Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 606: Yến Tiên đã trở thành một vị thần (1)

"Chim yến?"
Mèo Tam Hoa dường như phát hiện có gì đó không đúng.
Cho đến lúc này, chim yến mới bay tới, bay đến trên cổng thành, sau đó nó thu cánh lại, đâm xuống dưới, tựa như một mũi tên đâm xuống tới.
Giống như thành Viễn An, bên cạnh ngoài thành Chiếu Dạ cũng có một hồ nước, tên là hồ Tẩy Ngựa. Bên cạnh hồ vốn cũng có một ngôi miếu, tuy nhiên chiến tranh bước qua, đã chỉ còn lại một đống đổ nát, bên cạnh có một cái cây, vào cuối thu này khô cạn đến chỉ còn lại cành cây, cũng là một bức cảnh trí.
"Xoát!"
Chim yến liền đáp vào trên ngọn cây này.
Chỉ thấy nó cúi đầu xuống, đối mặt với một người một mèo một ngựa vừa đi ra cổng thành, há hốc mồm, dường như muốn nói điều gì, nhưng lại xấu hổ thế là đem đầu uốn éo, làm bộ chải vuốt lông vũ của mình.
"Đã lâu không gặp!”
Đạo nhân thì cười ngẩng đầu đối mặt với chim yến.
Xoát một chút, chim yến nhất thời rút đầu từ phía dưới cánh ra, nhìn chằm chằm người bên dưới:
"Gặp qua tiên sinh!”
Mèo con cũng đoan chính ngồi xổm, cao cao ngửa đầu, nhận ra chim yến này chính là một con mà mình trước đây có quen biết, thế là cũng học ngữ khí của đạo nhân nói ra:
"Đã lâu không gặp!”
"Gặp qua Tam Hoa nương nương...!”
"Tam Hoa nương nương cũng đã gặp ngươi!”
Mèo con nói xong miệng không ngừng, tiếp tục hỏi:
“Ngươi làm sao bây giờ mới trở về?”
"Trên đường bị trì hoãn...!”
"Ngươi cách xa như vậy làm cái gì?”
Một trận vỗ cánh với âm thanh rất nhỏ.
Chim yến rời khỏi nhánh cây, bay tới, rơi vào trên lưng ngựa đỏ thẫm, lại nhìn về phía Tống Du, do dự đến mấy lần, mới lên tiếng:
"Yến An lần này trở về, chỉ nguyện tiếp tục vì tiên sinh dò đường tìm suối!”
Tống Du nghe vậy lộ ra nụ cười:
"Vậy liền làm phiền ngươi!”
Mèo Tam Hoa cũng lập tức học theo nói ra:
"Vậy liền làm phiền ngươi!”
" Không có việc gì, không có việc gì!”
Chim yến vừa nói vừa quay đầu đi chải vuốt lông vũ, đồng thời nói ra:
"Là vận mệnh của ta mới đúng...!”
Đạo nhân thấy thế lại lộ ra ý cười, biết được hắn cùng với Tam Hoa nương nương có tính cách khác biệt rất lớn, cũng không nói thêm điều gì, chỉ tiếp tục cầm gậy tre cất bước hướng về phía trước:
"Vậy thì đi thôi!”
Sau lưng, quân coi giữ trên tường thành mở to hai mắt nhìn chằm chằm.
"Chúng ta chuyến này muốn đi Việt Châu, từ nơi này đi qua, phải xuyên qua hơn phân nửa Ngôn Châu, tuy nhiên đường phía trước chúng ta đã đi qua một lần, cũng không có đích đến gì, vì vậy trực tiếp đi thẳng đến Việt Châu!”
"Đã rõ!”
"Trời đất rộng lớn, ngươi làm sao biết chúng ta ở nơi này?"
"Sau khi ta trở lại An Thanh, từ trong miệng lão tổ tông nghe nói tiên sinh đi đến phương bắc, liền một đường đến phương bắc tìm kiếm tiên sinh!”
Chim yến nói đến đây dừng lại một chút, cũng không có nói mình còn từ trong miệng lão tổ tông nghe nói tiên sinh nhớ đến mình, nếu là không có nghe nói, với tính cách của hắn, không biết còn dám đến phương bắc tiếp tục tìm kiếm tiên sinh hay không, nhưng cho dù là đến, sợ cũng sẽ phải do dự thật lâu, lấy hết dũng khí mới được.
"Phương bắc cũng lớn a!”
"Kỳ thật không có khó tìm như vậy. Phía bắc Trường Kinh chính là Hòa Châu, bây giờ Hòa Châu khắp nơi đều là truyền thuyết về tiên sinh, trong quân Ngôn Châu cũng tất cả đều là lời đồn về tiên sinh. A, còn có Tam Hoa nương nương. Dù cho ta rất ít dừng lại nghỉ ngơi cũng có thể từ bách tính trong miệng nghe được, cho nên chỉ cần theo truyền thuyết của tiên sinh cùng với Tam Hoa nương nương đi tìm đến là được rồi!”
Chim yến nói xong cúi đầu lặng lẽ mắt chăm chú nhìn mèo con:
“Nhiều nhất chỉ là sau tìm kiếm trên thảo nguyên phí sức một chút. Thảo nguyên quá lớn. Nhưng ta đoán tiên sinh chắc chắn sẽ tới này tòa thành Chiếu Dạ, nếu như tìm không thấy, sẽ đi Thiên Trụ Sơn Việt Châu, rừng cây Thanh Đồng, những địa phương này mà tìm, không nghĩ tới ta vừa tới thành Chiếu Dạ lại vừa vặn trông thấy tiên sinh cùng với Tam Hoa nương nương dẫn theo con ngựa đi ra!”
"Hữu duyên!”
Tống Du vừa cười vừa nói.
Kỳ thật hắn cùng với Tam Hoa nương nương sớm tại năm tháng trước đã đến bên này, chỉ là đi trước đến thành Viễn Trị lại quay trở lại đây. Bằng không mà nói, chim yến hôm nay cũng không gặp được bọn họ.
"Ngươi rất thông minh!”
Tam Hoa nương nương thì khích lệ nói.
"Không dám...!”
"Hạt giống tốt thế nào? Yến Tiên thì thế nào?"
Tống Du tiếp tục đi cũng tiếp tục hỏi.
"Giống tốt năm ngoái đã trồng thử tại An Thanh, thu hoạch lớn, sau khi triều đình biết được vô cùng vui mừng, năm nay sẽ mở rộng tại Hủ Châu, Quốc sư thượng bẩm thần linh phù hộ, Hủ Châu năm nay mưa thuận gió hoà, năm nay cũng là thu hoạch lớn. Khả năng dần dần sẽ được mở rộng đến cả nước!”
Chim yến nói xong ngừng lại:
“Lúc ta trước khi lên đường, lão tổ tông đã được sắc phong làm An Thanh Cứu Khổ Cứu Nạn Chân Quân, thành Chính Thần Thiên Cung Đạo giáo. Tất cả đạo quán miếu thờ ở Hủ Châu nhất định phải thờ phụng tượng thần của lão tổ tông, phàm là nơi nào trồng yến khoai yến đậu cùng với yến gạo, đạo quan miếu thờ lớn nhất ở một quận, cũng đều nhất định phải thờ phụng tượng thần lão tổ tông, hưởng hương hỏa vạn thế!”
Thật hiếm khi nói một điều dài như vậy.
Nhưng kiểu nói chuyện này không thể kết thúc nếu không kéo dài.
Thế là nghỉ một hơi, mới lại tiếp tục nói:
"Lão tổ tông cũng đã thọ hết chết già, hóa thành thần linh, đang ở trên Thiên Cung!”
"Dạng này a...!”
Tống Du gật gật đầu.
Giống tốt bội thu đối với bách tính tất nhiên là chuyện tốt, Yến Tiên làm việc tốt, tự nhiên cũng nên phong làm thần linh.
Tất cả đạo quan miếu thờ ở Hủ Châu đều nhất định phải thờ phụng tượng thần của Yến Tiên, đến nơi khác, tính theo từng quận làm đơn vị, chí ít cũng có một đạo quán miếu thờ thờ phụng tượng thần Yến Tiên, con số này thực sự là khá nhiều. Thế giới này lịch triều lịch đại lúc phong thần kỳ thật có rất ít trường hợp giống như đối với Yến Tiên này, đối với số lượng tượng thần cũng đưa ra yêu cầu nghiêm khắc, phần lớn đều là sau khi phong thần, bách tính cùng với ly cung chùa miếu khắp nơi sẽ tự phát mà thờ phụng.
Yến Tiên đúng là giải quyết được nhu cầu cấp thiết của Đại Yến và liên quan mật thiết đến sinh kế của người dân, tuy nhiên cũng không biết có phải là có nguyên nhân nào khác hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận