Tu La Võ Thần

Chương 2014: Tuyết Đao qua lại

"Chương 2014: Tuyết đao qua lại"
"Sở Phong?"
Sở Phong vốn không muốn quấy rầy Tuyết đao cuồng ma, ngay lúc Sở Phong chuẩn bị rời đi thì Tuyết đao cuồng ma lại đột nhiên phát hiện Sở Phong.
"Tiền bối, ngài đây là..."
Thấy vậy, Sở Phong đành phải bay xuống gần Tuyết đao cuồng ma, hỏi thăm về việc này.
"Đây đều là người nhà của ta, hôm nay là ngày giỗ của bọn họ, cho nên ta mới ở đây tế bái một chút." Tuyết đao cuồng ma lau nước mắt trên mặt, cố gượng cười.
"Ngày giỗ?" Nghe được lời này, sắc mặt Sở Phong lập tức thay đổi.
Nhiều linh vị như vậy, rõ ràng là một gia tộc, thế nhưng Tuyết đao cuồng ma lại nói đây là ngày giỗ của họ, điều này có nghĩa là người nhà của Tuyết đao cuồng ma đã chết cùng một ngày.
Nhiều người như vậy, chết cùng một ngày, chỉ có một khả năng, bọn họ bị người giết chết.
"Tiền bối, là ai đã giết họ?" Sở Phong nghiêm trọng hỏi.
"Là Chiến Thương Thiên." Tuyết đao cuồng ma nói.
"Chiến Thương Thiên? Có phải là Chiến Thương Thiên, kẻ đứng đầu trong năm đại ác nhân?" Sở Phong xác nhận lại.
"Ngoài hắn ra, còn ai có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy?" Tuyết đao cuồng ma nói.
"Tiền bối, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Sở Phong truy hỏi.
"Năm đó Chiến Thương Thiên còn chưa nổi danh khắp thiên hạ, mà ta thì còn trẻ, khi đi lại trong thiên hạ đã tình cờ gặp Chiến Thương Thiên đang làm điều ác, muốn đồ diệt một nhà nọ. Ta thấy người trong nhà đó không giống kẻ ác, mà Chiến Thương Thiên lại thủ đoạn hung tàn, liền cùng hắn giao đấu, muốn ngăn cản hành vi hung ác của hắn."
"Sau khi hai người chúng ta giao chiến một phen, hắn không phải là đối thủ của ta, bị ta đánh bị thương. Lúc đó hắn liền đột nhiên hỏi ta họ gì tên gì, nhà ở đâu, có dám nói cho hắn không."
"Ta nghĩ, dù sao hắn cũng không phải đối thủ của ta, lại còn làm chuyện ác như thế, vốn định giết chết hắn cho xong, nên có nói cho hắn nhà ta ở đâu cũng chẳng sao."
"Thế là ta nói cho hắn, nhưng không ngờ rằng Chiến Thương Thiên đó lại là một vị giới linh sư, lại mang theo chí bảo. Cuối cùng hắn dựa vào uy lực của chí bảo đã trốn thoát."
"Sau khi chạy trốn, ta vốn không để bụng, nhưng khi ta về nhà thì phát hiện người nhà của ta, toàn bộ đã bị giết."
"Ngày đó, con trai lớn của ta chỉ mới bốn tuổi rưỡi." Tuyết đao cuồng ma vừa vuốt một cái linh vị, bàn tay bắt đầu run rẩy.
"Còn con trai nhỏ của ta..." Sau đó, Tuyết đao cuồng ma vuốt lên một linh vị khác, nhìn cái lệnh bài đó, đôi mắt già nua đầy thương xót của hắn lại lần nữa rưng rưng lệ quang, bằng giọng run rẩy nói: "Nó mới sinh được một tháng, mà khi nó còn sống, ta thậm chí còn chưa từng gặp mặt nó."
"Mà khi ta lần đầu tiên nhìn thấy nó, thì nó đã bị xẻ thành tám mảnh, ngay cả một n·h·ục thân hoàn chỉnh cũng không còn."
"Đồng thời, những cô gái trẻ tuổi trong nhà ta, khi còn sống đều bị Chiến Thương Thiên * , nhất là vợ và em gái của ta, bọn họ..." Nói đến đây, Tuyết đao cuồng ma đã bắt đầu nghẹn ngào.
"Đáng chết!" Nghe được những lời này, Sở Phong lập tức tràn ngập hàn quang. Tuy Tuyết đao cuồng ma không nói hết lời, nhưng Sở Phong cũng có thể đoán được, vợ và em gái của ông tuyệt đối không chỉ bị * , mà cái chết nhất định vô cùng thảm khốc.
Mà Sở Phong ghét nhất chính là kẻ khi dễ người già, khi dễ nữ nhân, khi dễ trẻ con. Còn Chiến Thương Thiên này, có thể nói đã giết toàn bộ những người không đáng bị giết, hơn nữa thủ đoạn lại tàn nhẫn như vậy.
Đây vẫn chỉ là những việc Chiến Thương Thiên đã làm với người nhà của Tuyết đao cuồng ma, nhiều năm như vậy, số người bị Chiến Thương Thiên giết nhiều vô số kể, có thể thấy hắn đã tạo bao nhiêu nghiệp chướng.
Ác nhân, đây tuyệt đối là đại ác nhân chân chính, tội không thể tha thứ, không thể tha thứ.
"Tiền bối, sau đó, ngài không có đi tìm Chiến Thương Thiên sao?" Sở Phong hỏi.
"Tìm chứ, sao có thể không tìm. Từ ngày đó về sau, ta không lập gia đình cưới xin nữa, cũng không giao thiệp với ai, ngoài việc tu luyện ra, chính là đi tìm Chiến Thương Thiên."
"Nhưng không ngờ rằng, ta tìm suốt bao nhiêu năm như vậy, vẫn không hề tìm thấy Chiến Thương Thiên." Tuyết đao cuồng ma nói.
"Tại sao có thể như vậy, Chiến Thương Thiên chẳng phải là kẻ đứng đầu trong năm đại ác nhân sao, mấy năm gần đây, hắn chắc chắn đã gây ra rất nhiều chuyện ác mới đúng, hơn nữa hắn còn thu nhận đệ tử, chẳng lẽ không có một chút manh mối nào về hắn?" Sở Phong cảm thấy vô cùng khó tin.
Tuổi của Tuyết đao cuồng ma cũng không còn nhỏ, mà việc người nhà của ông bị h·ạ·i đã xảy ra khi ông còn trẻ, điều này có nghĩa là ông đã tìm kiếm Chiến Thương Thiên cả một đời, nhưng lại không thể tìm thấy, mà trong khoảng thời gian này, Chiến Thương Thiên vẫn liên tục gây ác ở Võ Chi Thánh Thổ. Chuyện này thực sự khiến người ta khó tin.
"Hắn đã xuất hiện vô số lần ở Võ Chi Thánh Thổ, gần như mỗi lần xuất hiện đều gây ra những chuyện ác khiến người ta phẫn nộ. Sau khi gây chuyện đáng giận xong, hắn tuy sẽ để lại tên, nhưng chưa bao giờ để lại bất kỳ manh mối nào về tung tích của mình."
"Nhớ ngày đó, khi ta gặp hắn, hắn vẫn là kẻ vô danh tiểu tốt, nhưng hiện tại hắn đã nổi danh là một trong năm đại ác nhân danh chấn Võ Chi Thánh Thổ."
"Số người vô tội chết dưới tay hắn nhiều không đếm xuể, ngay cả gia đình mà ta đã cứu từ tay hắn lúc lần đầu tiên nhìn thấy Chiến Thương Thiên, sau này cũng bị Chiến Thương Thiên giết chết, mà cái c·h·ế·t thì..."
"Cho nên ta mới hận, hận chính mình vô năng." Trong mắt Tuyết đao cuồng ma tràn đầy oán hận, cái đó không chỉ là oán hận với Chiến Thương Thiên, mà còn có oán hận đối với chính mình.
"Ngài đã từng gặp hắn, hẳn phải biết dáng vẻ của hắn như thế nào. Ngài nói cho ta biết, ta sẽ giúp ngài tìm hắn." Sở Phong nói.
Biết được hành vi của Chiến Thương Thiên, Sở Phong cảm thấy tên này tuyệt đối không thể tha thứ, mà chỉ cần biết được dáng vẻ của hắn, dù chỉ là khi còn trẻ, Sở Phong chỉ cần gặp được hắn cũng có thể nhìn ra được bộ dáng của hắn.
"Không có, lần đầu gặp hắn, hắn đã đeo mặt nạ rồi, ta căn bản không biết hắn có dáng vẻ như thế nào."
"Trên thực tế, không ai biết Chiến Thương Thiên rốt cuộc có hình dáng như thế nào." Tuyết đao cuồng ma nói.
"Sao có thể như vậy?" Sở Phong rất đỗi ngạc nhiên, sau đó thở dài trong lòng: "Xem ra Chiến Thương Thiên này là một kẻ vô cùng cẩn thận. Lúc chuẩn bị làm điều ác, hắn sẽ ẩn giấu thân phận. Việc này thực sự không dễ dàng."
"Sở Phong tiểu hữu, nhưng chỉ cần ta còn sống thì vẫn còn cơ hội tìm được Chiến Thương Thiên, trong lòng ta vẫn còn hy vọng."
"Thật ra, ta vốn đã sắp c·h·ế·t rồi, là ngươi giúp ta kéo dài sinh mệnh. Cho nên ta vô cùng cảm kích ngươi."
"Nếu ngươi không chê, ta nguyện ý gia nhập Thanh Mộc Sơn của ngươi, không phải làm trưởng lão trên danh nghĩa, mà là làm trưởng lão của Thanh Mộc Sơn thật sự." Tuyết đao cuồng ma nói.
Trước đây, ông không gia nhập Thanh Mộc Sơn vì ông từng giết trưởng lão của Thiên Đạo Phủ trước mặt mọi người, nên sợ Thiên Đạo Phủ trả thù mình, rồi liên lụy đến Thanh Mộc Sơn.
Nhưng hiện tại, mối quan hệ giữa Thanh Mộc Sơn và Thiên Đạo Phủ đã đến mức này, lo lắng của ông cũng không còn. Vì vậy, ông có thể an tâm gia nhập Thanh Mộc Sơn.
"Tuyết đao tiền bối bằng lòng gia nhập Thanh Mộc Sơn, đó là phúc khí của Thanh Mộc Sơn, ta sao lại ghét bỏ chứ." Sở Phong nói.
"Sở Phong tiểu hữu quá coi trọng ta rồi. Bất quá, đã là người của Thanh Mộc Sơn thì ta nhất định sẽ bảo vệ danh dự của Thanh Mộc Sơn, không cho phép bất cứ ai gây bất lợi cho Thanh Mộc Sơn."
"Chỉ là... ta vẫn muốn đi tìm Chiến Thương Thiên, dù đã gia nhập Thanh Mộc Sơn, e rằng cũng không thể luôn luôn ở Thanh Mộc Sơn làm việc, mong Sở Phong tiểu hữu lượng thứ cho ta." Tuyết đao cuồng ma nói.
"Chiến Thương Thiên làm nhiều điều ác, việc hắn còn sống bất lợi cho tất cả mọi người ở Võ Chi Thánh Thổ. Nếu có thể diệt trừ hắn, đó chính là phúc của mọi người ở Võ Chi Thánh Thổ."
"Cho nên, Tuyết đao tiền bối không cần phải làm việc cho Thanh Mộc Sơn. Ngài cứ đi tìm Chiến Thương Thiên, đó chính là nhiệm vụ quan trọng nhất của ngài."
"Ta còn hai quả bàn đào ở đây, ngài cứ ăn cả đi." Sở Phong lại lấy ra hai quả bàn đào đưa cho Tuyết đao cuồng ma.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận