Tu La Võ Thần

Chương 4173: Chuyển biến thân phận

Chương 4173: Chuyển biến thân phận
Mười tám chiếc chiến xa lơ lửng trên không, dày đặc, từ đó bay ra mấy chục vạn đại quân, ai nấy đều tay cầm binh khí, bao vây Long Hiểu cùng ông nội hắn thành một vòng tròn. Long thị, cuối cùng nội tình vẫn hùng hậu. Cho dù thực lực của bọn họ không bằng đối phương, nhưng vẫn có gia tộc làm chỗ dựa. Thế nên dù thực lực đối phương trên cơ mình, bọn họ vẫn dám dương cung bạt kiếm, binh khí chĩa vào nhau.
Nhưng đối mặt với đám đại quân Long thị đang bao vây mình chặt chẽ kia, Long Hiểu lại đột nhiên bật cười. Chỉ là nụ cười của hắn, lại có phần nhạt nhẽo.
"Thật không ngờ, tộc nhân Long thị ta, lại có ngày dám cầm binh khí chĩa vào ta." Lúc này, Long Hiểu lại lên tiếng. Chỉ là giọng nói của hắn, vẫn là giọng con gái. Êm tai, du dương, thậm chí là hiếm có sự dễ nghe. Nhưng Long Hiểu rõ ràng là nam tử, sao lại phát ra giọng con gái được? Hơn nữa, lúc trước hắn bị đánh đến da tróc thịt bong, vì sao lúc này lại như chưa từng bị thương vậy, không những thân thể hồi phục, ngay cả quần áo cũng khôi phục. Còn có lão giả kia, lại phát tán ra lực lượng đáng sợ ở cấp độ thống trị. Rốt cuộc, là chuyện gì xảy ra? Hai ông cháu này, rốt cuộc lai lịch thế nào?
Trong khi mọi người còn đang khó hiểu, khuôn mặt của Long Hiểu bắt đầu biến hóa. Rất nhanh, từ một thiếu niên, nàng biến thành một thiếu nữ. Đồng thời, vẫn là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Vẻ đẹp của nàng, khác với Phục Ma Hinh Nhi. Vẻ đẹp của Phục Ma Hinh Nhi, là vẻ đẹp của tiên nữ giáng trần, cao quý vô cùng. Còn thiếu nữ này, khí chất cũng không tầm thường, nhưng lại càng toát lên vẻ linh động hoạt bát, tràn đầy sức sống thanh xuân.
Không chỉ dung mạo thay đổi, ngay cả quần áo cũng thay đổi, từ bộ quần áo tả tơi rách nát ban đầu, hóa thành trường bào màu vàng kim cao quý. Không chỉ có dung mạo Long Hiểu phát sinh biến hóa, ngay cả hình dạng ông nội nàng cũng phát sinh biến hóa. Dù giới tính của hắn không hề thay đổi, nhưng biến hóa thân thể lại vô cùng lớn. Từ dáng người ban đầu, bắt đầu tăng trưởng không ngừng, lại biến thành một thân thể cường tráng cao hơn năm mét. Cùng với biến hóa trên khuôn mặt, đôi mắt cũng trở nên sắc bén. Đôi mắt sắc bén ấy, căn bản không giống như mắt của người tộc, mà giống mắt chim ưng. Còn về quần áo, cũng hóa thành trường bào màu vàng kim cao quý.
Thấy cảnh tượng biến hóa này, Sở Phong cũng ngây người. Rõ ràng là, Long Hiểu cùng ông nội của nàng, không đơn giản như hắn tưởng tượng. Hai người họ, tuyệt đối thân phận siêu nhiên.
Nhưng so với Sở Phong kinh ngạc, đám người Long thị lại chính là kinh hãi tột độ. Bọn họ không thể nào không nhận ra hai người này là ai. Lão giả kia, chính là một trong các Thái Thượng trưởng lão của Long thị, Long Thăng Bộ. Còn thiếu nữ kia, lại càng không đơn giản, chính là con gái của tộc trưởng Long thị, một trong các công chúa đương triều của Long thị, Long Hiểu Hiểu.
"Bái kiến Thái Thượng trưởng lão đại nhân!!!"
"Bái kiến công chúa đại nhân!!!"
Trong chốc lát, những tộc nhân Long thị lúc trước còn dương cung bạt kiếm, vội vàng quỳ xuống giữa không trung, thực hiện đại lễ quỳ lạy. Ngay cả Thông Hòa đại nhân, cũng không ngoại lệ.
Gặp tình huống này, đám người Cửu Đạo Long Môn càng thêm sợ đến mặt mày trắng bệch, tè ra quần, quỳ rạp trên mặt đất run lẩy bẩy, mồ hôi lạnh tuôn ra như mưa, rơi lã chã từ trên người xuống. Thậm chí đến hô hấp, cũng trở nên nghẹn ngào, khó khăn. Bọn họ đã bị dọa sợ đến sắp mất mạng rồi. Bọn họ vô luận như thế nào cũng không ngờ được, hai người mà trước đó mình hoàn toàn không để vào mắt kia, lại là những nhân vật cao quý như vậy trong Long thị.
"Thái Thượng trưởng lão", "Công chúa?"
Khi biết được thân phận hai người kia, Sở Phong cũng vô cùng kinh ngạc.
"Vậy là, tất cả đều là cố ý sao?"
"Cơn lốc xoáy lớn quỷ dị trong Vô Tận Thâm Uyên, là do bọn họ làm?"
"Cố ý tách Long tiền bối ra, sau đó lại để ta gặp bọn họ?"
"Sau đó, lại dùng cơn lốc xoáy kia, đưa Long tiền bối đến gần ta, để Long tiền bối cứu ta?"
"Chỉ là, vì sao bọn họ muốn làm như vậy?"
Sở Phong đã đại khái hiểu rõ sự tình. Thì ra từ đầu đến giờ, vốn không hề có Long Hiểu cùng Long Thăng Bộ, ngay cả bệnh tình của phụ thân Long Hiểu, cũng nhất định là giả. Thậm chí, viên Long Mạch Âm Dương Thạch kia, rất có thể cũng là do bọn họ cố ý đặt ở đó. Tất cả, đều là do bọn họ sắp đặt kỹ càng.
Nhưng Sở Phong lại nghĩ không ra động cơ của họ. Sở Phong rõ ràng là người ngoài, cũng không phải người của Long thị, cho dù bọn họ muốn khảo nghiệm, thì cũng không nên khảo nghiệm hắn mới đúng. Đương nhiên, Sở Phong cũng không biết, khi hắn ở trong Thiên Lôi Cổ Trận, một mình chống lại thiên tài của Tả Khâu Thiên tộc, vừa vặn được hai đại nhân vật đến từ Long thị này nhìn thấy. Kể từ lúc đó, hai đại nhân vật Long thị này đã có hứng thú với Sở Phong.
"Thông Hòa, ngươi thật sự là có lá gan lớn, dám dùng roi đánh ta?"
"Nếu không phải Bộ gia gia dùng sức mạnh bảo vệ ta, e là ta đã bị ngươi đánh chết tươi rồi." Long Hiểu Hiểu, đưa ánh mắt về phía Long Thông Hòa. Chỉ là, đôi mắt đẹp đang liếc nhìn của nàng, lại giấu sát cơ.
"Công chúa điện hạ, thuộc hạ không biết đó là ngài, nếu như biết là ngài, mượn thuộc hạ mười nghìn cái gan, thuộc hạ cũng không dám đâu ạ." Thông Hòa đại nhân, thân thể già nua run rẩy không ngừng, hai hàng nước mắt còn đọng trên khuôn mặt ghê tởm của hắn. Cái dáng vẻ kia, thật sắp bị dọa tè ra quần đến nơi rồi.
Trong lòng mọi người, Thông Hòa đại nhân luôn luôn cao cao tại thượng, uyển như thần nhân. Cho nên bộ dạng chật vật lúc này của hắn, thực sự khiến Long Đạo Chi bọn người phải mở rộng tầm mắt. Bỗng nhiên, minh bạch ra một điều. Thì ra cái gọi là đại nhân vật, chỉ là cao cao tại thượng khi đối mặt với những nhân vật nhỏ bé mà thôi. Ở trước mặt những đại nhân vật mạnh mẽ hơn bọn họ, bọn họ cũng trở nên hèn nhát, yếu đuối, sợ phiền phức như người phàm.
"Nếu để ngươi biết là ta, thì ngươi còn có thể lộ ra bản tính sao?" Long Hiểu Hiểu cười lạnh nói.
"Long Thông Hòa, ngươi cấu kết với Cửu Đạo Long Môn, thu lợi lộc từ Cửu Đạo Long Môn, làm những chuyện bất công, ngươi có biết tội của mình không?" Đúng lúc này, một tiếng gầm thét vang lên, làm không gian rung động sinh ra vết rách. Đó là vị Thái Thượng trưởng lão, Long Thăng Bộ!!!
"Thái Thượng trưởng lão đại nhân, thuộc hạ biết tội, thuộc hạ biết tội."
"Thuộc hạ không dám giảo biện, chỉ là Thái Thượng trưởng lão đại nhân, công chúa đại nhân."
"Mong hai vị nể tình thuộc hạ đã phục vụ cho Long thị nhiều năm, xin hãy lưu cho thuộc hạ một con đường sống, cho thuộc hạ một cơ hội để chuộc tội."
Long Thông Hòa cũng không dám giảo biện, mà dứt khoát cầu xin tha thứ.
"Phục vụ? Ngươi là mượn thân phận tộc nhân Long thị, để tranh đoạt lợi ích cho bản thân đấy chứ?"
"Cửu Đạo Long Môn chỉ là một, số lợi lộc ngươi kiếm được từ những chỗ khác, lại còn nhiều vô kể."
"Ngay cả đồ vật của Long thị, ngươi cũng dám tham." Long Hiểu Hiểu nói.
"Công chúa đại nhân, thuộc hạ không dám đâu ạ, thuộc hạ đâu dám tham đồ của Long thị chúng ta."
"Long thị cho thì thuộc hạ mới dám nhận, không cho, thuộc hạ nửa điểm cũng không dám lấy đâu ạ." Long Thông Hòa nói.
"Không dám?"
"Bên trong Vô Tận Thâm Uyên này, vốn có bốn viên Long Mạch Bản Nguyên Thạch."
"Vì sao bây giờ, chỉ còn lại một viên?" Long Hiểu Hiểu hỏi.
"Công chúa điện hạ, đó là do đám người kia quá mức vô dụng, trong thời hạn, không tìm được ba viên Long Mạch Bản Nguyên Thạch kia."
"Trận pháp bên trong Vô Tận Thâm Uyên này, sau khi hết hạn, sẽ chuyển dời tất cả bảo vật đi, cho nên đương nhiên là không còn, còn chuyển dời đến nơi nào, thuộc hạ cũng không biết ạ." Long Thông Hòa nói.
"Còn dám giảo biện, ta cùng Bộ gia gia vẫn luôn ở trong Vô Tận Thâm Uyên, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, lẽ nào chúng ta không biết?"
"Bộ gia gia, giúp ta đưa chứng cứ của hắn ra." Vừa nói, Long Hiểu Hiểu vừa nhìn về phía Thái Thượng trưởng lão bên cạnh.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận