Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 682: Có qua có lại (1)

"Đạo trưởng là sợ chúng ta lưu tại Trường Kinh, còn có mưu đồ gì khác sao?"
Vãn Giang cô nương bất đắc dĩ hỏi.
"Ta còn tưởng rằng đã là bằng hữu với đạo trưởng, đạo trưởng rời đi ba năm, chủ nhân vẫn thường xuyên nhớ đến đạo trưởng, không nghĩ tới đạo trưởng vậy mà phòng bị chúng ta như thế, thật khiến cho người ta đau lòng!”
Thị nữ cơ hồ ríu rít lên tiếng.
"Chớ có nói bậy!”
"Đây cũng không phải là nói dối!”
"Cảm giác như hai vị đã có một khoảng thời gian tuyệt vời!”
Đạo sĩ đang đun trà trên bếp lò bên cạnh, động tác chậm rãi:
"Không biết hai vị là chỉ có ở trước mặt người ngoài ở dạng này, hay là ngày thường lúc ở một mình cũng sẽ ở dạng này?"
"Đều là hành động bất đắc dĩ!”
"Thế giới rộng lớn, thế nhưng đồng loại không có được mấy ai, nhân thế phồn hoa, có thể yêu quái học được giống con người, dù sao cũng không phải người, tâm tư nơi nào có thể cùng người hoàn toàn giống nhau, con người nơi nào có thể hoàn toàn thông cảm cho chúng ta. Trên thế giới có lẽ không có nhiều người có thể hiểu được sự khác biệt giữa con người và yêu quái, ngoại trừ đạo trưởng, chỉ sợ không có mấy người!”
Thị nữ nói:
“Tự nhiên ngày bình thường đành phải nói chuyện với chính mình và tự giải trí!”
"Mời hai vị uống trà!”
Đạo nhân nhấc ấm trà lên, rót trà ra ba chén.
Thị nữ thấy thế liền cũng cởi áo choàng xuống, nhìn hai bên một chút, thấy trên tường có móc gỗ treo quần áo, thế là rất tùy ý đem áo choàng treo lên, sau đó cũng đi tới cùng chủ nhân ngồi chung.
Trước đưa tay sưởi ấm một chút, sau đó hai tay nâng chén trà lên, không khỏi híp híp mắt, dường như nhiệt độ từ trong bếp lò cùng với trên chén trà truyền đến làm nàng cảm thấy mười phần hạnh phúc.
Chủ tớ hai người nâng chén uống trà, rồi mới lên tiếng:
"Đạo trưởng yên tâm bây giờ Trường Bình công chúa đã bị giam giữ, đại sự đã không thể làm, bất luận sau này Hoàng đế xử lý như thế nào, nàng cũng không thể tái khởi Đông Sơn. Ước định của chúng ta với nàng cũng xác thực đã chấm dứt, sau này coi như nàng lại có yêu cầu gì chúng ta cũng không có khả năng làm theo, càng không khả năng họa loạn triều đình!”
Thị nữ bưng lấy chén trà, thân thể gần như co lên, lộ ra dị thường nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, cười hì hì nói:
“Huống chi bây giờ Đại Yến có thể chính là thịnh thế trước nay chưa từng có, sợ là đại yêu được truyền thừa từ thời thượng cổ, muốn gây rối làm loạn, cũng sẽ không ngốc đến mức lựa chọn dạng thời đại này!”
"Tình nghĩa với công chúa điện hạ tuy hết, nhưng mà dù sao vẫn là cố nhân, lưu tại nơi này, ngoại trừ nỗi buồn, cũng có ý định đưa nàng đoạn đường sau cùng!”
Vãn Giang cô nương tư thái đoan trang, lời nói và việc làm của nàng ấy cũng rất hào phóng.
"Thì ra là thế!”
Tống Du đối với các nàng gật gật đầu.
"Đều nói hồ yêu chúng ta gian trá giảo hoạt, thích nhất là lừa gạt người, có thể đạo trưởng xuất thân Phục Long Quan, tất nhiên biết được, đây chỉ là thuyết pháp gần vài chục năm nay mới có, trước đây lời đồn về hồ yêu chúng ta tại dân gian, bên trên sách Đạo gia có ghi chép đều là biểu tượng tốt lành và thánh khiết, tuyệt sẽ không tùy ý gạt người, càng sẽ không lừa gạt đạo trưởng!”
Thị nữ nói:
“Đạo trưởng xin vui lòng yên tâm!”
Vãn Giang cô nương nâng chén uống trà, nhấc tay áo che mặt.
Rõ ràng thần sắc bình tĩnh, không chút nào giả bộ, có thể nàng thực tế quá đẹp, khí chất xuất trần, dù không phải phong tình vạn chủng, nhưng cũng đồng dạng khiến người mê muội.
"Nếu nói có mưu đồ khác, có lẽ thật sự là có!”
Thị nữ lại nói với hắn.
"Xin lắng tai nghe!”
"Chủ nhân giỏi hơn ta, vậy xin chủ nhân nói đi!”
"Chính như trước đó đã nói, thiên hạ rộng lớn, đồng loại lại ít, thế gian phồn hoa, lại khuyết thiếu người tri tâm, những người giống như đạo trưởng vậy có thể nhìn thấy yêu quái như yêu quái và cũng có thể nhìn thấy yêu quái như con người, thì lại càng ít. Vãn Giang trước đó có nói, khi ta mới quen biết, như đã gặp lại người quen, cũng không phải là dối trá!”
Vãn Giang cô nương đặt chén trà xuống, ngữ khí bình tĩnh nhưng lại thẳng thắn, đoan trang mà không che giấu:
“Yêu quái thọ mệnh dài, Tổ Hồ rất tài năng, hồ yêu thọ mệnh liền càng dài, lần này sau khi rời kinh, bên trong năm tháng dài dằng dặc chỉ cảm thấy mờ mịt, đã kết duyên cùng với đạo trưởng, thì muốn cùng đạo nhân kết làm lão hữu, không nói làm kết bằng hữu trăm năm, cũng là làm bằng hữu mấy chục năm, hàng năm chỉ đi bái phỏng đạo trưởng lần một lần hai, uống rượu làm vui, pha trà đánh đàn, trò chuyện suốt một đêm, cũng đủ để giải tỏa không biết bao nhiêu sự buồn chán và phiền não của mình trong phần đời còn lại!”
"Cho nên mưu đồ này, chính là đạo trưởng ngươi nha!"
Thị nữ ngồi ở bên cạnh cười hì hì nhìn đạo nhân.
Đạo nhân nhất thời không khỏi cũng có chút trầm mặc.
Cũng không phải bởi vì sự thẳng thắn cùng với tâm tư ý nghĩ của các nàng mà trầm mặc, mà chính là lối nói chuyện của các nàng, thực tế có chút mới lạ.
Bất quá hắn cũng nói:
"Tại hạ vào năm đầu tiên của Minh Đức đã xuống núi, vân du thiên hạ trong vòng hai mươi năm, hai mươi năm sau sẽ về đạo quan, đạo quan ở tại Âm Dương Sơn huyện Linh Tuyền Dật Châu, hai vị nếu như nguyện tới chơi, tự nhiên hoan nghênh!”
"Vậy thì mọi chuyện đã xong!”
"Vâng!”
Đạo nhân dừng lại một chút, chợt nhớ tới một chuyện, liền lại hỏi:
"Không biết hai vị đối với Việt Châu có hiểu biết gì không?"
"Chúng ta là hồ ly phía nam, từ nhỏ ở Dương Châu tu hành, đối với sự tình ở Việt Châu không chút nào biết được!”
Thị nữ không chút suy nghĩ liền trả lời:
"Tổ tiên của chúng ta vốn ở Việt Châu, dù rời đi từ nhỏ, nhưng đối với sự tình Việt Châu, cũng biết không ít!”
Vãn Giang cô nương hơi cúi đầu:
“Đạo trưởng nếu có điều hỏi, Vãn Giang biết gì nói nấy!”
Đạo nhân im lặng nhìn hai người bọn họ.
Ngay cả Tam Hoa nương nương ở bên cạnh đang vùi đầu khổ đọc cũng ngẩng đầu lên, sững sờ nhìn về phía bọn họ, ánh mắt nhìn về phía thân thể này, sau đó nàng lại quay sang thân thể kia.
Thậm chí thị nữ cũng quay đầu, đem chủ nhân nhà mình nhìn chằm chằm, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Nữ tử xinh đẹp thì một mặt bình tĩnh, vì đạo nhân giải đáp:
"Cái đuôi có khi sẽ không nghe lời!”
Đạo nhân nghe vậy, không khỏi mắt chăm chú nhìn nữ đồng bên cạnh.
Nữ đồng một mặt nghiêm túc và kinh ngạc - Thì ra cái đuôi hồ ly cũng sẽ có dạng này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận