Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 620: Thật sự là có vận khí tốt (1)

Đến với cánh rừng Thanh Đồng Việt Châu này, dù bôn ba ngàn dặm, tốn rất nhiều thời gian và vô cùng gian nan, nhưng cũng chỉ là vì để nhìn thấy thần điểu này một lần.
Bây giờ đã nhìn thấy, tự nhiên liền thỏa mãn.
Mặc dù không trò chuyện với nó, không có từ trên người nó thu hoạch được bất kỳ thứ gì đáng kể từ nó, nhưng Tống Du cũng đã có được điều mình muốn.
Nếu là lần sau còn có ai giống như Tam Hoa nương nương hỏi mình, thần điểu trong rừng Thanh Đồng phía bắc Việt Châu có bộ dạng dài ngắn thế nào, Tống Du liền có thể rất ung dung mà nói với hắn, miêu tả cho hắn biết phong thái của thần điểu.
Thế này đã đủ rồi.
Huống chi còn thu hoạch được mấy phần cởi mở.
Vì vậy tiếp tục đi về phía đông.
Việt Châu từ đông sang tây dài có hơn một ngàn dặm, tuy nhiên thời điểm đến rừng cây Thanh Đồng, đã đi từ phía tây tới vài trăm dặm, nghe nói chiều rộng của mảnh Thanh Đồng này cũng có hơn trăm dặm, bởi vậy sau khi đi ra, hẳn không có bao xa liền có thể vượt qua Việt Châu tiến vào bên trong Triệu Châu, vừa vặn, núi Thiên Trụ cách bên cạnh này cũng không xa.
Rất nhanh trời đã sáng.
Vốn tưởng rằng khí trời sẽ tiếp tục sáng sủa, không bị mày mù chướng khí ngăn cản, nhưng mà thời điểm hừng đông, cũng không biết một trận gió từ nơi nào thổi tới, lại thổi chướng khí cho qua tới.
Toàn bộ cánh rừng Thanh Đồng trở lại bộ dáng tối hôm qua.
Cây cổ thụ thần thoại to lớn, thẳng tắp cao vút trong mây, bốn phía chướng khí tràn ngập, vô cùng an tĩnh, thỉnh thoảng nghe thấy tiếng chim hót, thanh thúy biến ảo khôn lường, nhưng cũng không biết từ phương nào truyền đến, hết thảy đều vô cùng thần bí.
Người đi ở trong đó, nhỏ bé mà cô độc, luôn cảm giác bên trong chướng khí ẩn giấu đi yêu thú Thượng cổ, nhắm người mà cắn nuốt. Nếu là người tâm trí không kiên định, chỉ sợ dù cho qua cửa ải chướng khí này, cũng qua không qua một cửa ải kia trong lòng mình.
Mèo Tam Hoa trời sinh bản tính cảnh giác, thường xuyên ngẩng cao đầu, hoặc là nhìn về phía chỗ sâu trong chướng khí, hoặc là dọc theo thân cây Thanh Đồng cao lớn bên cạnh nhìn lên chằm chằm.
Sự trong trẻo của đêm qua dường như chỉ tồn tại vào đêm qua.
Đây chỉ là ngày đầu tiên.
Đến ngày thứ hai, nơi đây bắt đầu có tuyết.
Tuyết lớn nhanh chóng bao trùm mặt đất vốn là sương mù mông lung, hết thảy cũng đều trở nên trắng xoá.
Nếu không phải có chim yến chỉ sợ khó mà phân rõ phương hướng.
Như thế lại đi thêm ba ngày.
Bất tri bất giác lại đến hoàng hôn.
"Xoát...!”
Chim yến từ trên cao bay tới, đập cánh, tinh chuẩn rơi vào trên lưng con ngựa, nói với bọn hắn:
"Dọc theo phương hướng này, đại khái mấy chục dặm đường, sẽ đi ra khỏi mảnh rừng cây Thanh Đồng này!”
"Vậy hôm nay không thể ra ngoài được!”
"Buổi sáng ngày mai!”
"Cảm tạ, nhờ có ngươi!”
Đạo nhân nói lời cảm tạ với chim yến.
Nơi đây đang dưới một gốc cây Thanh Đồng, mặt đất tương đối bằng phẳng, không có cỏ dại gì, có lẽ là nguyên nhân gió Bắc, nên tuyết trên đất cũng khá mỏng.
"Hô...!”
Đạo nhân đối với mặt đất thổi một hơi, hoa tuyết lập tức bị thổi bay tán loạn bốn phía, lộ ra một vùng đất bằng phẳng.
Sau đó, hắn vỗ về trên lưng ngựa đỏ thẫm, đối với ngựa cũng nói một tiếng vất vả, liền từ trên người nó tháo túi ống xuống, đặt ở dựa vào một hướng cạnh thân cây Thanh Đồng. Tiếp đến lại lấy ra tấm chăn lông cừu cùng với tấm thảm lông cừu, trải xuống mặt đất làm một chỗ qua đêm.
Mèo Tam Hoa thì biến thành hình người, chạy tới nhặt củi.
Rõ ràng nhìn ra được nàng cảnh giác cho dù là nhặt củi, nàng cũng phải mang theo lá cờ nhỏ của mình, lại mời đến Sơn thần đi theo, ngay cả như vậy, nàng cũng không dám đi xa.
Chim yến bay trên trời, nói cho nàng nơi nào có nhiều củi hơn.
Rất nhanh một đống lửa đã được thắp lên, được nhóm ở bên cạnh tấm thảm lông cừu.
Đạo nhân thì ngồi xuống trên tấm thảm lông cừu, xử lý rơi tuyết trên thân. Một bên của nơi đây là cây Thanh Đồng to lớn, so với một căn phòng còn lớn hơn, có thể đủ che chắn gió Bắc gào thét, một bên thì là Tam Hoa nương nương đốt lên đống lửa, tiếng củi cháy lốp bốp truyền đến một nhiệt độ khiến người ta dễ chịu, chăn lông cừu đều được sưởi ấm, trong lúc nhất thời tuy không che không đóng, nhưng cũng cho người ta một loại cảm giác an tâm. Tống Du đem tuyết bỏ vào bên trong cái nồi, bỏ đầy tràn một nồi, rồi đặt nồi lên trên đống lửa.
Nhiệt độ chậm rãi làm tan tuyết.
Đúng lúc này, tiểu nữ đồng đang châm củi nhưng trong nháy mắt nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía một bên, một mặt nghiêm túc, nhìn cũng không chuyển mắt.
Đạo nhân cùng với chim yến nhìn theo hướng của nàng, đã thấy trong cuối tầm mắt, dường như đứng là một con hươu.
Hoàng hôn ánh sáng mờ ảo, chướng khí tràn ngập, thấy không rõ lắm.
Tiểu nữ đồng y nguyên duy trì tư thế nhìn chằm chằm của nó, tay lại tiếp tục đem củi bỏ vào đống lửa phóng tới vị trí dự định, sau đó mới rút ra, lại lặng lẽ vươn tay vào trong ngực, thời điểm khi nàng lại rút tay ra, trên tay đã cầm một lá cờ nhỏ hình tam giác.
"Tam Hoa nương nương đừng vội!”
Tống Du đem tay đè ở trên tay tiểu nữ đồng, nói với nàng:
"Người ta không có ác ý!”
"Ngô...!”
Tam Hoa nương nương quay đầu nghi ngờ nhìn chằm chằm hắn, nói ra:
"Là một con dê!”
"Là một con hươu!”
"Hươu!"
"Đúng thế!”
"Cũng có thể ăn!”
"Là yêu!”
"Yêu a...!”
Tam Hoa nương nương liền lộ ra vẻ tiếc nuối.
Cây Thanh Đồng vô cùng to lớn, rừng cây thật sâu, chướng khí trùng điệp, hươu con đứng ở đằng xa, như ẩn như hiện, lại nhìn chằm chằm vào bọn họ phương này.
"Hắn đang nhìn chúng ta chằm chằm!"
"Đúng vậy a!”
Tống Du đặt nồi lên, lúc này mới đứng dậy, đối với chim yến trên lưng ngựa nói:
"Liền mời ngươi ở tại nơi này, coi ngựa và đốt lửa, ta cùng với Tam Hoa nương nương đi qua đó xem xem nó muốn làm cái gì!”
"Được!"
Âm thanh của chim yến thanh thúy.
Đạo nhân thì cùng với tiểu nữ đồng đi đến phương kia.
"Sói ra ngoài!"
Tiểu nữ đồng vung lên lá cờ nhỏ trong tay.
"Bồng...!”
Hơn mười làn khói đen nhất thời từ bên trong lá cờ bay ra, rơi xuống đất hóa thành từng con sói thảo nguyên cường tráng.
Bây giờ chúng nó sớm đã quen với chủ nhân mới của mình, cũng dường như sớm đã ăn ý với chủ nhân mới của mình, vừa rơi xuống mặt đấy, liền quay đầu nhìn về phía tiểu nữ đồng cầm lá cờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận