Tu La Võ Thần

Chương 2818: Tu luyện tiên pháp

Chương 2818: Tu luyện tiên p·h·áp
"Không biết hắn dùng phương p·h·áp gì để đi vào, nhưng hắn thật sự đã tiến vào."
"Nhưng có người suy đoán rằng, người kia có khả năng không phải người của Đại t·h·i·ê·n thượng giới, có thể là một loại linh vật nào đó có liên quan đến Hư Không Thần Thụ, bởi vậy hắn mới xuất hiện ở bên trong Hư Không Thần Thụ, nhưng bất kể thế nào, mọi người đều muốn nói chuyện với hắn, nếu may mắn sẽ có chút thu hoạch." Mã Trường Xuân nói.
"Linh vật, ngược lại là có loại khả năng này, chỉ là linh vật này, có dáng dấp gì đặc t·h·ù?" Sở Phong hỏi.
"Đặc t·h·ù ngược lại là không có, bề ngoài của hắn cùng người không khác gì, chỉ là hắn mặc đồ rất đặc biệt." Mã Trường Xuân nói.
"Có chỗ đặc biệt nào?" Sở Phong hỏi.
"Đó là một nam t·ử, nhìn tuổi tác hắn không lớn, ngược lại giống một tiểu bối."
"Bất quá tướng mạo và cách ăn mặc của hắn lại quá mức khác người một chút, nghe nói đầu tóc hắn không nhiều lắm, nhưng lại dựng đứng lên hết cả, nói đơn giản là kiểu tóc của hắn giống như một con nhím." "Mắt cũng không lớn lắm, lại cứ đảo quanh liên tục, lúc nhìn người, quả thật là một vẻ mặt gian giảo hoàn hảo."
"Mũi như hình củ tỏi, thế nhưng miệng hắn, lại khiến người ta không dám vừa lòng, nó bị lệch."
"Nhưng kỳ lạ nhất, vẫn là trang phục của hắn."
"Hắn căn bản không mặc áo, hai tay để trần, gầy như que củi, da bọc xương, không có chút cơ bắp nào, giống như đã rất nhiều ngày chưa ăn cơm vậy."
"Còn nửa thân dưới của hắn thì chỉ mặc một chiếc quần đùi."
"Nghe nói chiếc quần cộc kia lót màu lục, còn tr·ê·n thì thêu đầy hoa tươi diễm lệ."
"Chính bởi vì chiếc quần cộc kỳ quái kia, nên có người cảm thấy hắn giống như linh vật được Hư Không Thần Thụ ấp ra."
"Bởi vì tr·ê·n quần cộc kia có các loại hoa, có mẫu đơn, hoa hồng, hoa hồng, còn có hoa mai, hoa quế, hoa đào, quả thực là cái gì cần có đều có."
"Đúng rồi, sau khi hắn nhìn thấy người còn hỏi đây là nơi nào, và khi hắn nói chuyện còn hơi cà lăm nữa." Mã Trường Xuân nói.
"Ta s·á·t."
Nghe đến đó, nội tâm Sở Phong đã như sóng lớn vạn trượng, cuồn cuộn nổi lên...
"Trang phục này, chẳng phải là Vương Cường sao?"
"Sở Phong, là Vương Cường đó, Vương Cường chạy đến Hư Không Thần Thụ rồi sao?" Giờ phút này, Nữ Vương đại nhân cũng cực kỳ kinh ngạc, nhưng đồng thời nàng cũng cực kỳ hưng phấn.
Nữ Vương đại nhân giống như Sở Phong, gần như có thể x·á·c định người kia chính là Vương Cường.
"Không đơn giản đâu, Sở Phong, cái vòng xoáy các ngươi gặp phải ở Đăng t·h·i·ê·n Lộ, xem ra không hề đơn giản như ngươi nghĩ đâu." Nữ Vương đại nhân hưng phấn nói.
"Quả thực quá quỷ dị." Giờ phút này nội tâm Sở Phong cũng chập trùng không yên.
Sau khi tiến vào vòng xoáy, Sở Phong tiến vào thế giới Thần Sơn.
Lúc đầu Sở Phong cảm thấy Vương Cường và những người khác đều tiến vào thế giới Thần Sơn, chỉ là do tiến vào các cửa vào khác nhau nên vị trí khác nhau thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, thật sự không hề đơn giản như Sở Phong nghĩ.
Ít nhất, Vương Cường hắn căn bản không tiến vào thế giới Thần Sơn, mà tiến vào Hư Không Thần Thụ.
Mà trùng hợp nhất là, dù là Thần Sơn hay Thần Thụ, đều là một trong sáu đại thần tích của Đại t·h·i·ê·n thượng giới.
"Tiền bối, trong Hư Không Thần Thụ, chỉ thấy được một mình người đó thôi sao?" Sở Phong hỏi.
Sở Phong hỏi vậy là muốn x·á·c định xem Triệu Hồng, Anh Minh Triều và t·ử Huân Y có đi cùng với Vương Cường hay không.
Hay là Triệu Hồng, Anh Minh Triều và t·ử Huân Y cũng tiến vào các vòng xoáy khác nhau và đang ở những nơi khác nhau.
"Nghe nói chỉ có một người." Mã Trường Xuân nói.
"Sở Phong, ngươi nói xem Triệu Hồng bọn họ có thể bị cuốn vào các thần tích khác hay không?"
"Nếu nhìn theo hướng này, thì cái gọi là sáu đại thần tích này có điểm chung." Nữ Vương đại nhân nói.
"Có khả năng đó, nhưng cũng khó x·á·c định, mặc kệ thế nào, ta vẫn phải đi Hư Không Thần Thụ trước, nhất định phải nhanh chóng hội hợp với Vương Cường." Sở Phong nói.
"Không biết hắn có biện p·h·áp gì để ngươi tiến vào bên trong không, nếu có thể qua được vào thì ngươi tu luyện ở đó nhất định sẽ nhanh hơn, nếu may mắn, đến lúc đại hội t·h·i·ê·n kiêu đấu võ lần tới, ngươi sẽ có cơ hội cùng đám tiểu bối Sở thị t·h·i·ê·n tộc kia so tài cao thấp." Nữ Vương đại nhân nói.
Nữ Vương đại nhân nghĩ như vậy, Sở Phong nói không nghĩ là giả.
Nhưng điều Sở Phong nóng lòng hơn lúc này không phải là có thể tiến vào Hư Không Thần Thụ để tu luyện hay không.
Mà là Sở Phong có thể đạt được tin tức gì từ chỗ Vương Cường, hắn hy vọng nhất là Vương Cường, Triệu Hồng, Anh Minh Triều và t·ử Huân Y đều bình yên vô sự.
"Tiền bối, Hư Không Thần Thụ ở đâu?" Sở Phong hỏi.
"Hư Không Thần Thụ ở Dương Bình Châu, Đại t·h·i·ê·n thượng giới. Sở Phong tiểu hữu muốn đi thì cùng chúng ta đi cùng có được không? Vừa hay t·i·ệ·n đường." Mã Trường Xuân nói.
"Cũng được." Sở Phong gật đầu.
"Ha ha, tốt, có thể cùng Sở Phong tiểu hữu đồng hành, đây là vinh hạnh của chúng ta." Thấy Sở Phong đồng ý, Mã Trường Xuân rất cao hứng.
"Quá tốt rồi, có thể cùng Sở Phong đại ca đi Hư Không Thần Thụ."
"Đến lúc đó tin tức Sở Phong đại ca đ·á·n·h bại Hàn Ngọc sẽ truyền ra, thật sự mong đợi những người cùng thế hệ kia dùng ánh mắt sùng bái nhìn Sở Phong đại ca ta."
Lý Hưởng và những người khác vô cùng cao hứng, có lẽ do ảnh hưởng của Lý Hưởng nên các đệ t·ử Thánh Đan sơn trang ở đây, rõ ràng tuổi tác đều lớn hơn Sở Phong, nhưng từng người đều gọi Sở Phong là đại ca.
Đối với tình huống này, Sở Phong lại không hề phản cảm, hắn cảm nhận được sự nhiệt tình của những tiểu bối này, phần lớn đều là p·h·át ra từ thực lòng.
Bất quá nhiệt tình của Thánh Đan sơn trang đối với Sở Phong, tuyệt đối không chỉ giới hạn trong đám tiểu bối.
Ngoại trừ Mã Trường Xuân và một vài trưởng lão ra thì đa số các trưởng lão ở đây cho Sở Phong cảm giác chỉ có hai chữ, ân cần.
Bọn họ chưa chắc đã thực sự t·h·í·c·h Sở Phong, bọn họ chỉ nở nụ cười với Sở Phong, chỉ là không muốn đắc tội Sở Phong mà thôi.
Bởi vì đường đi do Mã Trường Xuân dẫn đầu, Sở Phong và những người khác căn bản không cần p·h·ế bất cứ sức lực nào, có thể ngồi trên lưng Mã Trường Xuân để đi đường, vì vậy Sở Phong có rất nhiều thời gian.
Sau khi nói chuyện phiếm một hồi, Sở Phong bắt đầu lấy lý do tu luyện, nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Nhưng Sở Phong thực sự đang tu luyện, nhưng hắn không phải cảm ngộ tu võ chi đạo, mà là muốn tu luyện tiên p·h·áp.
Khi giải cứu Tống Hỉ, Sở Phong đã giúp Tống Hỉ tiếp nh·ậ·n một phần truyền thừa.
Truyền thừa này chính là ba loại tiên p·h·áp, th·e·o thứ tự là:
Nhất đoạn tiên p·h·áp, Khí Đ·ộ·c Lưu.
Nhị đoạn tiên p·h·áp, Yêu Đ·ộ·c Lưu.
Tam đoạn tiên p·h·áp, Long Đ·ộ·c Lưu.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận