Tu La Võ Thần

Chương 595: Thiên Vũ lục trọng (2 càng)

Chương 595: Thiên Vũ lục trọng (2 chương)"Vô tình thiếu hiệp tha mạng, vô tình thiếu hiệp tha mạng! ! !"Khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng vợ chồng nhà kia bị giết, những người nhà họ Mã trước đó còn muốn liều mạng với Sở Phong, thì hoàn toàn bị dọa choáng váng. Chỗ nào còn dám nghĩ đến chuyện liều mạng, giờ phút này, bất kể là nam hay nữ, già hay trẻ, tất cả đều quỳ rạp xuống đất, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ với Sở Phong.Bởi vì, bọn họ cuối cùng đã biết suy nghĩ của mình hồn nhiên đến mức nào, bọn họ rốt cuộc biết mình đã đánh giá thấp nam tử trước mắt. Thì ra cho dù rời khỏi đại trận kinh khủng kia, Sở Phong cũng có thực lực tùy tiện loại bỏ bọn họ. Nam tử vô tình này đã mạnh đến mức vượt qua cả tưởng tượng của bọn họ.
"Vù vù"Đối với phản ứng của đám người, Sở Phong không mấy để ý, mà chỉ nhẹ nhàng phẩy tay áo hai lần, một luồng thiên lực và gió mạnh liền thành hình tròn, từ trong đám người quét qua.Cảnh tượng này khiến mọi người kinh sợ, còn tưởng rằng Sở Phong muốn hạ sát thủ với họ, nhưng khi gió mạnh thổi qua, họ lại phát hiện mình bình yên vô sự, lúc này mới tạm thời thở phào nhẹ nhõm.
"Vù vù"Tiếp theo sau đó, Sở Phong lại vung tay áo theo hướng ngược lại hai lần, và cơn gió mạnh cuồng bạo đó lại thổi ngược trở lại. Chỉ có điều, khi gió mạnh quay về tay áo, trong lòng bàn tay của Sở Phong đã xuất hiện mấy chiếc túi càn khôn.
Những chiếc túi càn khôn này, đương nhiên là từ trên người những người kia lấy được. Sau khi thu túi càn khôn về, Sở Phong chẳng thèm nhìn họ lấy một cái, chỉ nói một câu: "Cút đi, từ đâu tới thì lăn về đó!"
"Đa tạ thiếu hiệp ân không giết, đa tạ thiếu hiệp ân không giết." Thấy vậy, đám người nhà họ Mã không dám chần chừ, nhào nhào bỏ chạy.
"Cảm ơn vô tình thiếu hiệp đã cứu giúp, may mắn có ngươi, bằng không Lý gia ta lần này thật sự nguy rồi! ! !"Khi Sở Phong đi đến cửa vào băng tinh đại điện, những người Lý gia may mắn còn sống sót đều đầy vẻ cảm kích hướng Sở Phong nói cảm ơn.Nhưng đối với sự ân cần của những thế lực nhỏ này, Sở Phong lại chẳng thèm quan tâm. Chỉ thấy nó phẩy tay áo, gió mạnh quét ngang ra, giống như lúc nãy đối với người nhà họ Mã, thu hết túi càn khôn của người Lý gia ở đây vào trong tay.
"Vô tình thiếu hiệp, ngươi..."Hành động lần này của Sở Phong quả thực khiến người nhà họ Lý kinh ngạc, nhất là những cao thủ mà Lý gia mời đến, càng là khóe miệng giật giật, lòng đau xót không thôi.Bởi vì bọn họ không phải người Lý gia, căn bản không có nghĩa vụ cùng Lý gia đồng sinh cộng tử. Đến đây làm việc cho Lý gia cũng chỉ vì tiền tài. Thế nhưng, trong túi càn khôn bị Sở Phong lấy đi giờ phút này, không chỉ đơn giản là tiền thù lao mà Lý gia cho. Đó còn là tiền tích cóp nhiều năm của cá nhân bọn họ, lần này bọn họ thật sự là thiệt hại nặng nề.Mà đối với phản ứng kinh ngạc của đám người nhà họ Lý, Sở Phong chỉ lạnh lùng cười nhạt, nói: "Đừng tưởng rằng ta cứu các ngươi là đương nhiên. Vừa nãy gia chủ Lý gia các ngươi muốn chém giết ta, nếu không phải ta tránh nhanh, sớm đã chết dưới một chưởng của gia chủ Lý gia các ngươi rồi.""Cho nên mời các ngươi hiểu rõ tình hình, ta vô tình sớm không phải minh hữu của các ngươi, mà là giống như nhà họ Mã, chính là quân địch." Sở Phong nói ra những lời này, quét mắt đám người bằng ánh mắt lạnh lẽo.
"Thiếu hiệp tha mạng, thiếu hiệp tha mạng, tiền tài đó ngài cứ cầm đi, ngàn vạn lần đừng giết chúng ta."Giờ phút này, tất cả người nhà họ Lý đều không khỏi run lên, sau đó vội vàng quỳ rạp xuống đất, như người nhà họ Mã trước đó, không ngừng cầu xin tha thứ, bởi vì ngay lúc vừa rồi, bọn họ cảm nhận được sát khí trong ánh mắt của Sở Phong.Giờ phút này, bọn họ tuyệt đối tin rằng, nếu họ dám trái ý, Sở Phong thật sự sẽ giết họ, bởi vì ánh mắt đó vô cùng đáng sợ, tựa hồ Sở Phong không phải là con người, thật sự là một con quỷ lãnh huyết.
Sau đó, Sở Phong đi thẳng đến trước mặt gia chủ Lý gia, mà gia chủ Lý gia tựa hồ cũng đã dự cảm được từ trước, cho nên giờ phút này ông ngược lại tỏ ra rất thản nhiên, nói với Sở Phong:"Vô tình, là ta ngu xuẩn, không phân biệt phải trái, mới tin tên súc sinh Mã Ngọc Khôn kia, phụ lòng tốt của ngươi, còn muốn ra tay với ngươi, ngươi giết ta đi, giết ta, trong lòng ta vậy sẽ khá hơn một chút."
"Vô tình, không cần, đừng giết cha ta, cầu ngươi cho ông ấy một cơ hội." Đúng lúc này, Lý Thiền vội vàng chạy tới, không nói hai lời đi thẳng đến trước mặt phụ thân mình, sau đó quỳ xuống trước Sở Phong, thay cha nàng cầu xin tình.
"Đại tiểu thư, mau đứng dậy đi." Thấy vậy, Sở Phong vội vàng tự tay nâng Lý Thiền dậy, sau đó nhìn về phía gia chủ Lý gia, nói: "Theo lý mà nói, ta nên giết ngươi, bởi vì dám hạ sát thủ với ta, ngươi đã phạm tội chết.""Bất quá hôm nay ta không giết ngươi, nhưng cũng không phải nể mặt ngươi điềm đạm đáng yêu gì, chỉ là xem trọng việc ngươi có một cô con gái tốt mà thôi."
Nói xong những lời này, Sở Phong lại lần nữa đưa ánh mắt về phía Lý Thiền, nói: "Đại tiểu thư, nơi đây có vật có ích cho ta, ta muốn lấy đi.""Bất quá nơi đây dù sao cũng là nơi Lý gia ngươi thủ hộ nhiều năm, coi như vật này là ta mượn của ngươi, ngày sau ta nhất định sẽ trả lại vật có giá trị tương đương." Nói xong câu đó, Sở Phong liền nhảy lên, đạp Thanh Long không quay đầu lại rời đi.
Sau khi Sở Phong rời đi, đám người nhà họ Lý như trút được gánh nặng, vội vàng xông vào bên trong băng tinh đại điện, bắt đầu chữa thương cho gia chủ Lý gia. Chỉ có Lý Thiền vẫn nhìn theo hướng Sở Phong rời đi, thật lâu không thể lấy lại tinh thần.
Sở Phong rời khỏi linh huyệt, nhưng không hề rời khỏi Lang Nha Sơn. Cầm trong tay băng tinh trứng, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được sự cường đại của nó.Tu vi của vật này, có thể so với nhất phẩm Võ Quân, nhưng năng lượng nó ẩn chứa, tuyệt đối không phải là thứ võ lực mà nhất phẩm Võ Quân có thể so sánh. Nó là chân chính là thiên địa sinh vật, trân phẩm tu luyện.Cho nên Sở Phong không thể chờ đợi được muốn luyện hóa, tìm đến một nơi bí mật, liền bắt đầu hành trình luyện hóa băng tinh trứng.
Băng tinh trứng tuy là thiên địa sinh vật ngưng tụ trọn vẹn hơn 500 năm, nhưng bây giờ lại không có bất kỳ uy hiếp nào đáng kể, thêm vào đó sau khi Sở Phong trở thành áo bào tím giới linh sư, có thể càng thành thạo sử dụng phương pháp thôn phệ. Vì vậy, chỉ trong thời gian ngắn ngủi hai tiếng đồng hồ, Sở Phong đã luyện hóa hoàn toàn sinh vật trời đất này.
Sau khi luyện hóa xong băng tinh trứng, thiên lực trong người Sở Phong đã được thuế biến, thành công bước vào lục trọng. Nếu dùng thêm Tam Trọng Lôi Đình, Sở Phong chẳng khác nào bước vào Thiên Vũ cửu trọng, khoảng cách đến Võ Quân cảnh chỉ còn cách một bước chân.
Mà khoảng thời gian từ lúc Tử Linh bị mang đi, còn chưa đầy một năm. Trong chưa đầy một năm đó, tu vi của Sở Phong từ Huyền Vũ bát trọng biến thành Thiên Vũ lục trọng bây giờ, thật có thể nói là tiến bộ thần tốc, khiến người ta kinh hoàng."Haiz, quả nhiên, bây giờ ta muốn đột phá tu vi, cần tài nguyên tu luyện quá kinh khủng. Ngay cả thiên địa sinh vật ngưng tụ hơn năm trăm năm cũng chỉ giúp ta đột phá một trọng tu vi. Vậy nếu như luyện hóa thiên châu, cần bao nhiêu mới có thể giúp ta đột phá đây?"Tuy đã thành công đột phá, nhưng Sở Phong lại rầu rĩ không vui, bởi vì sau khi mượn tinh hoa kết giới, nham tương con trai và băng tinh trứng ba loại kỳ vật này để đột phá, Sở Phong cũng đã ý thức được, tài nguyên tu luyện mà hắn cần đã trở nên vô cùng đáng sợ.Nếu không phải ba loại kỳ vật này, mà là trực tiếp sử dụng thiên châu loại vật phẩm tu luyện lưu thông rộng rãi, ngay cả hắn cũng không biết cần một số lượng bao nhiêu mới đủ.
"Đột phá đến Thiên Vũ lục trọng đã rất tốt rồi, tiểu tử ngươi nên thỏa mãn đi." Nhưng ngay lúc này, Đản Đản lại cười hì hì mở miệng.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận