Tu La Võ Thần

Chương 4509: Thần thánh phương nào

Chương 4509: Thần thánh phương nào
Bá Tinh sơn trang, sau khi phái tiểu bối tiến vào cấm địa tu luyện, liền đem đại khái sự tình trải qua, cáo tri Hồn Vĩnh.
Mặc dù biết được, Hồn Lũy có khả năng làm phản, Hồn Vĩnh cũng không tin, mà cảm thấy có ẩn tình khác. Nhưng khi biết được, chỉ cần hắn giết Nguyệt Tiên, liền có thể đạt được gấp đôi thù lao, hắn vẫn quyết định nghe theo chỉ lệnh của trang chủ Bá Tinh sơn trang.
Hồn Vĩnh nói làm liền làm. Hắn đầu tiên là gán tội danh cưỡng ép rút huyết mạch chi lực của mọi người lên người Nguyệt Tiên. Sau đó liền âm thầm vận dụng bảo vật trang chủ Bá Tinh sơn trang cho, muốn phá vỡ kết giới phong tỏa tiên động cùng Ma Quật. Chỉ là, muốn phá vỡ kết giới này, cũng không phải chuyện dễ dàng, cần một chút thời gian.
"Nguy rồi."
Cùng lúc đó, Sở Phong cảm ứng được việc Hồn Vĩnh đang làm. Mặc dù không biết vì sao Hồn Vĩnh đột nhiên làm như vậy, nhưng Sở Phong cảm thấy hắn nhất định là muốn gây bất lợi cho Nguyệt Tiên. Sở Phong nhất định phải lập tức đi ngăn cản Hồn Vĩnh, không thể để hắn tiến vào tiên động.
Nhưng hết lần này đến lần khác, Sở Phong khống chế trận nhãn lực lượng, không cách nào thôi động kết giới phong tỏa tiên động kia. Sở Phong nếu muốn ngăn cản Hồn Vĩnh, chỉ có thể tự mình tiến đến gần miệng vào tiên động để quan sát, dùng võ lực ngăn cản hắn.
Nhưng nếu Sở Phong rời đi, Nguyệt Tiên một mình chắc chắn không thể ngăn cản được lực lượng không ngừng áp bách từ trong trận pháp. Lúc đó, Nguyệt Tiên sẽ bị buộc phải ngừng luyện hóa Bá Tinh Tiên Thảo.
Trong tình huống nguy hiểm này, Sở Phong ngược lại tìm được một biện pháp. Trận nhãn này cần dùng huyết mạch chi lực thôi động. Sở Phong có thể bố trí một tòa trận pháp, sau đó dung nhập huyết mạch chi lực của mọi người vào trong trận pháp đó. Lấy trận pháp để thay thế mình, đi thôi động trận nhãn, giúp Nguyệt Tiên ngăn cản áp bách từ trận pháp.
Sở Phong nói làm liền làm, một bên thôi động trận nhãn, giúp Nguyệt Tiên ngăn cản áp bách, một bên bố trí trận pháp thay thế mình. Chỉ có điều sau khi bố trí trận pháp xong, Sở Phong phát hiện một vấn đề. Trận pháp chung quy vẫn là trận pháp, không thể giống như hắn, khống chế huyết mạch chi lực một cách hoàn mỹ để thôi động trận nhãn. Trận pháp tiêu hao huyết mạch chi lực rất nhanh, huyết mạch chi lực của những người này hoàn toàn không đủ để duy trì trận pháp này trong thời gian dài.
Mà mắt thấy Hồn Vĩnh cũng sắp phá vỡ kết giới phong tỏa tiên động và Ma Quật. Sở Phong không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy huyết mạch chi lực của mình ra. Làm như vậy cũng không tổn hại nguyên khí, nhưng trong thời gian ngắn, huyết mạch chi lực của Sở Phong sẽ rất yếu, gây ảnh hưởng đến việc thi triển lôi văn, và lôi đình áo giáp các loại thủ đoạn. Nhưng Sở Phong không còn cách nào khác, chỉ có thể làm thế.
Khi Sở Phong dung nhập huyết mạch chi lực của mình vào trận pháp kia, sắc mặt của Sở Phong đã trắng bệch, mồ hôi lạnh liên tục. Lúc này hắn rất cần nghỉ ngơi, nhưng Sở Phong không có thời gian. Hắn vội vàng nuốt mấy viên đan dược chữa thương, rồi lập tức chạy tới lối vào tiên động và Ma Quật.
Chỉ là Sở Phong không biết rằng, khi hắn vừa rời đi, chiếc đỉnh đồng chứa luyện hóa chi lực kia lại hơi rung lắc. Mà cái nắp phong tỏa đỉnh đồng cũng khẽ nhúc nhích...
Đám người trước tiên động, đại bộ phận đều bị hút mất huyết mạch chi lực. Ai nấy đều rất suy yếu, người nào có tu vi cao hơn một chút thì còn đứng được. Rất nhiều người thậm chí không còn sức để đứng, lại có rất nhiều người đã ngất đi, thậm chí có một số ít không thể tỉnh lại được nữa. Nhưng không rõ chân tướng, bọn họ bị Hồn Vĩnh mê hoặc, dồn hết tức giận lên người Nguyệt Tiên. Lúc này, những người còn sức lực thì giúp Hồn Vĩnh phá hủy kết giới. Không còn sức thì không ngừng nhục mạ Nguyệt Tiên, những lời lẽ ác độc liên tục trút lên người Nguyệt Tiên.
"Tất cả câm miệng cho ta, để ta nghe được ai còn dám nhục mạ các nàng, ta sẽ xé miệng hắn ra! ! !"
Nhưng đột nhiên, một tiếng gầm giận dữ vang vọng khắp chân trời, khiến mọi người run lên, kể cả Hồn Vĩnh cũng không ngoại lệ. Mọi người đều nghe ra, người đó đang nói giúp hai người ăn trộm ở trong tiên động. Vô thức liền cảm giác, đó là người của hai tên trộm giúp đỡ. Thế nhưng nhìn lại, mọi người không những không còn sợ hãi, mà ngược lại lửa giận trong lòng còn tăng thêm. Sở dĩ như thế là vì bọn họ phát hiện người vừa gầm thét là Sở Phong. Một kẻ thậm chí đấu không lại tứ phẩm Chí Tôn, có gì mà uy hiếp bọn họ?
"Thì ra ngươi là đồng bọn của hai kẻ trộm kia."
"Vậy việc chúng ta bị tước đoạt huyết mạch chi lực cũng do các ngươi gây ra, ngươi cũng đáng chết."
Đột nhiên, một đệ tử của Tỏa Hồn Tông ra tay. Chính là tên tứ phẩm Chí Tôn cảnh đệ tử trước kia đã ra tay với Sở Phong. Bởi vì bị tước đoạt huyết mạch chi lực, lúc này hắn cũng rất suy yếu, nên không thi triển võ lực mà trực tiếp nhảy lên nhào về phía Sở Phong. Đồng thời sát ý ngút trời, hắn không đơn giản muốn giáo huấn Sở Phong, lần này hắn muốn lấy mạng Sở Phong.
Ô oa
Nhưng mà, vừa tới gần Sở Phong, hắn liền bất động. Khi mọi người nhìn rõ tình huống, ai nấy cũng đều biến sắc. Chỉ thấy bàn tay của Sở Phong, như ưng trảo, khóa chặt cổ của tên đệ tử Tỏa Hồn Tông.
"Ngươi ngàn vạn lần không nên, không nên nảy sinh sát niệm với ta."
Sở Phong vừa dứt lời, bàn tay đột nhiên siết chặt, răng rắc một tiếng, cổ của tên kia liền bị Sở Phong bẻ gãy. Ngay sau đó, Sở Phong phất tay áo một cái, giống như ném bao tải, ném tên kia xuống đất.
Mà khi tên kia ngã xuống đất, rất nhiều người hít sâu một hơi vì kinh hãi. Tên đệ tử của Tỏa Hồn Tông đó, đã không còn hơi thở.
"Hỗn trướng, ta muốn băm ngươi thành trăm mảnh! ! !"
Bỗng nhiên, những tiếng gầm thét vang vọng lên. Đó là các đệ tử Tỏa Hồn Tông. Tận mắt thấy đồng môn bị giết, bọn họ sao có thể bỏ qua.
Nhưng còn chưa kịp hành động, chỉ thấy quần áo Sở Phong tung bay, ngay sau đó từ trong cơ thể hắn, một luồng uy áp tàn phá bừa bãi tỏa ra. Luồng uy áp đó, quét ngang về phía đám đệ tử Tỏa Hồn Tông. Trong nháy mắt, đám đệ tử Tỏa Hồn Tông đó đều bị luồng uy áp thổi ngã nhào.
"Ngũ phẩm Chí tôn?"
Giờ khắc này, mọi người rốt cuộc đã hiểu vì sao Sở Phong có thể tùy tiện xóa bỏ tên đệ tử tứ phẩm Chí Tôn của Tỏa Hồn Tông kia. Bọn họ đã cảm nhận được khí tức của Sở Phong.
"Tên này, vậy mà che giấu thực lực."
Cảm nhận được tu vi của Sở Phong, những người vốn chửi bới Sở Phong rất nhiều lúc nãy đều vội vàng im miệng. Bọn họ sợ, sợ Sở Phong giết mình. Phải thừa nhận, khi Sở Phong khôi phục tu vi, và bày ra thực lực thật sự thì.
Nhưng có một người, lại không hề sợ hãi. Đó chính là thiên tài của Tỏa Hồn Tông, Hồn Vĩnh.
"Ngươi đúng là tự tìm cái chết."
Hồn Vĩnh cuối cùng cũng dừng phá giải kết giới kia, xoay người nhìn về phía Sở Phong. Lúc này trong mắt hắn chỉ toàn sát ý. Thấy Hồn Vĩnh như vậy, những người tức giận mà không dám lên tiếng lại mừng thầm. Tuy nói bọn họ không phải đối thủ của Sở Phong, nhưng họ biết nếu Hồn Vĩnh muốn đối phó Sở Phong thì đơn giản vô cùng. Dù sao Hồn Vĩnh cũng là cao thủ thất phẩm Chí Tôn cảnh.

Nhưng đột nhiên, một đạo lôi quang vụt qua. Khi mọi người kịp phản ứng lại, ai nấy đều biến sắc. Ngay cả Thánh Quang Kim An cũng lộ rõ vẻ kinh ngạc trong mắt. Thì ra luồng lôi quang đó chính là Sở Phong. Sở Phong đã đến trước mặt Hồn Vĩnh, đồng thời bàn tay Sở Phong như một thanh kiếm lợi hại, xuyên thẳng vào đan điền của Hồn Vĩnh! ! !
Bát phẩm Chí Tôn, khí tức của Sở Phong lúc này, chính là bát phẩm Chí Tôn.
"Gã này, hắn ... Hắn ... Hắn là quái vật sao?"
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người hoảng sợ run rẩy, nói cũng không rõ tiếng. Họ đều có thể nhìn thấy thần chữ lôi văn trên trán Sở Phong, và lôi đình áo giáp trên thân, còn cả Thiên Tứ Thần Lực vốn không nên xuất hiện ở những người sở hữu thiên cấp huyết mạch! ! !
Chính là ba loại sức mạnh đó khiến tu vi của Sở Phong chớp mắt tăng lên đến bát phẩm Chí Tôn! ! ! Nhưng thủ đoạn như vậy, cho dù là tuyệt thế thiên tài như Hồn Vĩnh và Hồn Lũy cũng không làm được. Thậm chí họ còn chưa từng nghe nói, có một tiểu bối nào ở Chí Tôn cảnh có thể làm được chuyện như thế.
Một cảm giác bất an chưa từng có trào dâng trong lòng mọi người.
"Kẻ này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận