Tu La Võ Thần

Chương 5764: Thiên Tứ thần thể bảng xếp hạng

Chương 5764: Thiên Tứ Thần Thể bảng xếp hạng
Ngoài cửa phòng Vương Cường, đứng đó một bóng người. Người này cao hơn hai mét, khoác một chiếc áo choàng, không nhìn thấy khuôn mặt.
"Sở Phong, đại sư Lưu Khoát."
"Ngươi... Các ngươi cũng tìm đến Vương Cường sao?" Người dẫn đầu hỏi.
Đừng nhìn dáng vẻ cao lớn, trông có vẻ thần bí, nhưng giọng nói và điệu bộ của hắn lại cực kỳ ôn nhu. Đồng thời, hắn đã tỏ ra là biết chuyện của Sở Phong và Lưu Khoát, nếu không thì cũng không thể nhận ra bọn họ ngay lập tức như vậy.
"Đúng là chúng ta tìm đến Vương Cường, ngươi cũng vậy sao?" Sở Phong hỏi.
"Ừm." Người kia gật đầu nhẹ.
"Vậy xin hỏi ngươi là ai?" Sở Phong hỏi.
"Tại hạ Vũ Văn Viêm Nhật, cùng Vương Cường giống nhau, đều là người của Thần Thể Thiên Phủ."
Người kia vừa nói vừa cởi mũ trùm xuống, lộ ra một khuôn mặt tái nhợt, còn khuôn mặt... quá gầy, da bọc xương đúng nghĩa, như khô lâu vậy. Điều đáng nói là, nơi này không hề nóng nực, mà hắn lại đầy mồ hôi.
"Xin lỗi, dáng vẻ của ta hơi dọa người."
"Không sao cả."
Người kia rất nhanh nói giữa chừng, tay lại sờ về phía mũ trùm. Cởi mũ trùm, để lộ chân dung, là một sự tôn trọng. Định đội mũ trùm lên lại, vì sợ làm Sở Phong sợ. Nhưng hắn vẫn hỏi thăm Sở Phong và Lưu Khoát. Người này, rất hữu lễ. Nhưng oái oăm thay, hắn lại là Vũ Văn Viêm Nhật.
Sở Phong nghe qua hắn, cháu trai của phủ chủ Thần Thể Thiên Phủ đương đại, cha của hắn năm xưa cũng là thiên tài tung hoành giới tu võ mênh mông. Nghe đồn, thiên phú của Vũ Văn Viêm Nhật còn mạnh hơn cả cha hắn. Nhưng Vũ Văn Viêm Nhật luôn cực kỳ thần bí, dù là người của Thần Thể Thiên Phủ cũng không mấy ai gặp qua hắn.
Sở Phong trước đó thật không ngờ, Vũ Văn Viêm Nhật lại là một người khiêm tốn như vậy. Chính vì sự hiếm thấy này, mà ấn tượng đầu tiên của Sở Phong về Vũ Văn Viêm Nhật rất tốt.
"Ta kỳ thật không để ý ngươi thế này, nhưng nếu ngươi tự để ý thì cứ tự nhiên." Sở Phong nói.
"Cảm ơn." Vũ Văn Viêm Nhật vừa nói vừa đội mũ trùm lên, xem ra hắn vẫn thích che giấu dung mạo hơn.
"Ngươi tìm Vương Cường có việc?" Sở Phong hỏi.
"Thân thể của Vương Cường có chút vấn đề, ta hơi lo cho hắn." Vũ Văn Viêm Nhật nói.
"Vậy ngươi biết, thân thể hắn có vấn đề gì không?" Sở Phong hỏi.
Hắn đã đoán được, vấn đề của Vương Cường phần lớn liên quan đến Phệ Huyết Ma Tôn, nhưng vẫn muốn từ Vũ Văn Viêm Nhật tìm hiểu được một ít thông tin.
"Là vấn đề trong tu luyện, cụ thể thì ta cũng không rõ lắm." Vũ Văn Viêm Nhật nói.
"Vậy thì cùng vào thôi." Sở Phong nói.
"Tiểu tăng không đi, hai vị thí chủ cứ vào đi." Lưu Khoát thúc giục trận pháp mở cửa vào nơi Vương Cường ở, rồi liền rời đi.
Sau khi Sở Phong và Vũ Văn Viêm Nhật tiến vào, phát hiện Vương Cường đang tu luyện ở bên trong. Trạng thái tu luyện của hắn cực kỳ chuyên tâm, dù Sở Phong và Vũ Văn Viêm Nhật xuất hiện ở bên cạnh, hắn cũng không hề hay biết. Mà theo quan sát của Sở Phong, tình hình hiện tại của Vương Cường ngược lại không có vấn đề gì.
"Không cần lo lắng, hắn không sao cả." Sau khi xác định, Sở Phong nói với Vũ Văn Viêm Nhật.
"Vậy thì tốt rồi." Giọng Vũ Văn Viêm Nhật có vẻ yên tâm hơn, nhưng chợt hắn lại nhìn về phía Sở Phong.
"À... Sở Phong huynh, nghe nói ngươi là con trai của tiền bối Giới Nhiễm Thanh?"
"Ta... Ta không có ý gì khác, ta chỉ là nghe qua chuyện của tiền bối Giới Nhiễm Thanh, dù chưa gặp mặt nhưng cực kỳ kính nể nàng."
"Nhưng dù sao giới tu võ, tin đồn nhiều lắm, nên muốn tự mình xác nhận."
Giọng hắn rất cẩn thận, rất sợ làm tổn thương Sở Phong, hoặc là Sở Phong hiểu lầm ý hắn.
"Đúng, tin đồn này ngược lại là thật." Sở Phong cười nói.
"Thật sự là vinh hạnh quá, lại có cơ hội kết bạn với con trai của tiền bối Giới Nhiễm Thanh."
Vũ Văn Viêm Nhật, rất trịnh trọng làm lễ với Sở Phong. Thấy vậy, Sở Phong vội đáp lễ lại: "Có thể quen biết Vũ Văn huynh, cũng là vinh hạnh của ta Sở Phong."
"Sở Phong huynh, có nghe qua ta không?" Giọng Vũ Văn Viêm Nhật trở nên kinh ngạc vui mừng, tựa hồ việc Sở Phong nghe qua hắn là một chuyện rất đáng vui mừng với hắn.
"Nói ra thì hơi xấu hổ, ta từ Tổ Võ tinh hà mà đến, bên chúng ta gần như không giao thiệp với các tinh hà khác, thông tin quả thật không được linh thông."
"Ta cũng đến Cửu Thiên Chi Đỉnh, mới nghe nói về Vũ Văn huynh."
"Thật ra bạn bè của ta, ai nấy cũng đều rất tò mò về ngươi, vì mọi người đều cho rằng ngươi luôn rất thần bí." Sở Phong cười nói.
"Sở Phong huynh, ta cũng không cố làm ra vẻ thần bí, mà là ông nội không cho ta rời khỏi Thần Thể Thiên Phủ."
"Lần này, ta cũng phải xin ông ấy rất lâu mới được đồng ý."
"Mà sau đó, vì sợ ngoại hình của ta dọa người khác, nên..." Vũ Văn Viêm Nhật giải thích.
"Ta hiểu."
"Vũ Văn huynh, vừa nãy ta thấy sắc mặt ngươi không tốt, có phải ngươi không khỏe không?"
"Ta là giới linh sư, nếu cần ta có thể giúp ngươi xem qua." Sở Phong nói.
"Tình huống của ta, ngược lại là hơi giống với huynh Vương Cường, thật ra không phải bệnh mà là vấn đề tu luyện."
"Thân thể ta vẫn rất khỏe mạnh." Vũ Văn Viêm Nhật nói.
"Vậy thì tốt rồi." Sở Phong cười nói.
"A, ngươi ngươi ngươi ngươi... hai ngươi sao lại tới...tới?"
Đúng lúc này, Vương Cường dừng tu luyện, cũng là lập tức phát hiện ra Sở Phong và hai người. Thấy vậy, Sở Phong cũng nói cho Vương Cường nghe một chút tình huống.
Còn Vũ Văn Viêm Nhật, nói vài câu nhàn phiếm với Vương Cường rồi liền rời đi, chỉ để lại Sở Phong và Vương Cường ở đó. Sở Phong nhận ra, Vũ Văn Viêm Nhật là cố ý đi trước. Hắn nghe nói quan hệ giữa Sở Phong và Vương Cường rất tốt, nên muốn để lại nhiều không gian riêng cho hai người nói chuyện với nhau.
"Vũ Văn Viêm Nhật này, không giống với những gì ta tưởng tượng." Sở Phong nói.
"Đúng, cái cái cái...Vũ Văn Viêm Nhật này, hắn hắn hắn... rất đơn thuần, ta từ từ từ...chưa từng gặp ai đơn thuần lại lại lại...thiện lương như vậy."
"Cực kỳ... Điều quan trọng nhất là, ngươi đừng thấy hắn khúm núm, hắn kỳ thật cực kỳ cực kỳ cực kỳ...rất mạnh." Vương Cường nói.
"Mạnh đến mức nào?" Sở Phong hỏi.
"Phải phải... mạnh phi thường, cái cái cái...thậm chí còn mạnh hơn ta." Vương Cường nói.
"Hả?" Nghe vậy, Sở Phong có chút bất ngờ, cũng cảm thấy tò mò. Dù sao Vương Cường hiện tại đã mạnh như vậy rồi.
"Sở Phong, ngươi ngươi ngươi... ngươi có biết về thời kỳ Viễn Cổ, lưu lưu lưu...truyền đến nay, Thiên Tứ Thần Thể, hàng hàng... bảng xếp hạng không?" Vương Cường hỏi.
"Ta biết bảng danh sách này, nhưng không biết thứ hạng cụ thể." Sở Phong nói.
"Hắc hắc." Thấy vậy, Vương Cường đắc ý cười, không chỉ đứng lên, còn chỉnh trang lại dáng vẻ, chợt đặt hai tay ra sau lưng, ngửa đầu, nói với Sở Phong:
"Cái cái này... Vậy ta nhất định phải cài... giả vờ một chút trước mặt ngươi."
"Bởi vì bởi vì... Vì ta biết."
"Vậy ngươi nói cho ta biết đi, để ta mở mang kiến thức." Sở Phong cười nói.
"Đầu tiên hàng hàng... xếp thứ mười, chính là ta ta ta...ta vốn có, Tứ Hung Thần Thể."
"Điểm này, cái cái Phệ Huyết Ma Tôn...lão già kia, ngược lại là không có gạt ta." Vương Cường nói.
Về Tứ Hung Thần Thể của Vương Cường, Sở Phong đã biết. Lúc đầu ở trong Hư Không Thần Thụ, Vương Cường đã nói với Sở Phong, Phệ Huyết Ma Tôn nói cho hắn biết, Tứ Hung Thần Thể của hắn xếp thứ mười trong Thiên Tứ Thần Thể.
"Thứ chín đâu?" Sở Phong hỏi.
"Thứ chín là vòng vòng... Luân Hồi Thần Thể." Vương Cường nói.
"Luân Hồi Thần Thể?" Nghe vậy, nội tâm Sở Phong rung động. Thiên Tứ Thần Thể mà Triệu Hồng sở hữu, chính là Luân Hồi Thần Thể, trước đó chỉ nghe nói là Thiên Tứ Thần Thể trong truyền thuyết, không ngờ lại lợi hại đến vậy, thứ hạng còn cao hơn cả Tứ Hung Thần Thể của Vương Cường. Chuyện này, Sở Phong cũng chỉ mới biết được. Nên có lẽ Vương Cường còn chưa biết, Thiên Tứ Thần Thể của vợ hắn, thật ra còn lợi hại hơn hắn.
"Bài danh thứ thứ...thứ tám là Hạo Nguyệt Thần Thể."
"Bài danh thứ thứ... thứ bảy là Nhật Viêm Thần Thể."
"Mà nói đến cái cái... Nhật Viêm Thần Thể này rất lợi hại."
"Nhật Viêm Thần Thể, chính là Thần Thể Thiên Phủ vốn có, thần thể mạnh nhất, có thể tiến tiến...tiến hành truyền thừa."
"Mà Vũ Văn viêm tiện tiện... chính là người thừa kế của Nhật Viêm Thần Thể." Vương Cường nói tiếp.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận