Tu La Võ Thần

Chương 2446: Bá khí trở về

"Sở Phong đại ca, cả đời này người ta sùng bái nhất chính là chiến Hải Xuyên đại nhân.""Nhưng mà hiện tại, người thứ hai ta sùng bái chính là ngươi." Chiến Linh Đồng mắt đầy vẻ sùng bái nhìn Sở Phong nói."Linh Đồng, vị này là?" Tỷ tỷ của Chiến Linh Đồng, Chiến Linh Linh tò mò hỏi. Nàng đối với Sở Phong thật sự rất tò mò, nàng rất muốn biết, rốt cuộc ai là người đã cứu nàng khỏi tay yêu Liễu Thiền. Hơn nữa còn là vào cái thời khắc mấu chốt như vậy."Tỷ tỷ, vị này là Sở Phong đại ca của muội, anh ấy không phải người bình thường đâu, anh ấy đến từ Bách Luyện phàm giới." Chiến Linh Đồng nói."Bách Luyện phàm giới?" Nghe lời này, đừng nói tỷ tỷ Chiến Linh Đồng, ngay cả những người Chiến tộc khác cũng biến sắc mặt, lộ vẻ kinh ngạc. Bách Luyện phàm giới là nơi nào? Đó chính là Chiến tộc cổ vực này, nơi mà ai cũng muốn vào. Nhưng đối với bọn họ mà nói, việc có thể tiến vào Chiến tộc cổ vực lại là một điều xa vời. Nói tóm lại, người ở đây muốn vào Bách Luyện phàm giới cũng giống như người Võ Chi Thánh Thổ muốn vào Bách Luyện phàm giới vậy. Đều là một thứ quá xa vời."Ân công, ngài... Quả nhiên là đến từ Bách Luyện phàm giới?" Tỷ tỷ Chiến Linh Linh hỏi Sở Phong. Tuy rằng nàng vẫn có chút không tin, nhưng tiếng "ân công" kia đã đủ chứng minh nàng cảm kích Sở Phong nhường nào."Đừng gọi ta ngài, ta còn chưa già như vậy đâu, cứ gọi ta Sở Phong là được." Sở Phong vừa cười vừa nói, cái vị Chiến Linh Linh này cũng đã mấy trăm tuổi, nếu tính theo tuổi tác mà so vai vế, nàng còn lớn hơn Sở Phong."Xin lỗi, là ta thất lễ, chỉ là Bách Luyện phàm giới, một nơi như thế, thật sự là..." Chiến Linh Linh có chút xấu hổ nói."Ta hiểu, chuyện này đối với ngươi có chút khó tin, nhưng ta không lừa ngươi.""Chuyện này để về trên đường chúng ta nói, ta sợ về muộn, những dân chạy nạn kia sẽ khổ vì trượng phu của ngươi." Sở Phong nói."Chồng ta? Dân chạy nạn? Chuyện này là sao?" Chiến Linh Linh tỏ vẻ khó hiểu."Chuyện là thế này tỷ tỷ, lúc muội tìm Duyệt Nhi thì bất cẩn bị người của yêu tộc bắt vào mỏ quặng, chính là Sở Phong đại ca cứu muội.""Nhưng mà bách tính của Chiến tộc ta đều bị giam ở mỏ quặng làm nô lệ, lúc đó họ khẩn cầu Sở Phong đại ca cứu, muội thấy bọn họ thật đáng thương nên đã đồng ý đưa họ đi.""Nhưng khi chúng ta trải qua muôn vàn gian khổ về đến tộc, anh rể lại chặn chúng ta không cho vào, nói bọn bách tính kia thân phận thấp hèn, không xứng bước vào lãnh địa Chiến tộc ta." Chiến Linh Đồng giải thích."Hắn đúng là ngày càng quá đáng rồi.""Ta phải tìm hắn lý luận cho ra nhẽ." Biết chuyện này, Chiến Linh Linh không hề thiên vị phu quân mình mà lại lộ vẻ giận dữ, dẫn đầu bay vút về hướng Chiến tộc cổ xưa. Thấy vậy, Sở Phong vội vàng đuổi theo, đồng thời lần nữa thi triển Thanh Long tật hành thuật. Dù sao, nếu để hắn dẫn đường thì tốc độ sẽ nhanh hơn chút....Lúc này, ở Chiến tộc cổ xưa, anh rể Chiến Linh Đồng, và những người trước đó của Chiến tộc vẫn còn ở đó. Chỉ có điều những người dân tộc, bao gồm cả Duyệt Nhi người yêu của Chiến Linh Đồng đều bị đuổi ra khỏi lãnh địa Chiến tộc cổ xưa. Giống như những người dân chạy nạn, đứng lơ lửng trên không trung, tiến thoái đều khó, thật đáng thương."Tên hỗn trướng đó, ta nhất định phải cho hắn một trận." Lúc này, anh rể của Chiến Linh Đồng, mặt mày bầm tím, khóe miệng vẫn còn vết máu. Vết thương này, đương nhiên là do Sở Phong gây ra, thật ra... Với tu vi của bọn hắn mà nói, những vết thương ngoài da này đều là thương nhỏ thôi. Chỉ cần uống chút đan dược là có thể chữa khỏi, nhưng hắn cố tình không chữa, vì... Hắn muốn giữ lại những vết thương này."Đại nhân, chúng ta đã phái người đi mời tộc trưởng đại nhân, tin là ngài ấy sẽ mau tới thôi." Có người nói."Ừ." Anh rể Chiến Linh Đồng gật đầu, trong mắt lóe lên một vẻ quỷ dị."Chiến Tước Dừng, chuyện gì xảy ra?""Linh Linh và Linh Đồng, bọn họ hiện ở đâu?""Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Đột nhiên, một tiếng vang chói tai, rung động cả không trung. Cùng lúc đó, một bóng người cũng hiện ra, xuất hiện trước mặt mọi người. Đó là một ông lão, mặc kim bào, đầu đội phát quan. Một đôi mày kiếm, không giận tự uy, cả người trên dưới đều tản ra khí độ vương giả. Đồng thời, hắn còn có khí tức mạnh mẽ của tứ phẩm Võ Tổ. Mà vị này, chính là tộc trưởng hiện tại của Chiến tộc cổ xưa, cha ruột của Chiến Linh Linh và Chiến Linh Đồng. Tộc trưởng đại nhân này biết con gái mình bị đại sắc ma của yêu tộc cổ xưa bắt đi. Đồng thời nghe nói, nghe nói con trai ông, Chiến Linh Đồng còn bị gián điệp của yêu tộc bắt đi, lập tức lòng ông nóng như lửa đốt. Tất cả bọn họ đều là khúc ruột của ông cả."Bái kiến tộc trưởng đại nhân!!!" Nhìn thấy tộc trưởng đại nhân, anh rể Chiến Linh Đồng, và tất cả người Chiến tộc cổ xưa lập tức nửa quỳ trên không, làm đại lễ."Tất cả đứng lên, giờ nào rồi còn câu nệ mấy lễ tiết này, Chiến Tước Dừng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngươi mau nói cho ta rõ." Tộc trưởng Chiến tộc cổ xưa hỏi."Tộc trưởng đại nhân, đều tại ta vô năng, đều là do ta vô năng." Sau đó, anh rể Chiến Linh Đồng, vẻ mặt ủy khuất và tự trách. Đồng thời, sau đó liền đem sự tình đã xảy ra nói một lượt cho tộc trưởng đại nhân nghe. Về chuyện tỷ tỷ của Chiến Linh Đồng bị bắt đi, hắn nói ngược lại coi như hợp tình hợp lý. Nhưng về chuyện của Chiến Linh Đồng, thì hắn hoàn toàn bịa đặt. Trong miệng hắn, Sở Phong căn bản không phải là người đã cứu mạng Chiến Linh Đồng. Mà là một gián điệp của yêu tộc cổ xưa. Là Sở Phong bắt Chiến Linh Đồng đi, còn bắt đi những người Chiến tộc biết Chiến Linh Linh ở đâu. Chính vì không biết Chiến Linh Linh ở đâu, nên hắn mới không thể kịp thời giải cứu Chiến Linh Linh."Thật là hỗn trướng, không ngờ yêu tộc cổ xưa lại hèn hạ đến thế, dám giả trang người của Chiến tộc ta.""Nếu ta mà bắt được tên gián điệp kia, ta nhất định sẽ khiến hắn sống không bằng chết." Quả nhiên, dưới sự bẻ cong sự thật của anh rể Chiến Linh Đồng, tộc trưởng Chiến tộc cổ xưa tức đến mức bốc khói. Sát ý ngút trời, hầu hết mọi người đều cảm nhận được. Họ biết, tộc trưởng của họ, thật sự đã nổi giận. Nhưng lại không ai để ý tới, sau khi tộc trưởng thực sự nổi giận, khóe miệng anh rể Chiến Linh Đồng lại nhếch lên một nụ cười đắc ý vì mưu đồ đã thành."Cha!!!" Nhưng mà, đúng lúc này, hai giọng nói quen thuộc bỗng nhiên vang lên. Sau khi giọng nói kia vang lên, tất cả mọi người đều biến sắc. Giọng nói kia rõ ràng chính là của Chiến Linh Đồng và Chiến Linh Linh mà. Nhưng hai người họ, không phải đều bị bắt đi rồi sao?Ngao-- Mà ngay sau đó, một tiếng long hống vang lên, chấn động cả hư không rung chuyển. Rất nhanh, một con Thanh Long to lớn đạp không mà đến, trực tiếp xuyên thủng trận pháp phòng ngự của Chiến tộc cổ xưa, tiến vào lãnh địa Chiến tộc cổ xưa. Nhìn thấy con cự long màu xanh kia, người Chiến tộc cổ xưa còn tưởng là yêu tộc đánh úp, vô ý thức giơ binh khí lên. Nhưng, khi nhìn rõ trên đỉnh đầu con cự long đó, bốn người đang đứng thì lại ngẩn người ra, sững sờ ở đó. Bốn người kia, tự nhiên chính là Sở Phong bốn người."Cái này..." Nhưng nói ai ngạc nhiên nhất thì không ai qua được anh rể của Chiến Linh Đồng. Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, dù sao đó cũng là vợ và em vợ của mình, cho nên giờ phút này hắn cũng cảm thấy vui sướng, vội vàng bước tới chỗ vợ mình."Linh Nhi, em không sao? Tốt quá rồi, anh lo chết mất..."Nhưng mà, đối diện với người chồng vẻ mặt đầy lo lắng đang tiến đến, Chiến Linh Linh lại không hề để ý mà trực tiếp lướt qua."Giờ phút này, Chiến Tước Dừng mặt mày ngơ ngác đứng tại chỗ, không hiểu chuyện gì xảy ra. Mà Chiến Linh Linh và Chiến Linh Đồng thì cùng nhau bước tới trước mặt cha của họ, tộc trưởng Chiến tộc cổ xưa.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)"
Bạn cần đăng nhập để bình luận