Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 748: Bản tính của hồ ly (2)

"Chẳng lẽ có người gánh vác huyết thù, tìm mấy vị lão đại nhân kia báo thù, nhưng lại không dám bắt chước vị Kinh Lôi Kiếm Thánh kia đường đường chính chính lưu lại tên, không muốn bị người khác phát hiện, đã bắt chước như yêu quái chúng ta a?"
"Ai biết được?"
"Đại quan triều đình cáo lão hồi hương, xác thực khác biệt với người giang hồ, không dám lưu lại tên cũng là nên!"
Vãn Giang cô nương lắc đầu:
"Chỉ là thế gian này bao nhiêu sự tình yêu ma quỷ, đều là người làm, danh hào của yêu quái chúng ta cũng là bị hủy hoại như thế...!"
Tống Du ngược lại không cảm thấy ngạc nhiên khi nàng có thể biết.
Trước kia nàng cùng với Ngô nữ hiệp đều làm việc cho Trường Bình công chúa, và hai người họ làm công việc tương tự, đều là điều tra tin tức cùng với thu thập tình báo, chỉ là con đường cùng với phương hướng của hai người khác biệt mà thôi, vị đại yêu này đối với Ngô nữ hiệp có chút hiểu biết cũng là phải, nghĩ đến Ngô nữ hiệp đối với nàng nên cũng có không ít hiểu biết. "Đạo trưởng yên tâm, Vãn Giang là yêu không phải người, đã khôi phục tự do, liền không quan tâm chuyện ở nhân gian, loại sự tình này Vãn Giang sẽ không nói ra, nghĩ đến trên đời này, cũng không có vài người khác biết được!"
"Huống chỉ biết được nữ tử giang hồ kia cùng với đạo nhân hữu duyên, chủ nhân kính trọng đạo trưởng như thế, như thế nào lại làm sự tình đạo trưởng không thích chứ?"
Thị nữ cười hì hì mà nói:
"Người kia cũng có chút bản lĩnh, nghĩ đến cho dù có người nhìn ra mấy vị lão đại nhân kia không phải bị yêu quái giết chết, cũng tra không được trên đầu của nàng!"
"Hai vị, vẫn là lên đường thôi!"
"Đạo trưởng thế nhưng là chê chúng ta nói nhiều?"
"Cảm giác nói nhiều như vậy sao? Chúng ta đều yên lặng, đạo trưởng nghĩ đến còn không biết hồ ly đều có tính tình như thế nào...!"
Đạo nhân im lặng và đặt chiếc túi lên lưng ngựa, vỗ vỗ con ngựa, để an ủi nó vất vả, sau đó chống gậy tre đi lên phía trước, con ngựa cùng với mèo con đều lập tức theo sau, chỉ là mèo con lại liên tiếp quay đầu, dùng một loại ánh mắt rất mới lạ nhìn về phía hai người sau lưng. Thị nữ thì đối mặt với nữ tử, trao đổi ánh mắt. Sau đó nữ tử bất đắc dĩ lên xe ngựa, thị nữ thì cười hì hì ngồi vào trên ván gỗ phía trước, cầm roi nhẹ nhàng quất lên. "Lắc lắc...!"
Xe ngựa chậm rãi theo sau. Đuổi kịp đạo nhân, lời nói của nàng vẫn không dừng lại, nếu là đạo nhân không để ý tới nàng, nàng sẽ nói chuyện cùng mèo con, Tam Hoa nương nương là người khách khí, thị nữ này thường biết làm theo sở thích của nàng, cùng nhau nói chuyện với nàng, cộng thêm hôm qua còn uống rượu nếp ủ của các nàng, người ăn miệng ngắn, thế là một đường đều là tiếng nói của các nàng. Chỉ có khi gặp thoáng qua người đi đường khác, mới có thể yên tĩnh một chút. Một đường xuôi nam nhìn sơn thủy, thăm ly cung. Thị nữ dường như đã hoàn toàn không còn ngụy trang, mà nữ tử cũng đang chậm rãi bại lộ bản tính của hồ ly, đây là điều mà đám người quý tộc hoàng cung, danh lưu cao thượng sĩ Trường Kinh chưa từng thấy qua, cũng là nghĩ đều tưởng tượng không đến. ... Mấy ngày về sau. Một đoàn người đã tiến vào cảnh nội Phong Châu. Nơi này không có giàu có như Ngang Châu, nhưng cũng vượt xa so với phương bắc sau chiến loạn tàn phá. Dân số đông đúc, trong thành cũng phồn hoa, chỉ là âm khí dày đặc chút, cũng không biết là bởi vì Quốc sư nhiều năm bố trí, dần dần tăng trưởng âm khí nơi này, hay là bởi vì trước kia nó đã có âm khí dày đặc, cho nên mới bị Quốc sư chọn trúng. Đồng thời bởi vì các nơi quỷ hồn đều bị áp giải ở đây, Tống Du có thể phát giác được nhàn nhạt quỷ khí. Đêm đầu tiến vào Phong Châu, hắn lựa chọn ngủ ngoài trời nơi hoang dã. Hồ yêu lựa chọn ngủ ngoài trời cùng với hắn. Cũng không đúng, hồ yêu có xe ngựa, xe ngựa đã có vách ngăn lại có mái che, tính không được là ngủ ngoài trời. Ngày đó ban đêm, đã gặp được Quỷ Soa dạ hành. Nơi mấy người bọn họ dừng lại qua đêm là một chỗ cản gió, cách quan đạo không xa, phía trước có cái hồ nhỏ. Thời điểm gặp phải bọn Quỷ Soa này, đêm còn không tính sâu, Tống Du vừa mới cơm nước xong xuôi, ngồi trên một tảng đá, nhắm mắt lại chuyên tâm cảm thụ linh vận của phương thiên địa này, Tam Hoa nương nương còn đang uống rượu nếp than, thị nữ không biết chạy đi đâu, Vãn Giang cô nương thì ngồi ở bên bờ hồ trên một nhánh cây liễu cong về phía mặt hồ, cách với mặt hồ rất gần lại gần như đồng hành với cây liễu trên cành, chân trần lộ ra hai bàn chân trắng như ngọc, không biết là đang chơi nước hay là đang rửa chân, ánh trăng chiếu vào mặt hồ, sóng nước lấp lánh. Quỷ Soa áp giải quỷ hồn chậm rãi đến gần. "Bên kia hình như có người...!"
"Ai quan tâm!"
"Còn giống như chưa ngủ!"
"Đừng quản, đi theo cách của chúng ta đi. Giữa đêm như vậy, phải qua đêm ở nơi dã ngoại hoang vu, còn chưa ngủ, coi như trông thấy chúng ta bị hù dọa cũng là đáng đời!"
"Ta làm sao thấy có vị đạo trưởng? Mà lại bên kia thiên địa linh khí vì sao dồi dào như thế?"
"Ồ! Ta sợ hắn không phải là cao nhân tu hành?"
"Tê, con mắt ta có chút đau nhức!"
"Ta cũng vậy! Không thể nhìn nhiều!"
"Vậy chúng ta...!"
"Nhưng phải cẩn thận một chút!"
Đám Quỷ Soa nhất thời trung thực rất nhiều, lặng lẽ từ trên quan đạo đi qua, ngắm lấy cảnh tượng phương này. Có nhìn thấy đạo nhân tu hành kia ngồi xếp bằng ở trên tảng đá, có trông thấy một con mèo Tam Hoa bên cạnh một bên uống rượu nếp than một bên giương mắt nhìn bọn hắn, hiếu kỳ lại không kinh sợ, còn có nữ tử kia ngồi ở trên nhánh cây, một bên khuấy động lấy nước một bên quay đầu nhìn về phía bọn họ, càng xem càng cảm thấy kinh ngạc, càng cảm thấy sợ hãi. Lúc này đạo nhân kia cũng mở mắt ra, liếc nhìn bọn hắn một chút. Linh khí thiên địa vừa mới tụ tập tới quanh người hắn quanh quẩn không rời, không che giấu cùng với thu liễm chút nào, dường như đang phát sáng trong mắt đám Quỷ Soa, khiến cho tên đạo nhân xếp bằng ở trong núi ven hồ so với thần tiên càng giống thần tiên hơn. Bị một nhân vật như vậy nhìn, nhất thời có loại cảm giác hồn phách cũng vì đó chấn động. May mà đạo nhân kia cũng chỉ là nhìn bọn hắn vài lần, trông thấy bọn hắn dọc theo quan đạo mà đi, hắn lại nhắm mắt lại, bầy quỷ lúc này mới phào thở một hơi, thẳng đến đi xa, mới nhỏ giọng thảo luận, nói vị kia đến cuối cùng là thần thánh phương nào, có muốn bẩm báo với Quốc sư hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận