Tu La Võ Thần

Chương 4824: Lợi hại đan dược

Chương 4824: Đan dược lợi hại.
Nàng có tướng mạo rất đỗi bình thường, đúng là một khuôn mặt người qua đường, nhưng không hiểu sao lại vẫn cứ có một chút cảm giác thần bí. Mái tóc dài đen búi gọn gàng trên đỉnh đầu, kiểu ăn mặc này lại cực kỳ đoan trang vừa vặn. Nhìn vào, nàng có khí độ thành thục không phù hợp với tuổi tác. Trong lúc nàng nói chuyện, đã nhẹ nhàng đi đến trước mặt Sở Phong và Tử Linh. Chỉ thấy nàng tay cầm một viên thuốc, nhưng lại không nhét vào miệng Tử Linh, mà đặt viên đan dược lên giữa lông mày nàng.
Hô!
Một khắc sau, viên đan dược lập tức phân giải, hóa thành luồng khí nóng, tràn vào trong cơ thể Tử Linh.
“Thật là đan dược lợi hại.” Nhìn viên đan dược này, Sở Phong cũng vô cùng kinh ngạc. Hắn có thể cảm nhận được, viên đan dược sau khi hóa thành luồng khí nóng, đã hòa nhập vào linh hồn Tử Linh. Linh hồn của Tử Linh vốn sắp tan biến, vậy mà lại bắt đầu hòa quyện. Chỉ là một viên thuốc, mà lại khiến Tử Linh, người mà Sở Phong bó tay, bắt đầu chuyển biến tốt đẹp. Có thể thấy, đan dược này lợi hại đến mức nào.
"Khó tìm được một lang quân hữu tình.” "Xem ra, cũng không thể đối với ngươi thờ ơ được.” Nữ tử vừa nói chuyện, vừa lấy ra thêm một viên thuốc, rồi đặt lên trán Sở Phong. Viên đan dược kia cũng lập tức hóa thành luồng khí nóng, dung nhập vào cơ thể Sở Phong. Linh hồn Sở Phong bị tổn hao vì chữa trị cho Tử Linh, sau khi đan dược nhập thể, liền bắt đầu được chữa trị. Trong một thời gian ngắn, đã khôi phục hơn phân nửa. Không chỉ dung mạo hồi phục, mà không lâu nữa, thân thể của Sở Phong cũng sẽ hồi phục hoàn toàn. Nhưng phải biết, vừa nãy Sở Phong đã thi triển cấm thuật vô cùng nguy hiểm. Điều này gây tổn hại rất lớn cho linh hồn, nếu không phải vì cứu Tử Linh, Sở Phong cũng sẽ không dùng đến hạ sách này. Nhưng dù tổn thương như thế, mà lại có thể nhanh chóng khôi phục như vậy. Ngay cả Sở Phong cũng vô cùng chấn kinh.
"Đan dược thật thần kỳ."
"Đây… Chẳng lẽ là đến từ Thiên Hà Thất Giới sao?"
Sở Phong cũng là giới linh sư, cho nên hắn hiểu rõ hơn ai hết sự lợi hại của đan dược này. Chắc chắn đây là đan dược do một giới linh sư cực mạnh luyện chế. Mà nữ tử này có được đan dược như thế, chắc chắn cũng không phải là hạng người tầm thường. Mặc dù là cùng thế hệ, nhưng lại để Sở Phong lần nữa cảm nhận được sự chênh lệch. Đây không phải chênh lệch giữa hắn và nữ tử này, mà là chênh lệch giữa Thiên Hà Thánh Quang và Thiên Hà Thất Giới.
"Cô nương, đa tạ."
“Không biết cô nương có thể cho biết tôn tính đại danh, hôm nay có ơn cứu giúp, ta Sở Phong ngày sau nhất định sẽ báo đáp.” Sở Phong vội vàng đứng dậy nói cảm ơn.
“Ngươi tên Sở Phong đúng không?” "Tên này cũng không tệ."
"Nhân phẩm, càng không tồi."
"Ngày nay, người hữu tình giống như ngươi thật không nhiều.” "Đối với ta, ngươi không cần cám ơn, cũng không cần hỏi ta là ai."
“Ta chỉ là trùng hợp đi ngang qua, không đành lòng thấy hai người ân ái như các ngươi phải bỏ mạng nơi này.” “À, đúng, nhìn cách phục sức của các ngươi, là người Ngọa Long Võ Tông nhỉ?” Nữ tử kia hỏi.
"Ngươi… Biết Ngọa Long Võ Tông?"
Sở Phong rất là ngoài ý muốn. Sở Phong và Tử Linh, vì tránh gây phiền toái, không chỉ thu lại lệnh bài Ngọa Long Võ Tông, mà ngay cả y phục đệ tử Ngọa Long Võ Tông cũng cải biến. Thanh Ngọa Long Võ Tông tiêu chí đều đã được giấu đi. Nhưng dù vậy, nữ tử này lại vẫn có thể nhận ra, bọn họ là người Ngọa Long Võ Tông. Điều này chứng tỏ đối phương hẳn là rất hiểu về Ngọa Long Võ Tông. Lại liên tưởng đến nữ tử này trên người có loại đan dược lợi hại như thế. Sở Phong liền không khỏi nghĩ đến, quan hệ giữa nàng và Chân Nguyên Thượng Tôn. Nàng rất có thể là đệ tử hoặc hậu nhân của Chân Nguyên Thượng Tôn.
“Chẳng lẽ, ngươi quen biết Chân Nguyên Thượng Tôn?” Sở Phong hỏi.
"Chân Nguyên Thượng Tôn?"
“Ta quả thật quen biết ông ta, nhưng việc ta đoán được các ngươi là đệ tử Ngọa Long Võ Tông, lại không liên quan gì đến ông ta."
"Ta là vì gặp Đoàn trưởng lão, từ miệng ông ta biết được đặc thù của đệ tử Ngọa Long Võ Tông, cho nên mới căn cứ theo trang phục của các ngươi mà đoán ra thân phận.” Nữ tử kia nói.
"Đoàn trưởng lão?"
“Nhưng là Đoàn Liễu Phong?” Sở Phong hỏi.
"Đúng, hẳn là ông ta."
Sau đó nữ tử này, kể lại chuyện đã xảy ra. Thì ra, nàng tình cờ gặp Đoàn Liễu Phong, nhưng vì biết Đoàn Liễu Phong bị kẹt lại là vì phá hỏng quy tắc nơi đây, nàng cũng không ra tay giúp đỡ. Nhưng cũng có chút đồng tình với Đoàn Liễu Phong. Cho nên liền trò chuyện cùng Đoàn Liễu Phong không ít. Biết được phía sau, hẳn là sẽ có đệ tử Ngọa Long Võ Tông tiến vào nơi đây, giải cứu Đoàn Liễu Phong. Nàng liền hỏi thăm đặc điểm của đệ tử Ngọa Long Võ Tông, nghĩ rằng nếu gặp được đệ tử Ngọa Long Võ Tông, có thể chỉ dẫn đệ tử Ngọa Long Võ Tông, tiến đến giải cứu Đoàn Liễu Phong. Không ngờ, lại thật sự bị nàng gặp được.
"Vậy xin hỏi cô nương, Đoàn huynh ta hiện đang ở đâu?"
Sở Phong hỏi.
"Ngươi không cần phải vội, khi ta vừa đến nơi này đã gặp một vị đệ tử Ngọa Long Võ Tông, ta đã nói cho hắn biết vị trí của Đoàn trưởng lão các ngươi.” “Bây giờ ngươi cứ mang cô nương này rời khỏi đây trước đi.” "Sức mạnh trận pháp nơi này rất mạnh, nếu cứ ở lại đây, sẽ gây ảnh hưởng đến nàng."
"Nếu muốn bảo vệ tính mạng của nàng, thì đừng cho nàng tiếp tục leo núi nữa, mà hãy nhanh chóng xuống núi thôi.” Nữ tử kia nói.
“Đệ tử Ngọa Long Võ Tông của ta?” “Là đệ tử đeo mặt nạ, hay là một người khác?” Sở Phong tuy lo cho Tử Linh, nhưng nghe xong lời của nữ tử, lúc này Sở Phong càng để ý hơn là sự an nguy của Đoàn Liễu Phong. Nếu là Ngọa Long Thủ Tịch thì còn đỡ, nếu là Tả Khâu U Vũ, vậy thì sẽ không hay rồi.
"Đeo mặt nạ? Hình như là không có…"
“Không đeo mặt nạ, mà còn có vẻ ngoài rất tuấn tú."
"À, đúng rồi, hắn đã nói tên với ta, gọi là… Tả Khâu U Vũ."
Nữ tử nói.
"Hỏng rồi."
Nghe đến lời này, Sở Phong thầm kêu không ổn. Tả Khâu U Vũ, cùng Sở Phong chính là tử địch. Đồng thời Tả Khâu U Vũ, biết Đoàn Liễu Phong chính là chỗ dựa của Sở Phong, đương nhiên cũng sẽ coi Đoàn Liễu Phong là địch. Bây giờ Đoàn Liễu Phong đang bị kẹt, chắc chắn thực lực bị hạn chế, nếu Tả Khâu U Vũ mưu đồ làm loạn, thì Đoàn Liễu Phong rất có thể sẽ gặp bất trắc.
"Cô nương, mau nói cho ta biết, Đoàn huynh ta đang ở đâu."
"Không hay… Hắn có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng."
Sở Phong vội vàng truy hỏi.
"Ơ..."
“Chẳng lẽ, ta đã báo tin nhầm người rồi?” Nữ tử kia cũng rất thông minh, nhìn phản ứng của Sở Phong liền đã nhận ra không ổn.
Bá!
Sau đó, nữ tử phất tay áo một cái, liền có một tấm bản đồ kết giới hiện ra.
"Nếu đã như vậy, thì ngược lại là lỗi của ta rồi."
“Như vầy đi, ngươi đi tìm vị Đoàn trưởng lão đó, còn cô nương này, ta sẽ giúp ngươi tiễn xuống núi.” Nữ tử kia đưa bản đồ cho Sở Phong, đồng thời, lại nâng Tử Linh lên trong lòng. Nhưng Sở Phong nhìn Tử Linh, lại có chút do dự. Dù sao thì đây cũng là người hắn yêu dấu, đáng ra phải do hắn hộ tống.
"Sở Phong ca ca, ngươi đi đi, đừng lo lắng cho ta."
"Sư tôn, có thể giúp muội." Tử Linh nói.
"Được."
"Cô nương, vậy làm phiền cô rồi."
Tuy rằng mới quen biết nữ tử này, nhưng nàng vừa nãy thật sự đã giúp mình. Sở Phong cảm thấy, nàng hẳn là không có lý do gì gây bất lợi cho Tử Linh. Mà hiện tại, tình huống của Đoàn Liễu Phong, cũng không cho phép Sở Phong do dự nhiều. Cho nên Sở Phong lập tức lên đường, dựa theo ghi chép trên bản đồ, nhanh chóng tiến đến chỗ của Đoàn Liễu Phong.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận