Tu La Võ Thần

Chương 2476: Đơn đả độc đấu

"Đại trận phá rồi! ! !"
Mặc dù Tam Tinh Điện đã sớm chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh, nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng đại trận bảo vệ bị đánh nát, trong lòng mọi người ở Tam Tinh Điện không khỏi vẫn có chút khẩn trương.
Dù sao thì, đại trận bảo vệ giống như là một biểu tượng an toàn, nếu nó không còn, điều đó có nghĩa là Tam Tinh Điện hôm nay chắc chắn sẽ có thương vong.
Thế nhưng, sau khi đại trận bảo vệ của Tam Tinh Điện bị phá, đại quân của Anh Thị Thiên tộc cũng không lập tức phát động tấn công, mà chỉ chỉnh tề đứng trên đường chân trời.
Nhưng đó dù sao cũng là đại quân của Anh Thị Thiên tộc, toàn bộ đều là người có huyết mạch thiên cấp. Khi đôi cánh lôi đình rung động, từng tiếng sấm rền không ngừng vang lên, quanh quẩn trên trời dưới đất.
Nhìn lướt qua, những bóng hình mang theo lôi đình kia, dày đặc cả chân trời, xếp hàng chỉnh tề, giống như không phải tu võ giả bình thường mà là thiên binh hạ phàm.
Đại quân của Anh Thị Thiên tộc mặc dù chưa ra tay, nhưng đội hình lúc này đã thực sự tạo thành một sức công phá mạnh mẽ, đang tác động đến tâm trí mọi người ở Tam Tinh Điện.
Lúc này, rất nhiều người ở Tam Tinh Điện đều đang nghĩ, mặc dù tu vi của bọn họ nhìn chung mạnh hơn Anh Thị Thiên tộc.
Nhưng những người của Anh Thị Thiên tộc dù sao cũng là những người sở hữu huyết mạch thiên cấp, là những đứa con được trời cao ưu ái. Thực lực tổng hợp của bọn họ cũng không yếu hơn bọn mình, đồng thời người của Anh Thị Thiên tộc, chỉ cần bước vào Võ Tổ cảnh, ngoại trừ đôi cánh lôi đình, áo giáp lôi đình, và sức chiến đấu vượt cấp bốn phẩm ra, còn có lôi văn mạnh mẽ.
Đối mặt với một đám quân địch như vậy, bọn họ có thể chiến thắng không?
Nói không sợ, chắc chắn là giả.
"Anh Thị Thiên tộc, vì sao lại tấn công Tam Tinh Điện ta?"
Đúng lúc này, một tiếng sấm rền đột ngột vang lên từ bên trong Tam Tinh Điện, khuếch tán ra bên ngoài.
Là chưởng giáo của Tam Tinh Điện, khi chưởng giáo của Tam Tinh Điện lên tiếng, giống như một liều thuốc trấn an, khiến cho đám người đang bối rối của Tam Tinh Điện ổn định lại.
"Vì sao? Từ lúc trước khi ngươi cùng Lạc Hà Cốc liên thủ, thề sống chết bảo vệ Sở Phong, đã quyết định sẽ có hạ tràng như hôm nay rồi."
Bỗng nhiên, đại quân Anh Thị Thiên tộc tản ra, ở giữa biển người chỉnh tề xuất hiện một con đường. Một bóng người đạp hư không, ung dung đi trên con đường đó, chậm rãi tiến lên, mà người này chính là tộc trưởng của Anh Thị Thiên tộc.
"Tộc trưởng Anh Thị, ngươi có biết vì sao khi đối mặt với sự tấn công của các ngươi, ta không lập tức phản kích mà lại mở đại trận, chỉ một lòng phòng thủ không?" Chưởng giáo Tam Tinh Điện hỏi.
"Ta dẫn theo đại quân đến đây, mang theo những tinh anh của Anh Thị Thiên tộc, nhưng trong Tam Tinh Điện của ngươi, ngoài những tinh anh, phần lớn lại là những đệ tử và trưởng lão yếu ớt."
"Tu vi của bọn họ không khác gì kiến cỏ, gió thổi cỏ lay cũng đủ lấy mạng bọn họ, ngươi mở đại trận phòng hộ, chẳng qua chỉ muốn tranh thủ thời gian, để chuyển bọn họ đến một nơi an toàn hơn mà thôi." Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc nói.
"Ngươi chỉ nói đúng một nửa." Chưởng giáo Tam Tinh Điện nói.
"Ồ?" Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc cười khinh miệt, nói: "Vậy ngươi hãy nói xem, nửa còn lại của ngươi là gì?"
"Nếu muốn giao chiến, chắc chắn có thương vong, mà giữa chúng ta cũng không có thù hận sâu sắc đến mức ngươi sống ta chết."
"Cho nên, ta thật sự rất muốn hỏi ngươi, ngươi có thật sự muốn vì chút ma sát trước kia mà để tộc nhân ngươi chết?" Chưởng giáo Tam Tinh Điện hỏi.
"Vậy ta ngược lại muốn hỏi ngươi, năm đó ngươi muốn bảo vệ Sở Phong, có từng nghĩ tới, người của Tam Tinh Điện ngươi, sẽ vì quyết định của ngươi mà chết?" Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc hỏi.
"Từng nghĩ." Chưởng giáo Tam Tinh Điện nói.
"Vậy sao ngươi còn muốn đưa ra quyết định đó? Lúc trước nếu không phải các ngươi cùng Lạc Hà Cốc ngăn cản, ta đã sớm băm vằm tên súc sinh Sở Phong kia để báo thù cho con ta."
Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc càng trở nên phẫn nộ, chỉ cần hồi tưởng lại chuyện trước kia, hắn liền khó có thể khống chế được cảm xúc của mình.
"Ngươi muốn biết nguyên nhân, ta có thể nói cho ngươi, bởi vì Sở Phong, hắn...xứng đáng." Chưởng giáo Tam Tinh Điện nói.
"Tốt, rất tốt, phi thường tốt, tốt một cái xứng đáng! ! !" Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc tức đến nghiến răng nghiến lợi, gân xanh nổi lên.
"Đã ngươi cảm thấy vì Sở Phong ra mặt là xứng đáng, vậy hôm nay Tam Tinh Điện của ngươi vì Sở Phong mà vẫn lạc, cũng đáng thôi."
Khi tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc nói, khí tức Võ Tổ tứ phẩm liền bộc phát ra.
Đồng thời, áo giáp lôi đình và cánh lôi đình cũng hiện ra theo, khí tức của hắn...trong nháy mắt, liền từ Võ Tổ tứ phẩm tăng lên tới Võ Tổ lục phẩm.
Mặc dù thoạt nhìn, tu vi Võ Tổ lục phẩm không quá mạnh, nhưng khi hắn phát ra sức chiến đấu vượt cấp bốn phẩm, không ai dám coi thường hắn.
Đây là một tồn tại còn mạnh hơn cả Võ Tổ đỉnh phong bình thường.
"Chờ một chút." Chưởng giáo Tam Tinh Điện đột nhiên lên tiếng ngăn lại.
"Có chuyện thì mau nói, có rắm thì mau thả, đây rất có thể là di ngôn của ngươi."
Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc xoay lòng bàn tay, nắm một thanh trường kiếm tổ binh trong tay, hắn đã chuẩn bị giết chóc.
"Đại chiến nổ ra, chắc chắn có thương vong, mà đó không phải là điều ngươi mong muốn nhìn thấy."
"Không bằng, ngươi và ta giao đấu, nếu ngươi thắng, có thể lấy mạng ta, nếu ta thắng, ta sẽ thả ngươi đi." Khi chưởng giáo Tam Tinh Điện nói, một thanh trường kiếm tổ binh cũng xuất hiện trong tay hắn.
"Tốt, ta đồng ý với ngươi." Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc nói xong, liền phất tay ra hiệu người của Anh Thị Thiên tộc lui về phía sau.
"Các ngươi cũng lui ra." Chưởng giáo Tam Tinh Điện lập tức hạ lệnh, ra lệnh cho thủ hạ của mình lui về phía sau, đồng thời hắn đạp không mà đi, đến trên đường chân trời.
"Ngươi hãy nghe cho kỹ, ta sở dĩ đồng ý với ngươi, không phải vì sợ thương vong, dù sao chiến tranh vốn dĩ có thương vong, nếu không có giác ngộ này, thì uổng là tu võ giả."
"Mà ta sở dĩ đồng ý với ngươi, càng không phải vì sợ thua ngươi, bởi vì hôm nay kẻ bại nhất định là ngươi."
"Cho nên, ta sở dĩ phải đồng ý với ngươi, chỉ có một nguyên nhân, đó chính là ta muốn để tất cả mọi người của Tam Tinh Điện tận mắt chứng kiến, ngươi, cái tên chưởng giáo chân nhân này, sẽ thua trong tay ta như thế nào." Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc nói.
"Lời này nói còn quá sớm, mặc dù chiến lực thiên cấp huyết mạch của ngươi rất cao, chiến lực của ta thực sự không bằng ngươi, nhưng dù sao ta cũng là Võ Tổ bát phẩm, ngươi và ta toàn lực chiến một trận, sợ là thắng bại chưa định." Chưởng giáo Tam Tinh Điện nói.
"Thắng bại chưa định, ngươi chắc chứ?" Tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc nói đến đây, khóe miệng bỗng nhếch lên một vòng cười tà.
Khi nụ cười đó xuất hiện, tu vi của hắn lại đột nhiên tăng lên, từ Võ Tổ lục phẩm, tăng lên tới cảnh giới Võ Tổ thất phẩm.
Khi tu vi của hắn tăng lên, dưới chân hắn lóe lên một đạo quang mang, hóa thành một đạo lưu tinh, với tốc độ cực nhanh, lao về phía chưởng giáo Tam Tinh Điện.
Tu vi Võ Tổ thất phẩm, sức chiến đấu vượt cấp bốn phẩm, thực lực lúc này của hắn so với chưởng giáo Tam Tinh Điện, người có tu vi Võ Tổ bát phẩm, đồng thời nắm giữ sức chiến đấu vượt cấp hai phẩm, cao hơn một bậc.
Một bậc cảnh giới, khác nhau một trời một vực.
Với khoảng cách như vậy, chưởng giáo Tam Tinh Điện căn bản khó có thể phản ứng kịp.
Phụt một tiếng, máu tươi bắn tung tóe.
Thanh tổ binh trường kiếm trong tay tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc đã xuyên thủng thân thể chưởng giáo Tam Tinh Điện.
"Ngươi...ngươi lại che giấu tu vi?" Chưởng giáo Tam Tinh Điện trừng lớn mắt, mặt đầy vẻ không cam lòng.
Mà trên mặt tộc trưởng Anh Thị Thiên tộc thì đầy vẻ đắc ý và sảng khoái, hắn cười nói: "Nếu không có phần chắc thắng tuyệt đối, ta sao lại đến đây?"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận