Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 830: Quỷ thành xây xong, các vị thần trở về vị trí của mình (2)

Đi đến một nửa, hắn lại ngẩng đầu ngước nhìn vầng trăng sáng, im lặng một hồi lâu.
Kỳ thật hắn tới tòa Quỷ thành này, cũng đã nhanh được nửa tháng, lần trước nhìn thấy tăng sáng, cũng đã là chuyện của hai tháng trước, chỉ là bây giờ cam nguyện lưu lại nơi này, sợ là phải thật lâu không cách nào nhìn thấy ánh trăng sáng.
Tăng nhân cúi đầu xuống, tiếp tục đi xuống dưới.
Mèo con thở hổn hển, cuối cùng cũng bò lên.
Con mèo này chơi với quả cầu mà thôi, ở nơi nào chơi không được, càng muốn chơi ở trên đài cao mấy chục trượng này, thường xuyên bị rơi xuống, chỉ là lúc lên lúc xuống nhặt cầu cũng cực kỳ phiền phức.
Thu đi đông lại đến. Thần linh Thiên Cung lại đã tới mấy lần, vẫn là Tiên ông Thanh Mộc ở giữa truyền lời. Tống Du thật thích liên hệ với vị Tiên ông này, hắn cũng không giúp đỡ Thiên Cung nhiều lời thuyết phục, chỉ làm người truyền lời trung gian. Tống Du cũng không phải là Quốc sư, cùng bọn hắn không có trao đổi ích lợi, tự nhiên không chút nào lùi bước. Muốn mời Nhạc Vương Thần Quân tới làm Quỷ Đế tọa trấn Địa Phủ Âm gian. Muốn mời Hà Tiên ông tới làm Điện quân của điện thứ nhất, cũng chính là vị tướng kia mấy chục năm trước lúc Đại Yến nguy nan đứng ra đỡ nhà cao khỏi sụp đổ, cứu bách tính khỏi lửa và nước, người đó là Hà Tương, cuối cùng bởi vì ở trong quá trình này xâm phạm vào lợi ích của tầng lớp quyền quý mà bỏ mình, sau khi chết bởi vì dân chúng hương hỏa tín niệm đã trở thành thần. Nói đến hắn còn cùng với sư tổ của Tống Du từng có duyên phận .
- năm đó hắn đi phương Đông tìm kiếm giống tốt liền nhận được chỉ điểm của Thiên Toán đạo nhân. Mặc dù Tống Du cũng chưa bao giờ từng thấy Thiên Toán đạo nhân, nhưng sư phụ nhà mình, nghe tới luôn cảm thấy thân thiết. Như thế một danh thần thiên cổ có đức hạnh, có năng lực, công đức vô lượng, lại bị hoàng thất tá ma lừa giết mà chết, tại Thiên Cung cũng làm chức quan nhàn tản, đảm nhiệm Điện quân không có gì thích hợp bằng. Tống Du trực tiếp cùng hắn trò chuyện với nhau, mời hắn đến đây thượng nhiệm, về phần Thiên Cung có chấp nhận hay không, kỳ thật không thành vấn đề. Chỉ cần bọn họ không dám phái binh đến đòi, âm linh Âm Phủ chấp nhận, bách tính thế gian cũng chấp nhận, Thiên Cung cũng phải chấp nhận. Thần linh bất quá chỉ là dạng này, tồn tại trong lòng người ở thế gian, mà không ở bên trên thần đài hoặc thần sách nào của đạo quan. Phật môn cũng đã tới một chuyến. Chỉ là Phật môn yếu thế, bản thân do ai tọa trấn Địa Phủ, cũng chưa chắc tự mình đến làm chủ, bây giờ Tống Du lại cường ngạnh như thế, sứ giả Tây Thiên chỉ hỏi một câu, biết được là ai, liền cung kính rời đi.
Mùa đông cũng đang dần biến mất. Đầu xuân năm Minh Đức thứ chín. Quỷ thành nhân gian sắp được xây xong. Lúc này xung quanh Nghiệp Sơn đã không còn là hoàn toàn hoang lương, mà đã có rất nhiều màu xanh biếc, một tiểu nữ đồng ngồi xếp bằng trên núi, nghiêm túc tu hành, mỗi ngày đều cách với đại yêu thêm gần một bước. Chim yến lại có chút buồn bực. Gần một năm qua hắn phí hết tâm tư, ngậm hạt cỏ rải đầy mấy chục dặm xung quanh Nghiệp Sơn, không chỉ có chi pháp Mộc Linh tiến triển cực nhanh, ngay cả thần thông Thân Hóa Vạn Thiên của mình cũng có tiến triển cực đại, cho tới bây giờ âm khí và quỷ khí nơi này ngược lại là gần như tiêu tán toàn bộ, nhưng loài cỏ này vẫn là chịu ảnh hưởng của nó, cũng không phát triển tươi tốt như cỏ dại ở những nơi khác. Tuy nhiên, một lần cuối cùng Tiên ông Thanh Mộc kia tới đây, trước khi rời đi, nói nơi đây chỉ có cỏ dại mà không cây núi, cũng không phối hợp, thế là phất tay khiến cho mặt đất mọc ra rất nhiều cây, tất cả đều lớn lên xanh um tươi tốt. Chim yến thường xuyên đi qua cảm ngộ ảo diệu trong đó. Bỗng nhiên sau lưng một mảnh linh quang đại thịnh."
Chim én nhạy cảm trong nháy mắt quay đầu. Tiểu nữ đồng cũng cảm thấy nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn lên trời một chút, không thấy gì cả, sau đó tiếp tục ngửa đầu ra sau, và ngọn núi Nghiệp Sơn lộn ngược hiện ra trong ánh mắt của nàng. Chỉ là lúc hai con tiểu yêu quay đầu nhìn lại, Nghiệp Sơn vẫn như cũ là bộ dáng kia, không nhúc nhích chút nào. Chim yến dẫn đầu bay qua. Tiểu nữ đồng gãi gãi đầu, cũng đứng dậy đi qua. Vừa mới tiến đến Nghiệp Sơn, liền thấy thế giới trong núi đột nhiên trở nên rộng lớn hơn rất nhiều.
- thế giới trong núi trước kia đã lớn hơn rất nhiều so với Nghiệp Sơn nhìn thấy từ thế giới bên ngoài, bây giờ càng là lại biến lớn hơn rất nhiều, đến mức đứng ở cửa ra vào liếc một chút đều gần như nhìn không thấy biên giới, trước kia lên núi chính là Quỷ thành, bây giờ Quỷ thành cũng đã xuất hiện ở phương xa. Chỉ sợ phương viên đã rộng ra mấy chục dặm. "Thật sự là không tầm thường...!"
Chim yến không khỏi thấp giọng thì thầm một câu. Đợi đến khi mèo con cũng chạy tới, cùng nàng cùng nhau tiến về phía trước. Đến toà Quỷ thành kia, tiếp cận cột đá trong thành, nhìn thấy đạo nhân đã đứng lên, đạp trên thềm đá lơ lửng, bước xuống từng bước, và đã đi được nửa đường. Thị nữ hồ ly cũng đã trở lại sau lưng chủ nhân. Đạo nhân bước xuống bục đài cao cột đá, đón lấy đông đảo ánh mắt của Âm quỷ, đi đến hai bóng người ở bên cạnh bục đàn cầm hình vuông, đi đầu thi lễ:
"Đa tạ hai vị hỗ trợ!"
Thị nữ ngồi bất động cũng không lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận