Tu La Võ Thần

Chương 2803: Thi triển toàn lực a

Chương 2803: Thi triển toàn lực a
Thực ra Sở Phong chưa mở miệng, Vũ Văn Hóa Long đã chú ý đến hắn. Cho nên, khóe miệng Vũ Văn Hóa Long nhếch lên một vòng đường cong quỷ dị. Đó là sự căm hận tột độ, cũng là niềm vui sướng vì báo thù.
"Tên này làm sao vậy, mới không gặp bao lâu, đã hóa câm rồi?" Thấy Vũ Văn Hóa Long như vậy, Sở Phong không sao hiểu được. Nhưng hắn vô cùng rõ, thực lực của Vũ Văn Hóa Long chính là lục phẩm Chân Tiên. Thực ra, trước kia có lẽ Sở Phong gặp Vũ Văn Hóa Long, sẽ lập tức bỏ chạy. Dù sao Sở Phong biết, loại tính cách của Vũ Văn Hóa Long, gặp Sở Phong nhất định sẽ không khách khí. Nhưng hiện tại, Sở Phong ngay cả Hạ Duẫn Nhi cũng có thể chiến thắng, hắn cũng không cảm thấy sẽ thua Vũ Văn Hóa Long.
Còn Vũ Văn Hóa Long lúc này đứng trước mặt Sở Phong, thật ra không phải là bản thể. Mà giờ khắc này, bản thể của hắn đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai bàn tay chồng lên nhau, đánh ra một đạo giải ấn kỳ lạ.
Ông!
Một lúc sau, bản thể liền biến mất. Cùng lúc đó, các phân thân trước đó biến ra để đánh lạc hướng cũng biến mất. Cho nên, trong khoảnh khắc, đạo phân thân đứng trước mặt Sở Phong này cũng đã biến mất.
"Đi đâu?" Mắt thấy Vũ Văn Hóa Long đột ngột biến mất không dấu vết, Sở Phong cũng vô cùng kinh hãi. Dù sao tốc độ biến mất này cũng quá nhanh. Thế nhưng, Vũ Văn Hóa Long cơ bản vừa biến mất, lại bỗng nhiên xuất hiện. Thấy cảnh này, ánh mắt Sở Phong có chút thay đổi, hỏi:
"Lúc nãy, không phải ngươi thật?"
"Ngươi mượn dùng thủ đoạn nào đó, di hình hoán vị?"
"Mắt ngươi cũng không tệ, vậy ngươi có biết, ta dùng phân thân Truyền tống phù quý giá như vậy, trấn giữ mỗi ngọn núi xuất khẩu, là vì sao không?"
Vũ Văn Hóa Long vừa hỏi Sở Phong, vừa tiến về phía hắn.
"Ngươi còn có thể vì chuyện gì, tự nhiên là muốn đối phó ta." Sở Phong đáp.
"Ngươi cũng coi như thông minh, nhưng ta không đơn giản đối phó ngươi, mà là muốn báo thù cho Đình Nhất, ta muốn phế tu vi của ngươi, sau đó đưa ngươi đến trước mặt Đình Nhất, để ngươi quỳ xuống nhận tội." Vũ Văn Hóa Long hung dữ nói.
"Ờ, thì ra ngươi tới đây, là muốn báo thù cho Vũ Văn Đình Nhất."
"Nếu vậy, chỉ sợ ngươi sẽ thất vọng thôi." Sở Phong cười nhạt đáp.
"Ngươi đồ hỗn trướng này, đã làm chuyện đó với Đình Nhất huynh, ngươi còn dám cười." Lúc này, Vũ Văn Hóa Long giận tím mặt, đột nhiên giơ tay lên, một đạo võ lực liền bay ra, hóa thành mấy thanh phi kiếm võ lực, bay đến chỗ Sở Phong.
Ầm ầm!
Nhưng, đối với sự ra tay của Vũ Văn Hóa Long, Sở Phong đã sớm chuẩn bị. Thần cấp lôi văn không chỉ lập tức xuất hiện trên trán, mà gần như cùng lúc đó, Viễn Cổ Chiến Kiếm cũng đã xuất hiện trước mặt Sở Phong.
Giờ phút này, Sở Phong đã là tứ phẩm Chân Tiên, vận dụng lôi văn thì thành ngũ phẩm Chân Tiên. Thêm Viễn Cổ Chiến Kiếm, cái loại nghịch chiến nhất phẩm kia, chiến lực Sở Phong hiện tại đã tương đương với Vũ Văn Hóa Long.
Với tình huống này, Viễn Cổ Chiến Kiếm nằm ngang trước người Sở Phong, công kích của Vũ Văn Hóa Long, căn bản không thể làm tổn thương hắn.
Keng keng keng!
Khi mấy phi kiếm võ lực kia chạm vào Viễn Cổ Chiến Kiếm của Sở Phong, hoặc là bị bắn bay, hoặc là bị bẻ gãy, thế nhưng Viễn Cổ Chiến Kiếm của Sở Phong lại không hề bị tổn hại, đến một vết xước cũng không có.
Cứ cho là chiến lực tương đồng, nhưng ai mạnh hơn ai, đã hết sức rõ ràng.
"Ngươi là tứ phẩm Chân Tiên?" Vũ Văn Hóa Long mắt lộ vẻ kinh ngạc. Hắn biết rất rõ, Sở Phong trước đó là nhị phẩm Chân Tiên, khi giao thủ với Vũ Văn Đình Nhất là tam phẩm Chân Tiên. Nhưng, dù biết Sở Phong là tam phẩm Chân Tiên, hắn vẫn có nắm chắc tuyệt đối có thể chiến thắng Sở Phong. Nhưng vì sao đến khi bản thân đối đầu với Sở Phong, hắn lại là tứ phẩm Chân Tiên? Sở Phong này, rốt cuộc ẩn tàng sâu bao nhiêu?
Sang sảng lang!
Sở Phong không trả lời Vũ Văn Hóa Long, mà chuyển cổ tay, rút Thần Long Huyết Xích ra. Lúc này, chiến lực Sở Phong lại tăng lên, phát tán uy áp, đừng nói làm cho cát bay đá chạy xung quanh, mà ngay cả các đại thụ che trời cũng lay động kịch liệt, có thể nói, cả một vùng núi rừng đang rung chuyển.
"Đừng nói nhảm, ta không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp xuất toàn lực a." Sở Phong nói.
"Sở Phong, ngươi đúng là ẩn tàng đủ sâu, khó trách Đình Nhất huynh không phải là đối thủ của ngươi."
"Nhưng, dù ngươi là tứ phẩm Chân Tiên thì sao, hôm nay tu vi của ngươi ta Vũ Văn Hóa Long, là phế chắc."
"Không chỉ có mình ngươi, mà cả những người có quan hệ với ngươi, ta đều sẽ phế tu vi của bọn hắn, đệ tử Thánh Đan sơn trang, đệ tử Tiên Binh sơn trang, những người có quan hệ với ngươi, thậm chí tất cả những ai dám nói giúp ngươi, ta đều sẽ phế tu vi của bọn họ."
"Không chỉ vậy, ta còn muốn móc mắt bọn họ, cắt tai của bọn họ, rồi chặt đứt tay chân bọn họ, sau đó bố trí kết giới, để bọn họ vĩnh viễn không thể chữa trị, vĩnh viễn thành phế nhân." Vũ Văn Hóa Long nghiến răng nghiến lợi nói.
Mà nhìn Vũ Văn Hóa Long dữ tợn trước mắt, Sở Phong vô cùng tin tưởng, hắn không phải nói suông mà thôi, mà nhất định sẽ làm như vậy, Vũ Văn Hóa Long này, chính là một người ngoan độc như vậy.
"Nói như vậy, ta nhất định phải khiến ngươi và Vũ Văn Đình Nhất, rơi vào kết cục giống nhau." Sở Phong nói.
"Còn dám huênh hoang không biết ngượng, để ngươi thấy rõ sự khác biệt giữa ngươi và ta." Vũ Văn Hóa Long hét lớn, rồi để lộ ra ngay hai thanh nửa thành tiên binh. Nửa thành tiên binh của hắn, lại có điểm tương đồng với nửa thành tiên binh của Hạ Duẫn Nhi, đều là một đôi binh khí, đồng thời đều là cực phẩm trong nửa thành tiên binh. Bất quá, hình dáng lại khác biệt, của Hạ Duẫn Nhi là một đôi trường kiếm màu bạc, rất phù hợp với khí chất tiên tử của Hạ Duẫn Nhi. Nhưng hiện tại Vũ Văn Hóa Long cầm lại là một đôi dao găm, mà đôi dao găm này vô cùng quỷ dị, cong cong và có chút ngắn, không hợp với khí chất của Vũ Văn Hóa Long.
Dù binh khí không hợp với hình tượng, nhưng cũng không thể phủ nhận, sau khi Vũ Văn Hóa Long nắm giữ hai thanh nửa thành tiên binh, chiến lực của hắn đã tăng lên không ít.
"Tiếp chiêu."
Vũ Văn Hóa Long đột nhiên bước mạnh chân về phía trước, làm một động tác tấn bình trung, sau đó nửa thành tiên binh trong tay đung đưa.
Bá bá bá!
Trong nháy mắt, những đạo quang nhận liên tục bay ra, đừng nói uy lực của quang nhận, chỉ dư uy của quang nhận thôi đã khiến những đại thụ xung quanh bị chặt đứt. Hắn vừa ra tay, các đại thụ xung quanh liền bị chém thành nhiều khúc, và khu vực kéo dài mấy ngàn mét nơi này đã trở thành một mảnh hỗn độn.
Nhưng, những quang nhận hung mãnh như vậy, khi rơi vào Viễn Cổ Chiến Kiếm của Sở Phong, lại giống như những phi kiếm lúc nãy, vậy mà vẫn không thể lay chuyển Viễn Cổ Chiến Kiếm của Sở Phong.
"Sao có thể?" Với kết quả trước mắt, Vũ Văn Hóa Long có chút khó chấp nhận. Chưa nói tay hắn đang nắm hai thanh nửa thành tiên binh, chiến lực đã tăng lên đáng kể. Hơn nữa thủ đoạn hắn vừa thi triển không phải võ kỹ bình thường, mà là cấm kỵ võ kỹ a. Tại sao công thế như vậy vẫn không lay chuyển được Viễn Cổ Chiến Kiếm của Sở Phong?
"Chẳng lẽ ta nói không đủ rõ ràng sao?"
"Vậy ta sẽ nói lại lần nữa, thi triển toàn lực a." Sở Phong nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận