Tu La Võ Thần

Chương 4490: Gặp được đối thủ

Chương 4490: Gặp Được Đối Thủ Sức mạnh kia đột nhiên biến mất, khiến Sở Phong có chút không biết làm sao. Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện, thì ra là vị lão giả kia, chủ động thu hồi lại lực lượng phong tỏa của mình đối với Sở Phong. Nhìn lại đối phương, phát hiện trên mặt vị lão giả kia, dâng lên một vòng tươi cười trêu tức. Sở Phong không nói lời nào, mà nhìn đối phương, không biết đối phương có dự định gì.
"Tiểu quỷ, lão phu vẫn thưởng thức cái dũng khí khát vọng sức mạnh của ngươi."
"Nếu lão phu cứ vậy mà g·iết ngươi, truyền ra ngoài cũng không hay."
"Vậy đi, ta cho ngươi một cơ hội."
"Chỉ cần ngươi có thể chiến thắng đệ t·ử của ta, ta không chỉ thả cho ngươi bình yên rời đi, ta còn cho ngươi lấy đi thứ này."
Lão giả kia chỉ vào viên hạt châu, thứ gần như hấp thụ toàn bộ sức mạnh trong dòng nước ngầm của Bạch Nhật tinh hà, mà nói.
"Sư tôn, người đang nói đùa cái gì vậy, loại nhân vật như hắn sao có thể là đối thủ của con."
"Nếu giao đấu với hắn, quả thực là làm n·h·ụ·c con, dù sao thắng hắn cũng chẳng có gì vẻ vang."
Tên thanh niên kia cực kỳ không tình nguyện nói ra những lời này, mà ánh mắt hắn nhìn về phía Sở Phong, lại càng tràn đầy khinh miệt. Loại ánh mắt này, cứ như đang nói với Sở Phong, rằng loại rác rưởi như ngươi, căn bản không xứng giao đấu với ta.
"Sao vậy, ta thấy ánh mắt của ngươi, tựa hồ có chút không phục?"
Sở Phong rõ ràng không nói gì, nhưng thanh niên kia lại lên tiếng lần nữa.
"Ngươi không phải thật sự cho rằng, ngươi có thể đ·á·n·h một trận với ta đấy chứ?"
"Đồ ngu xuẩn, ta sẽ cho ngươi thấy rõ hiện thực."
Oanh
Đột nhiên, áo quần của hắn tung bay, từ trong cơ thể hắn phóng xuất ra một luồng uy áp mênh mông. Cảm nhận được luồng uy áp kia, lòng Sở Phong lập tức căng thẳng. Thanh niên này, giống Sở Phong, cũng hẳn là lớp trẻ. Nhưng tu vi của hắn, dĩ nhiên đã đạt đến Võ Tôn cảnh. Mặc dù chỉ là nhất phẩm Võ Tôn, nhưng thực lực như vậy, tuyệt đối không phải Sở Phong có thể chiến thắng. Quả nhiên, vị lão giả này, không hổ là kẻ có thể xóa sổ những cường giả viễn cổ của chủng tộc. Đệ t·ử của hắn, quả nhiên không thể nào không đạt tới độ cao này. Đối phương tuy rất ngông cuồng, nhưng đúng là có vốn liếng để ngông cuồng.
"Tiểu quỷ, cảnh giới của ngươi thế nào?" Lão giả kia hỏi Sở Phong.
"Vãn bối tài nghệ còn non kém, bây giờ chỉ là Ngũ phẩm Chí tôn." Sở Phong nói thật.
"Vậy ngươi đúng là không phải đối thủ của đệ t·ử ta."
"Bất quá cũng không phải không thể đ·á·n·h một trận." Lão giả nói tới đây, liền nhìn về phía tên đệ t·ử của mình.
"Vậy đi, ngươi hãy áp chế tu vi xuống Ngũ phẩm Chí tôn cảnh."
"Nhưng có một điều kiện, cả hai ngươi không thể sử dụng thủ đoạn để tăng cao tu vi, nhất định phải áp chế tu vi ở Ngũ phẩm Chí tôn cảnh." Lão giả nói.
Nghe những lời này, Sở Phong vốn đang tuyệt vọng, liền thấy được một tia hy vọng. Nếu so về thực lực chân chính, hiện tại Sở Phong chắc chắn không phải đối thủ của thanh niên kia. Nhưng nếu tu vi đều bị áp chế ở Ngũ phẩm Chí tôn cảnh, Sở Phong cảm thấy hắn chưa hẳn sẽ thất bại. Dù sao dưới cảnh giới ngang nhau, chiến lực của Sở Phong rất siêu nhiên, hắn từ trước tới nay chưa từng sợ bất kỳ ai.
Tuy vậy, Sở Phong vẫn lo lắng. Đối phương quá mạnh, mà ánh mắt lão giả nhìn Sở Phong, tràn ngập vẻ trêu tức. Cảm giác này giống như đang coi Sở Phong làm trò vui, hắn không g·iết Sở Phong, chỉ là nhất thời nổi hứng, muốn tìm chút chuyện vui mà thôi. Sở Phong không chắc, bọn họ có giữ lời hay không. Nếu là người không giữ chữ tín, thì dù Sở Phong có chiến thắng đối phương, cũng khó thoát khỏi c·ái c·hết.
Ngoài ra, Sở Phong còn có một chút lo lắng, dù sao đây cũng là đề nghị của lão giả, vậy đệ t·ử của lão có đồng ý không? Bởi dù sao, nhìn sơ qua đệ t·ử lão giả kia đã thấy là một kẻ tự phụ, lại tự đại.
"Được." Ai có thể ngờ, thanh niên kia lại đồng ý ngay lập tức. Ngay lúc đó, Sở Phong có thể cảm giác được, tu vi của hắn tụt xuống cực nhanh, trong nháy mắt đã từ nhất phẩm Võ Tôn, rơi xuống tình trạng Ngũ phẩm Chí tôn. Cùng lúc đó, cổ tay hắn khẽ lật, trong tay hắn xuất hiện một cây c·ô·n gỗ. Hắn cầm gậy gỗ trong tay, nhìn Sở Phong.
"Đừng nói ta k·h·i· ·d·ễ ngươi."
"Bất kỳ binh khí nào, ngươi tùy ý dùng, nhưng ta chỉ dùng mỗi cây c·ô·n gỗ này."
"Nếu ta đổi dùng binh khí khác, vậy coi như cuộc tỷ thí này, ta thua." Trong lời nói của thanh niên, tràn ngập sự tự tin của hắn.
Gặp tình hình này, Sở Phong liền khẽ cười, sau đó nắm chặt lòng bàn tay, lực lượng kết giới tuôn trào ra. Rất nhanh, lực lượng kết giới kia hóa thành một cây c·ô·n gỗ, nằm trong tay mình.
"Ngươi có thể áp chế tu vi cùng ta giao thủ, ta đã là chiếm của ngươi chút tiện nghi rồi."
"Ta tự nhiên không thể, dùng tôn binh mà đối đầu với gậy gỗ của ngươi."
"Tuy nói gậy gỗ trong tay ta, là kết giới chi lực biến thành, nhưng nó cũng sẽ không tăng lên chiến lực của ta."
"Còn nữa, nếu ngươi không dùng võ kỹ, ta cũng tuyệt không dùng võ kỹ." Sở Phong nói với thanh niên kia.
"Nga, thật không ngờ, loại rác rưởi như ngươi, ngược lại cũng rất có cốt khí."
"Bất quá, ngươi đừng hối h·ậ·n."
Bỗng nhiên, thân hình thanh niên nhảy lên, giống như quỷ mị vậy, tiến đến gần Sở Phong. Rồi gậy gỗ trong tay hắn, quét ngang về phía Sở Phong, uy lực cực mạnh. Đây mới là cao thủ tu võ! ! ! Dù chỉ là một cây c·ô·n gỗ, trong tay hắn cũng có thể biến thành binh khí hủy t·h·i·ê·n diệt địa. Mà tính cách Sở Phong ra sao? Đối mặt với kiểu thế c·ô·ng trực diện này của đối phương, Sở Phong tự nhiên không sợ. Nắm chặt gậy gỗ trong tay, cũng quét ngang mà đi. Mục tiêu c·ô·ng kích của Sở Phong, không phải thanh niên kia, mà là gậy gỗ trong tay của hắn. Sở Phong chính là muốn c·ứ·n·g đối c·ứ·n·g, là đối chọi chiến lực! ! !
Keng
Rõ ràng là hai cây c·ô·n gỗ, nhưng khi va chạm vào nhau, lại truyền đến âm thanh kim loại va vào nhau chói tai. Tạo nên gợn sóng, lại càng khiến mặt nước phương này nổi sóng long trời lở đất. Mà dưới lực lượng cường đại, hai bên đều bị đánh lui về sau vài bước.
Đứng vững thân hình, trong mắt Sở Phong cũng lộ ra một vòng kinh hãi. Chiến lực của Sở Phong rất mạnh, dưới cùng tu vi, gần như ít người có thể chống lại hắn. Nhưng lúc nãy, khi giao thủ với thanh niên kia, cả hai tuy cùng lùi về sau vài bước. Nhưng Sở Phong thấy rõ, hắn lùi xa hơn thanh niên kia tới ba bước. Nếu khoảng cách ba bước chưa thể chứng minh sự chênh lệch, thì lúc này cả cánh tay Sở Phong đều hơi choáng, bàn tay đang nắm chặt gậy gỗ lại truyền đến từng đợt đau nhức. Quan sát kỹ, gậy gỗ trên tay kia, vậy mà xuất hiện một chút vết nứt. Mặc dù vết nứt rất nhẹ, không đến mức khiến gậy gỗ nứt toác ra, nhưng vết nứt như vậy, trên gậy gỗ của thanh niên kia, lại không hề xuất hiện.
"Thật mạnh, gia hỏa này thật mạnh." Sở Phong lại lần nữa nhìn về thanh niên kia, trong mắt không còn chút chủ quan nào. Hắn biết, hôm nay xem như mình đã gặp được đối thủ. Dù là dưới cùng một tu vi, Sở Phong ở trong tay đối phương, cũng không chiếm được chút lợi thế nào. Thậm chí có thể nói, chỉ luận chiến lực thì chiến lực của đối phương còn hơn cả Sở Phong. Quả nhiên, t·h·i·ê·n ngoại hữu t·h·i·ê·n, nhân ngoại hữu nhân. Sở Phong hôm nay, đã lâu mới gặp lại người cùng thế hệ mà khiến hắn cảm thấy áp lực lớn đến như vậy. Nhưng điều này, lại càng khiến Sở Phong trở nên hưng phấn. So với những người dưới cảnh giới ngang nhau mà hoàn toàn không phải là đối thủ, Sở Phong lại thích giao đấu với những cường giả như vậy hơn. Bất quá, sau lần giao đấu đơn giản này, kinh ngạc thực ra không chỉ có Sở Phong. Tên thanh niên kia, cũng đồng dạng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về Sở Phong. Trong mắt hắn, đã không còn sự khinh miệt trước đó, mà toàn là vẻ khác lạ.
"Có chút bản lĩnh đó."
"Tuy rằng tu vi của ngươi không mạnh, nhưng chiến lực cũng không yếu."
"Thật không ngờ, tại loại nơi khan hiếm cường giả như Cửu Hồn t·h·i·ê·n Hà này, lại còn có thể sinh ra loại người như ngươi."
"Thú vị, thú vị, như vậy mới có chút thú vị."
"Bất quá, cuộc tỷ thí này, ta chắc chắn thắng rồi."
Nói đến đây, thanh niên kia lại lần nữa ra tay, vẫn là cầm gậy gỗ lao đến. Không có bất kỳ võ kỹ nào, cũng không có bất kỳ bí kỹ hay các loại lực lượng nào khác, chỉ là thế công thuần túy nhất. Nhưng Sở Phong có thể cảm giác được, lần này, thế c·ô·ng của đối phương càng thêm hung mãnh.
Gặp tình hình này, Sở Phong nắm chặt gậy gỗ trong tay, đem võ lực dung nhập vào đó, để tăng cường độ cứng cáp cho gậy gỗ, rồi bước chân về phía trước một bước mạnh mẽ, liền lại lần nữa giao chiến với thanh niên kia! ! ! Lần này, Sở Phong thay đổi phương thức, hắn không còn dùng binh khí trong tay mà đối cứng với đối phương, mà là lợi dụng thân pháp, cùng kinh nghiệm chiến đấu của mình để cùng đối phương triền đấu.
Mà khi Sở Phong thay đổi phương thức tấn c·ô·ng, ngay cả vị lão giả tràn đầy tự tin, cho rằng đệ t·ử mình nhất định có thể chiến thắng Sở Phong, sắc mặt cũng thay đổi.
"Tiểu quỷ này, sao lại lợi hại như vậy?"
Sau kinh ngạc, ông ta không kìm được mà cảm thán. Bởi vì ông ta phát hiện, đệ t·ử thiên phú dị bẩm, chiến lực siêu nhiên của ông, vậy mà đã rơi xuống thế yếu khi tái đấu với Sở Phong! ! !
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý)
Bạn cần đăng nhập để bình luận