Tu La Võ Thần

Chương 4243: Vinh dự chi chiến

Chương 4243: Vinh dự chi chiến Sở Phong vừa nói ra lời này, Lữ Giới ngây người.
Mặt hắn đờ đẫn như gà gỗ, mắt đầy kinh hãi, bộ dạng đó... giống như không dám tin vào tai mình.
Gã vừa mới gặp mặt lần đầu hôm nay lại dám nói với hắn, Lữ Giới không có tư cách khiêu chiến hắn?
"Ngươi tưởng ngươi là cái thá gì, chỉ là vượt qua một cái thiên phú bậc thang Như Ý lâu đài cổ thôi, liền cho rằng mình vô địch thiên hạ?"
"Trong giới võ giả, đồ vật khảo thí thiên phú nhiều vô số kể, nhưng chưa từng nghe nói có tiền bối nào dựa vào thiên phú mà giành quyền, người tu võ cùng Giới Linh sư, dựa vào đều là thực lực."
Giọng điệu của Lữ Giới không còn bình tĩnh như trước, mọi người đều nghe ra Lữ Giới bị Sở Phong chọc tức giận.
"Ta thừa nhận, khiêu chiến thiên phú bậc thang trong Như Ý lâu đài cổ không tính là gì, bất quá dù sao cũng hơn người chỉ có thể khiêu chiến tầng thứ nhất, đến tầng thứ hai cũng không dám khiêu chiến."
"Đây chính là lý do ngươi không có tư cách trước mặt ta."
"Bởi vì không nói những chuyện khác, chỉ bàn thành tích trên cái thiên phú bậc thang đó thôi, ta đã mạnh hơn ngươi không chỉ một chút rồi."
So với Lữ Giới, Sở Phong không hề có chút gợn sóng nào, ngược lại khóe môi còn nhếch lên một đường cong nhàn nhạt.
Đường cong đó lộ ra vẻ khinh miệt. Hắn hoàn toàn không coi Lữ Giới ra gì.
Thấy Sở Phong như vậy, khóe miệng Lữ Giới co rút lại. Nếu không phải ở đây quá nhiều người, có lẽ hắn đã ra tay.
Trên thực tế, thái độ của Sở Phong không chỉ khiến Lữ Giới tức giận mà ngay cả người ngoài cũng thấy bất ngờ.
Đây chính là Lữ Giới nổi danh lẫy lừng mà. Dù gã tự phụ, không coi ai ra gì, ngay cả trưởng bối cũng không để vào mắt.
Nhưng gã vẫn là Lữ Giới, là Giới Linh sư được công nhận là người hậu bối xuất sắc nhất Thánh Quang Thiên Hà hiện nay.
Mà Lữ Giới có được danh tiếng như vậy, không chỉ riêng bởi vì gã là đệ tử của Ngộ Đạo Thánh Tôn.
Gã dựa vào chính thực lực của mình để đổi lấy danh tiếng ngày hôm nay.
Sở Phong nói gã không có tư cách khiêu chiến mình, những lời này quá mức cuồng ngạo.
Thế nhưng, lúc này mọi người lại không có cách nào trách cứ Sở Phong.
Không nói tới Lữ Giới tự phụ, đã sớm khiến người ngoài bất mãn. Chỉ nói lúc trước Sở Phong đã chinh phục tầng thứ ba của thiên phú bậc thang, thành tựu như vậy đơn giản là không ai có thể đụng đến.
Thiên phú bậc thang khó khăn cỡ nào, hầu như ai cũng biết, coi như chưa từng trải qua cũng đã nghe qua.
Cho nên việc Sở Phong có thể chinh phục tầng thứ hai và tầng thứ ba của thiên phú bậc thang, thành tích như vậy có giá trị vô cùng lớn.
Có lẽ thực lực hiện tại của Sở Phong không bằng Lữ Giới, nhưng thiên phú của hắn tuyệt đối vượt qua Lữ Giới, thậm chí bỏ xa Lữ Giới một đoạn dài.
"Tiểu tử này cũng là người có cá tính."
"Quả nhiên, những thiên tài chân chính đều là người ngạo mạn."
Lúc này, có không ít người đánh giá Sở Phong như vậy.
Bất quá, dù là Lữ Giới hay những người khác có mặt ở đây đều không biết.
Nếu không phải Lữ Giới đối với Viên Thuật nói năng lỗ mãng, Sở Phong tuyệt đối không đối đãi hắn như thế.
Vốn dĩ Sở Phong không phải là người dễ bắt nạt, phần lớn thời điểm, phong cách hành sự của Sở Phong đều là có thù tất báo.
Nhưng, nếu chỉ đối với mình bất thiện, đôi khi Sở Phong vẫn có thể nhịn một chút.
Nhưng, nếu là bất thiện với bạn của mình, Sở Phong tuyệt đối sẽ không đứng ngoài quan sát.
Đây chính là nguyên nhân Sở Phong đối đầu gay gắt với Lữ Giới.
"Chỉ giỏi nói miệng nhanh có ý nghĩa gì, nếu ngươi còn là một nam nhân, hãy đánh với ta một trận."
"Chúng ta dùng giới linh chi thuật của mình mà nói chuyện, đây mới là chuyện mà Giới Linh sư nên làm." Lữ Giới nói với Sở Phong.
"Nghe cho kỹ, không bàn đến chuyện ngươi có tư cách khiêu chiến ta hay không."
"Nếu là ngươi khiêu chiến, vậy ta có thể ứng, cũng có thể không."
"Ngươi tu luyện giới linh chi thuật nhiều năm như vậy, khiêu chiến ta, ngươi không cảm thấy có chút không công bằng sao?"
"Ngươi sao lại có ý đó?"
"Kỳ thực, muốn khiêu chiến ta rất dễ dàng, ngươi bây giờ có thể tiến vào Như Ý lâu đài cổ, leo lên cái thiên phú cầu thang đó, nếu ngươi đổi tên của ta thành tên ngươi, vậy đương nhiên là ngươi thắng."
"Về phần so đấu giới linh chi thuật..."
"Rốt cuộc có công bằng hay không, ngươi hỏi những người đang ngồi ở đây xem, bọn họ nói thế nào."
Sở Phong vừa dứt lời, đám người nhao nhao gật đầu biểu thị đồng ý.
Tuy đều là hậu bối, nhưng Sở Phong chưa đến một trăm tuổi, tuổi của hắn thực sự nhỏ hơn Lữ Giới không ít.
Nếu nói đến công bằng, việc Lữ Giới khiêu chiến Sở Phong, quả thực có chút không công bằng.
"Thì ra ngươi lo lắng về điều này, cho nên mới không dám nhận lời khiêu chiến của ta."
"Ngươi yên tâm, Lữ Giới ta sẽ không chiếm tiện nghi này của ngươi."
"Giới linh chi thuật của ngươi cảnh giới thế nào, ta sẽ áp chế giới linh chi thuật của mình xuống cảnh giới tương tự."
Lời này của Lữ Giới vừa nói ra, vẻ mặt mọi người lại có biến hóa.
Nếu Lữ Giới thật sự nguyện ý như vậy, vấn đề tuổi tác có thể bỏ qua không nói.
Cùng ở cảnh giới như nhau, so đấu chính là thực lực chân chính, quyết đấu như vậy ngược lại cũng không có gì không công bằng.
"Ngươi nói thật?" Sở Phong hỏi.
"Lữ Giới ta từ trước đến nay nói một không hai." Lữ Giới đáp.
"Tốt, vậy phải làm sao để xác định được, ngươi đã áp chế lực lượng của mình?" Sở Phong hỏi.
"Chuyện này dễ thôi, leo lên Lộ Long Thạch, thực lực chân thật của các ngươi sẽ hiện ra."
Ngay lúc này, một thanh âm truyền đến từ hướng Như Ý lâu đài cổ.
Nghe thấy thanh âm đó, lại thuận theo âm thanh nhìn lại, mọi người đều thấy bất ngờ.
Bởi vì lúc này, một bóng người đứng ở bên ngoài Như Ý lâu đài cổ, người này chính là Như Ý lão nhân.
Như Ý lão nhân tính tình cổ quái, ông gần như rất ít rời khỏi Như Ý lâu đài cổ.
Đối với những chuyện xảy ra bên trong Thánh Quang Thiên Hà, ông cũng rất ít khi cảm thấy hứng thú.
Nhưng lúc này, ông không những đứng ra mà còn đưa ra phương án quyết đấu.
Điều này khiến mọi người ý thức được, xem ra Như Ý lão nhân đối với cuộc tỷ thí này vô cùng mong đợi.
Mà với tình huống này, mọi người lại có thể lý giải.
Một người là thiên tài hậu bối đã sớm nổi danh ở Thánh Quang Thiên Hà.
Một người có thể chinh phục tầng thứ ba của thiên phú bậc thang, thiên phú cường đại vượt quá tưởng tượng khiến người khác phải chú ý.
Mọi người đều muốn biết, ai trong số hai người mạnh hơn.
Đây chính là chiến đấu vì vinh dự của hậu bối mạnh nhất.
Một cuộc quyết đấu như vậy, trong số những người có mặt, ai lại không chờ mong?
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận