Tu La Võ Thần

Chương 2028: Chiến sự bất lợi

Viễn cổ tinh linh quái vật khổng lồ này, lãnh địa của nó gần như trải rộng khắp các nơi của Võ Chi Thánh Thổ. Ngoại trừ đại bản doanh là nơi ở của Tinh linh quốc vương, những lãnh địa trọng yếu nhất có tổng cộng hai mươi mốt chỗ. Hiện tại, hai mươi mốt cứ điểm này, viễn cổ tinh linh đều đã phái những cao thủ đỉnh cao nhất của Tinh Linh Vương Quốc đến trấn thủ. Nhưng dù vậy, khi đối mặt với các cuộc tấn công bất chợt của Ám Điện, họ vẫn vô cùng bị động, tình hình chiến sự trước mắt cực kỳ không khả quan. Mặc dù, sau khi Luyện Binh tiên nhân dẫn dắt đại quân Võ Đế của Thanh Mộc Sơn gia nhập chiến trường, áp lực của viễn cổ tinh linh đã được giảm bớt đi ít nhiều. Thế nhưng, những hung thú viễn cổ mà Ám Điện tung ra ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, thậm chí có những hung thú cổ xưa rất xa xôi, không phải là những hung thú viễn cổ ban đầu bị phong ấn trong Phệ Huyết sát trận, chúng có thể tiến hóa, không chỉ ngoại hình trở nên hung tợn hơn, mà thực lực cũng mạnh lên đáng kể. Vì vậy, cuộc chiến tranh giữa viễn cổ tinh linh và Ám Điện vẫn đang ở thế yếu. Trong tình cảnh đó, tiểu công chúa Tiên Miêu Miêu của viễn cổ tinh linh cũng không thể ngồi yên, mà xin lệnh đến trấn thủ một lãnh địa ở bên ngoài Tinh Linh Vương Quốc. Lúc đầu, Tinh linh quốc vương không đồng ý, nhưng Tiên Miêu Miêu một mực yêu cầu, Tinh linh quốc vương đành phải miễn cưỡng chấp thuận. Nhưng mà, dường như Ám Điện đã sớm biết được tin tức này, ngay khi Tiên Miêu Miêu vừa đến lãnh địa đó, Ám Điện liền dẫn đầu đại quân phát động tấn công, và lần này là cuộc tấn công kịch liệt nhất. "Đáng ghét, Ám Điện rõ ràng đã chuẩn bị từ trước, chính là nhắm vào công chúa đại nhân." Lãnh chúa của lãnh địa này đứng trên đỉnh tường thành, bên trong đại trận, nhìn những hung thú viễn cổ và các cường giả của Ám Điện đang tấn công, cau mày, vô cùng bất an. Từ khi giao chiến với Ám Điện, họ đã giao tranh ít nhất mấy chục lần, và trong mấy chục lần chiến dịch này, dù thua nhiều hơn thắng, nhưng mỗi lần đều là trực diện giao phong với Ám Điện. Bởi vì họ muốn bảo vệ tôn nghiêm của viễn cổ tinh linh, không thể làm rùa rụt cổ. Nhưng lần này, Ám Điện phái tới quá nhiều hung thú viễn cổ, thậm chí có tới mười con hung thú viễn cổ cấp bậc Thất phẩm Võ Đế. Còn nơi này của họ, người mạnh nhất là một hộ pháp đại nhân của viễn cổ tinh linh, người này đến đây là để bảo vệ Tiên Miêu Miêu. Thế nhưng hộ pháp đại nhân này cũng chỉ có tu vi Thất phẩm Võ Đế, một mình hắn không thể đối phó được mười con hung thú viễn cổ. Vì vậy, đây có thể nói là đợt tấn công hung mãnh nhất mà Ám Điện phát động vào họ, họ hoàn toàn không thể chống lại trực diện mà chỉ có thể phòng thủ. Đại trận này đã là phòng tuyến cuối cùng của lãnh địa này, nếu nó bị công phá, thì bọn họ thật sự thảm rồi. Nếu chỉ là lãnh địa bị công hãm thì chưa sao, nhưng nếu Tiên Miêu Miêu bị giết chết, vậy trách nhiệm này hắn thật sự không gánh nổi. "Hộ pháp đại nhân, lát nữa nếu đại trận bị công phá, xin ngài đừng quan tâm đến chúng tôi, hãy đưa công chúa đại nhân rời đi một mình." Lãnh chúa nơi đây đột nhiên quỳ xuống trước mặt hộ pháp, thành khẩn cầu xin. "Ngươi đây là..." Nhìn thấy vị lãnh chúa quỳ trước mặt mình, vị hộ pháp cũng thấy lòng chua xót, nhưng cuối cùng cũng gật đầu, bởi vì hắn biết, tầm quan trọng của Tiên Miêu Miêu đối với viễn cổ tinh linh cao hơn nhiều so với lãnh địa này. "Mở cửa đại trận, ta muốn ra ngoài giết lũ súc sinh này." Ngay lúc này, một giọng nói ngọt ngào nhưng đầy sức mạnh vang lên. Những người đang đứng trên tường thành đều sững người, đó là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt xanh biếc như nước, vô cùng quyến rũ. Thế nhưng trong đôi mắt vốn trong veo đó, lúc này lại đang bùng lên ngọn lửa giận dữ. Người này chính là tiểu công chúa Tiên Miêu Miêu của viễn cổ tinh linh. "Công chúa đại nhân, tuyệt đối không thể ạ." Thấy Tiên Miêu Miêu lại muốn ra ngoài, lãnh chúa nơi này sợ xanh cả mặt, đành phải nhìn về phía vị hộ pháp đại nhân. Mặc dù hắn là lãnh chúa nơi này, nhưng địa vị của hắn và Tiên Miêu Miêu quá khác biệt, không có tư cách nói chuyện trực tiếp với Tiên Miêu Miêu, chỉ có vị hộ pháp này mới có thể khuyên nhủ Tiên Miêu Miêu. Vị hộ pháp tâm lĩnh thần hội, cũng không muốn để Tiên Miêu Miêu ra ngoài, nên khuyên nhủ: "Miêu Miêu à, con đừng làm loạn, lúc này..." "Bá bá, chúng ta tới đây để làm gì?" Vị hộ pháp còn chưa dứt lời, Tiên Miêu Miêu đã mở miệng nói: "Chúng ta đến đây là để bảo vệ lãnh địa này, vậy mà bây giờ chúng ta đang làm cái gì, lại phải dựa vào đại trận của lãnh địa này để bảo vệ mình?" "Miêu Miêu, ta biết con cực kỳ căm hận Ám Điện, ta cũng vậy, nhưng quốc vương bệ hạ đã dặn dò, an nguy của con là trên hết, tuyệt đối không được để con xảy ra chuyện gì." Hộ pháp khuyên nhủ. "Ta nói lại một lần, thả ta ra ngoài." "Bằng không, cái đại trận này, cũng không ngăn được ta." Tiên Miêu Miêu nói đến đây, đôi mắt lóe lên, mái tóc dài màu vàng lập tức cuồng ma loạn vũ. Lúc này, đừng nói đến vị lãnh chúa kia và binh sĩ, ngay cả vị hộ pháp Thất phẩm Võ Đế kia cũng phải lùi lại. Bởi vì lúc này, Tiên Miêu Miêu đã phóng xuất ra khí tức của mình, Lục phẩm Võ Đế, Tiên Miêu Miêu rõ ràng chỉ là một thiếu nữ, nhưng lại có tu vi Lục phẩm Võ Đế. "Miêu Miêu, con vậy mà lại đột phá rồi sao?" Cảm nhận được tu vi hiện tại của Tiên Miêu Miêu, vị hộ pháp cũng sửng sốt. "Bá bá, để con ra ngoài, con đến đây là muốn giáo huấn người của Ám Điện, không thể để con vạn dặm xa xôi đến đây, mà chỉ có thể như rùa rụt cổ trốn trong đại trận, ngồi chờ chết." Tiên Miêu Miêu nói. Thấy Tiên Miêu Miêu kiên quyết như vậy, vị hộ pháp cũng cảm thấy khó xử, nhưng sau khi do dự một lát, hắn vẫn nói với vị lãnh chúa: "Mở cửa!" "Mở cửa, cùng người của Ám Điện một trận chiến!!!" Vị lãnh chúa không dám chống lại, nhưng cũng không dám để Tiên Miêu Miêu một mình đối phó với đại quân Ám Điện và lũ hung thú viễn cổ. Vì vậy, hắn chuẩn bị dẫn quân viễn cổ tinh linh của lãnh địa, chính diện giao chiến với Ám Điện. Nghe theo lệnh của hắn, đại trận mở ra một lỗ hổng. Đó là một đại môn bên trong, cũng là cánh cổng duy nhất của đại trận, họ đã chuẩn bị hết sức để cùng lũ hung thú viễn cổ giao chiến. Sưu! Thế nhưng, ngay khi lỗ hổng vừa mở, một bóng người liền xông ra, là Tiên Miêu Miêu. Tiên Miêu Miêu không chỉ xông ra đầu tiên, khi nàng lao ra, nàng vung tay áo, một đạo kim quang rơi vào ngay phía trên lối ra của đại trận. "Công chúa đại nhân, người!!!" Nhìn thấy cảnh này, các viễn cổ tinh linh đều biến sắc mặt, vừa sợ hãi vừa lo lắng. Hóa ra đạo kim quang kia là một chiếc chuông lớn màu vàng óng, chiếc chuông lớn này lúc này đã rất to, nó phong bế lối ra của đại trận, nhốt toàn bộ viễn cổ tinh linh bên trong. Dù cho các viễn cổ tinh linh oanh tạc thế nào, cũng không thể lay chuyển chiếc chuông lớn, nó còn kiên cố hơn cả đại trận này. Lúc này, vị lãnh chúa thật sự luống cuống, vì đại trận này là phòng tuyến cuối cùng của lãnh địa, tất cả chỉ có một lối ra, bây giờ lối ra này lại bị chặn mất, họ không thể nào ra ngoài được. Nhưng Tiên Miêu Miêu đã đi ra rồi, làm sao có thể bỏ mặc Tiên Miêu Miêu một mình đi giao chiến với nhiều cường giả của Ám Điện như vậy? (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận