuất hiện cao nhất. Vì thế, mục tiêu đầu tiên của ba người Sở Phong chính là ở đó… Ba người Sở Phong cùng nhau tiến lên, vì có bản đồ trong tay, nên bọn họ một đường thông suốt, dù gặp một chút trận pháp cản đường, cũng có thể nhẹ nhàng phá giải. Nhưng hiện tại, trước mắt bọn họ xuất hiện một hồ nước rộng lớn. Trong hồ toàn là dòng nước màu đen như mực, và khi dòng nước này không ngừng chuyển động, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ. Sóng nước tung lên, rung động ầm ầm, vòng xoáy nước đen kia lại giống một cái miệng lớn có thể nuốt chửng tất cả, khiến người nhìn thấy mà run sợ. Vòng xoáy đáng sợ như vậy, nếu bị cuốn vào trong đó, chắc chắn phải chết. Điều quan trọng nhất là, hồ này có lực thôn phệ, ở phía trên không chỉ không thể ngự không mà đi, ngay cả trận pháp bình thường cũng bị nó thôn phệ. Muốn vượt qua hồ nước này không hề dễ dàng. "Thật ra, phá giải hồ này rất dễ dàng." "Sở Phong huynh đệ, ngươi cầm cái này." Hạ Nham vừa nói, vừa đưa cho Sở Phong một hạt châu trong suốt. Bên trong hạt châu không chỉ chứa đựng trận pháp kết giới, mặt ngoài còn khắc đầy những phù chú giống như thuyền, dày đặc chi chít. "Đây là, bảo vật phòng ngừa bị thôn phệ?" Sở Phong hỏi. "Đúng vậy." Hạ Nham gật đầu nhẹ. "Chúng ta dùng bảo vật này có thể qua hồ?" Sở Phong lại hỏi. "Không thể, nhưng có nó, ta và Tiếu Ngọc có thể đi qua." Hạ Nham nói hết câu, liền nhếch miệng cười, sau đó đưa tay một chưởng, trực tiếp đánh Sở Phong vào hồ nước. Vào hồ nước rồi, Sở Phong bị vây trong hồ, hoàn toàn không có cách nào thoát ra, chỉ có thể trôi theo dòng nước, không ngừng bị hút về trung tâm vòng xoáy. Mà ngay khi Sở Phong bị kẹt trong hồ, không ngừng bị hút về nơi sâu nhất của vòng xoáy. Hạ Nham và Tiếu Ngọc lại ngự không bay lên, bắt đầu vượt qua hồ nước. Và rất thuận lợi, đã đến bờ bên kia của hồ nước. Theo lý mà nói, hồ này có lực thôn phệ, lẽ ra bọn họ không thể ngự không mà đi mới đúng. Ngay lúc Sở Phong không hiểu, Hạ Nham mới nói cho Sở Phong đáp án. "Hồ này là một con quái vật nuốt người, nhưng nó cũng có nhược điểm, khi nó thôn phệ người thì lực thôn phệ của nó sẽ biến mất." "Sở Phong huynh đệ, đây chính là nguyên nhân chúng ta tìm ngươi giúp đỡ." Hạ Nham nói với Sở Phong. "Các ngươi căn bản không nghĩ hợp tác với ta, chỉ muốn lợi dụng ta để qua hồ này?" Sở Phong mặt lộ vẻ giận dữ. Nhưng Hạ Nham vẫn tươi cười. "Sở Phong huynh đệ, thực xin lỗi." "Nhưng không có cách nào, ai bảo ba người chúng ta, ngươi có tác dụng thấp nhất chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận