Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 304: Hôm nay vi phạm tổ huấn của Phục Long Quan

- Thời điểm biến thành mèo, đại khái vẫn giống như trước đây, tuy nhiên lúc biến thành người, sẽ cao lên, giống như là nữ hiệp sát vách, sẽ trở nên chín chắn và sáng suốt, sẽ từ từ có ý nghĩ riêng của mình, tìm thấy nhiều sở thích và con đường của mình, trở nên dũng cảm và tự tin!
Tống Du ngẫm lại:
- Có thể sẽ bị chuyện khác vây khốn, cũng có thể sẽ tìm tới tự do chân chính!
- Cái gì là con đường của mình?
- Chính là mình muốn làm cái gì, không muốn làm cái gì, muốn đi nơi nào, không muốn đi nơi nào!
Tiểu nữ đồng nghe vậy nghiêng đầu nghĩ một lát, mới tinh tế nói:
- Tam Hoa nương nương không cần muốn đi nơi nào, Tam Hoa nương nương đi theo ngươi là được rồi!
- Có lẽ về sau sẽ biết!
- Vậy Tam Hoa nương nương sẽ rời khỏi ngươi mà đi sao?
Tiểu nữ đồng lúc nói chuyện nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn hắn chằm chằm, biểu lộ giống như thời điểm nàng biến thành mèo không sai biệt lắm.
Tống Du không khỏi lộ ra nụ cười.
Thời điểm lúc trước gặp nhau, chỉ sợ nàng nghĩ cũng là sẽ đồng hành cùng mình một đoạn thời gian, đợi hương hỏa khí trên người tiêu tán, liền đi tìm một ngọn núi hoang dã tiếp tục bắt chuột, tiêu dao tự tại?
Đạo nhân cười đáp:
- Có lẽ sẽ vậy, có lẽ sẽ không, nhưng kia cũng là ý nghĩ của mình về Tam Hoa nương nương, rất lâu sau đó!
- Nghe không hiểu!
- Muốn học chữ không?
- Rất vất vả!
- Nhưng sẽ trở nên thông minh!
- Sẽ trở nên thông minh?!
- Sẽ còn trở nên lợi hại!
- Sẽ trở nên lợi hại?!
- Muốn không?
- Muốn!
- Vậy quyết định...!
Trên mặt tên đạo sĩ ý cười dần dần lộ ra, lại tiếp tục nói:
- Chờ ta ngủ trưa một lát, đi mua ngay cái sa bàn, bẻ một đoạn cành liễu, dạy Tam Hoa nương nương biết chữ!
- Phải bỏ tiền sao?
Tiểu nữ đồng nhất thời sắc mặt cứng lại.
Đạo nhân có chút im lặng.
Bình tĩnh mà xem xét, mình cùng nàng ở chung lâu như vậy, chưa hề hướng nàng truyền đạt qua những tư tưởng này, cũng không biết nàng là như thế nào trở nên tiết kiệm như vậy.
Ngủ một giấc đủ, thời gian trôi qua.
Thăm dò một thanh tiền, sau đó đi ra ngoài.
Sa bàn không đắt, chỉ là một cái bàn cạn hình vuông.
Đất cát ngoài thành có rất nhiều, cành liễu dưới lầu có thể bẻ.
Tối hôm đó, cửa dưới lầu đóng kín, cửa sổ lầu trên mở rộng, mượn sắc trời hoàng hôn, đạo nhân ở bên trên sa bàn san bằng hạt cát, nắm lấy cành liễu, đối tiểu nữ đồng nói:
- Chúng ta trước học chữ đầu tiên!
- Được!
Tiểu nữ đồng nghiêm túc chăm chú nhìn sa bàn, trận địa sẵn sàng.
Đạo nhân ở bên trên sa bàn viết ba nét lằn ngang:
- Đây chính là Tam, trong Tam đạo hoành, Ba, trong Tam Hoa nương nương!
- Tam!
- Có phải là rất đơn giản không?
- Rất đơn giản!
- Tam Hoa nương nương đã ghi nhớ nó chưa?
- Đã ghi nhớ nó!
- Được...!
Vì vậy vừa nói xong hắn đưa tay khẽ vỗ, đất vàng cát bụi bên trên sa bàn nhất thời trở nên vô cùng vuông vức, sau đó hắn đem cành liễu đưa cho Tam Hoa nương nương:
- Tam Hoa nương nương tới thử viết một chút!
- Tam Hoa nương nương tới thử viết một chút!
Tiểu nữ đồng một bên nhỏ giọng lặp lại, một bên từ trên tay hắn tiếp nhận cành liễu, chăm chú ở bên trên hạt cát liền họa ba nét.
Tư thế cầm bút không tốt, tuy nhiên viết vẫn còn tinh tế.
So với đạo nhân viết trước đó khác biệt không lớn.
Tống Du cũng không có lập tức uốn nắn vấn đề cầm bút của nàng, hôm nay là ngày đầu tiên, cũng không viết mấy chữ, không tạo thành thói quen, ngày mai sẽ dạy cầm bút cũng không muộn. Về phần hôm nay, tất nhiên là có chuyện quan trọng hơn muốn làm.
- Tam Hoa nương nương quả nhiên thông minh, ta chỉ dạy một lần Tam Hoa nương nương đã ghi nhớ, mà lại viết giống nhau như đúc với ta, không chỉ có đã gặp qua là không quên được, mà lại có thiên phú dị bẩm, quả thật thiên tài tuyệt thế!
Tiểu nữ đồng sắc mặt cứng lại, hô hấp trì trệ.
- Tam Hoa nương nương trong một nháy mắt đã học được chữ Tam bên trong Tam Hoa nương nương, vậy bước kế tiếp chúng ta liền học một chữ phức tạp hơn một chút, học chữ Hoa trong Tam Hoa nương nương có được hay không?
- Được!
Tiểu nữ đồng không chút do dự, đưa ra cành liễu về phía hắn.
Vì vậy đạo nhân lại tiếp nhận cành liễu, viết xuống một chữ Hoa, một bên viết, một bên ôn nhu đọc lấy trình tự bút họa chữ Hoa.
- Đây chính là Hoa!
- Hoa!
- Tam Hoa nương nương đã ghi nhớ chưa?
Lần này tiểu nữ đồng xích lại gần sa bàn, một chút đem đầu lệch ra đến bên phải, từ bên phải nhìn sang bên trái, một chút lại đem đầu lệch ra đến bên trái, từ trái hướng nhìn phải, quan sát tỉ mỉ hồi lâu, rồi mới lên tiếng:
- Đã ghi nhớ!
- Này...!
- Tam Hoa nương nương thử viết đi!
Tiểu nữ đồng chủ động tiếp nhận cành liễu từ trên tay hắn, vô cùng nghiêm túc, tại bên trên sa bàn trịnh trọng đặt bút.
Hạ bút chậm chạp, nhưng một bút một nét đều không sai.
Một chữ Hoa dần dần thành hình.
- Ừm?
Lần này Tống Du hơi kinh ngạc.
Lúc trước chữ Tam chỉ có ba vết ngang, vốn rất đơn giản, Tam Hoa nương nương viết không khác gì mình viết cũng rất bình thường, tuy nhiên chữ Hoa đã khó hơn rất nhiều, mà Tam Hoa nương nương viết ra, không chỉ có quy củ, hơn nữa thoạt nhìn vẫn so với mình viết rất tương tự.
- Đúng không?
Tiểu nữ đồng lặng lẽ nhìn hắn, nắm chặt nắm tay.
- Đúng!
Đạo nhân mở to hai mắt, kinh ngạc không giải thích được:
- Không tin được, chữ Hoa trong Tam Hoa nương nương khó như vậy cũng có thể trong một lần học được, quả nhiên là thiên tài tuyệt thế!
Nói đến đây, đạo nhân lộ ra vẻ do dự:
- Lúc đầu tại hạ nghĩ là một lần đem ba chữ Tam Hoa nương nương đều dạy cho Tam Hoa nương nương, tuy nhiên một ngày học hai chữ đã là cực hạn của người thường, Tam Hoa nương nương cho dù thông minh, cũng không nên học nhiều, chỉ sợ giờ phút này Tam Hoa nương nương đã cảm thấy trong đầu chứa không nổi a? Huống chi chữ Nương trong Tam Hoa nương nương muốn so với chữ Tam và chữ Hoa càng khó khăn, ta sợ Tam Hoa nương nương học không được, không bằng, chúng ta ngày khác lại học tiếp?
- Hôm nay học!
- A?
- Chứa nổi!
Tiểu nữ đồng cầu học như khát.
- Này...!
Đạo nhân cau mày, do dự hồi lâu, lúc này mới quyết định:
- Vậy được rồi! Tam Hoa nương nương có thiên phú cùng với sự hiếu học, đều là cuộc đời tại hạ hiếm thấy, đã như vậy, tại hạ liền vi phạm tổ huấn của Phục Long Quan, vì Tam Hoa nương nương học chữ mở ra trường hợp đặc biệt!
- Được rồi!
- Cũng mời Tam Hoa nương nương lượng sức mà làm, nếu thực tế học không nổi nữa, tuyệt đối không nên quá cố gắng, phải kịp thời ngừng lại!
- Được rồi!
- Xem co kỹ...!
Cành liễu xẹt qua sa bàn, âm thanh thực tế nhu hòa, giống như lúc này gió đêm cùng với người đi trên đường thì thầm ngoài cửa sổ.
Đạo nhân viết rất nghiêm túc, nữ đồng cũng nhìn thật nghiêm túc.
Hôm nay nhàn hạ cực độ, nhưng cũng không tính sống uổng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận