Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 657: Dập tắt nạn châu chấu (2)

Quen biết với lão Yến Tiên, đã là sự tình của năm sáu năm trước, biết được vị này đạo hạnh thâm hậu, bản lĩnh cao siêu, lại là cho tới bây giờ, mới kiến thức đến phong thái của vị Yến Tiên ngàn năm này.
"Ta đã an bài tốt hướng bay của bọn họ, chúng nó chính sẽ ở chỗ này thanh trừ châu chấu, cho đến linh vận hao hết mới có thể dừng lại biến mất, e rằng châu chấu có nhiều mấy lần, cũng sẽ bị thanh trừ sạch sẽ!”
"Có thể trừ tai ương này, không biết cứu tế bao nhiêu nạn dân, ngươi cũng là công đức vô lượng!”
"Không dám nói gì đến công lao, chỉ là chim yến An Thanh ta vốn là bởi vì bách tính thiên hạ mới tồn tại lâu, liền học tiên sinh, vì bách tính thiên hạ làm chút sự tình trong khả năng a!”
Chim yến mệt mỏi nói.
"Rất tốt!”
Đạo nhân khẽ mỉm cười, quay đầu nhìn xem, đem ánh mắt khóa chặt một ngọn núi phương xa.
Dưới chân núi có một tảng đá lớn.
"Điều này tất nhiên là công lao của ngươi, cũng là bản lĩnh của lão Yến Tiên. Cứu thế tế dân, tuyệt nên có lưu tên. Bất luận là ngươi hay là Yến Tiên đều nên có!”
Đạo nhân dừng lại một chút rồi nói:
“Dù cho ngươi không muốn, lão Yến Tiên bây giờ vừa mới được sắc phong thần, chính cần hương hỏa tín ngưỡng nhân gian, nhờ có bản lĩnh của lão Yến Tiên, mới có thể trừ tai họa, về tình về lý đều nên có lưu tên của hắn!”
Chim yến há miệng, vẫn là không nói gì.
"Đi thôi...!”
Sau một lát, đạo nhân mới rời khỏi nơi đây.
Chỉ là tảng đá khổng lồ vốn nằm ở chân núi phía xa kia chẳng biết lúc nào đã bị dời sang bên đường, bên trên chỉ viết lấy một hàng chữ đơn giản:
“Chim yến An Thanh đã đến đây để trừ tai họa”.
Chưa hề nói là chim yến nào, cũng chưa hề nói là Yến Tiên.
Đạo nhân thì đã quay người, mang theo ngựa đỏ thẫm, không nhanh không chậm rời khỏi nơi này.
Một đường vẫn có thể nhìn thấy người diệt trừ côn trùng, hoặc là bách tính bởi vì hoa màu bị côn trùng ăn sạch mà thống khổ không thôi, chỉ là đại đa số người lúc này đều ngửa đầu, nhìn thấy chim yến đầy trời đối kháng với bầy châu chấu kia.
Hoa màu chung quy là bị ăn sạch không ít, chung quy là có người phải trôi dạt khắp nơi, nhưng điều này chỉ có thể được giải quyết bằng sự cứu trợ thiên tai từ quan phủ.
Đạo nhân để lại một tảng đá làm tấm bia, thứ nhất là để mọi người nhớ kỹ trợ giúp cứu tế chính là ai, thứ hai là đưa một số phước lành cho lão Yến Tiên vừa mới thành thần, trợ hắn sớm ngày củng cố thần vị Linh Thần, nâng cao một bước, có thể về sau còn có chuyện cần sự trợ giúp của hắn, thứ ba cũng là khiến cho mọi người biết được nơi này có thần tiên xuất thủ, thần tiên cũng đã lưu ý đến tình hình thiên tai, quan phủ lại cứu trợ thiên tai, tính tích cực có thể sẽ cao hơn một chút.
Chuyến thăm này không chỉ để tiêu trừ tai họa mà còn để xem liệu tôi có thể gặp lại người bằng hữu cũ của mình hay không. Bây giờ nạn châu chấu đã bị dập tắt, tôi phải đi tìm lại cố nhân của mình.
Vị lão nông trên đồng ruộng kia nói tới tiên sinh sử dụng kiếm trừ yêu, rất có thể chính là kiếm khách mình quen biết, cũng có thể là không phải. Nếu như vậy, hẳn là hắn ý thức được nơi này cũng không phải là có yêu ma quấy phá, hay là ý thức được nạn châu chấu như vậy mình đành bất lực, thế là liền rời đi, hoặc là đi huyện Kim Hà trừ hổ yêu, hoặc là đến nơi khác tìm những biện pháp khác.
Đạo nhân dự định đi qua huyện Kim Hà nhìn xem.
Sau lưng tiếng chuông ngựa lại reo lên không ngừng.
Chim yến với sự mỏi mệt, đứng ở trên lưng ngựa, hiếm khi không bảo trì khoảng cách quá xa với mèo con bên trong hầu bao, cũng chưa từng có cảnh giác.
Mèo con thì dường như đối với sự khổ cực của dân chúng địa phương hoàn toàn không biết không hiểu, tựa như lúc trước nàng ở huyện Lan Mặc biết được lũ chuột thành tai họa, nhưng quan tâm lại là đám chuột đầy đất bắt không hết ăn không hết, về phần nạn chuột thành họa đối với bách tính đến cuối cùng có thương tổn lớn bao nhiêu, cụ thể nàng cũng không hiểu, cũng không quan tâm, lúc này cũng chỉ núp ở bên trong hầu bao, thò đầu ra nói chuyện với chim yến:
"Ngươi thích nơi này sao chim yến?”
"Không thích!”
"Vì sao vậy?"
"Tại sao phải thích?"
"Nơi này có nhiều côn trùng ngươi cả một đời cũng ăn không hết!”
"Ta một lần cũng chỉ có thể ăn mấy con mà thôi!”
Chim yến cũng kéo lấy tinh thần mỏi mệt trả lời nàng.
"Chuyện này đơn giản!”
Mèo con biểu lộ rất nghiêm túc:
"Ngươi có thể dùng muối ăn, đem côn trùng làm trùng muối, dạng này liền có thể để ở trong túi, có thể ăn được rất lâu!”
"Cái này...!”
"Ngươi chưa làm qua sao?”
"Không có...!”
"Ngươi sẽ làm không?"
"Sẽ không!”
"Vậy ngươi không thông minh!”
Mèo con không rành thế sự, không biết sự cơ khổ của nhân gian.
Có thể nói đi thì nói lại, nàng là một con mèo, chỉ biết những đau khổ ở thế giới loài mèo là đủ rồi, lại vì sao phải biết nỗi khổ nhân gian? Nàng là một con mèo cởi mở, đã trải qua những khó khăn giữa những con mèo và coi đó là điều hiển nhiên, vậy vì sao phải bởi vì bách tính nhân gian khổ sở mà có bao nhiêu ưu sầu? Sự trong sáng và tinh khiết như vậy thật khó tìm thấy, vậy tại sao lại phải tự gây thêm phiền não?
Khi bọn họ tiếp tục đi, mèo con cũng đã bắt đầu dạy cho chim yến bí quyết làm côn trùng muối.
Chim yến nghe được sửng sốt một hồi, không dám trả lời.
Đạo nhân tiếp tục đi phía trước, nghe những lời này, hắn không khỏi cảm thấy thoải mái hơn sau khi chứng kiến nhiều nỗi thống khổ trên chuyến đi.
Kỳ thật chính là như thế.
Cũng không phải là đạo nhân có bao nhiêu thoát tục, không nhận lây nhiễm của thế sự, thấy khổ đau trần gian cũng vẫn như cũ phong khinh vân đạm, nhẹ nhàng tự nhiên, thực tế là có một con mèo con như thế ở bên cạnh, là liều thuốc tốt chữa lành nội tâm.
Thế gian phồn hoa thì phải thấy, nhưng không thể nán lại trong đó, thiên hạ khổ sở cũng là khách quan, nhưng cũng không cần trầm luân trong đó. Người tâm trí kiên định, đã không bị ngoại giới mê hoặc, từ cũng không bị nó vây khốn. Nhân sinh bình thường cũng chỉ có thời gian trăm năm, đạo nhân Phục Long Quan hành tẩu trên thế gian bao lâu, dù có thay đổi thế giới đến đâu, cuối cùng, cũng sẽ quay trở về ngọn núi Âm Dương Sơn để thực hiện lời hứa của mình.
Nếu hỏi lúc này trong lòng như thế nào, đạo nhân chỉ nguyện phía trước có thể gặp được kiếm khách mà mình quen biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận