Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 651: Sư tỷ Tam Hoa nương nương phiên bản giới hạn (2)

Mà những hài đồng hoặc thiếu niên kia, thấy nàng không chỉ có không cần khổ luyện võ nghệ, còn có thể trong môn nhàn nhã tản bộ, lại một mặt biểu lộ thong dong tự nhiên, đều không rõ ràng cho lắm, lại thêm dáng vẻ của nàng vốn cũng bất phàm, những sư thúc sư bá trong môn cũng mặc kệ nàng, cũng đều đối với nàng cung kính có thừa.
Đại khái cho rằng nàng là sư tỷ nhập môn trước hết nhất.
Có khi thấy nàng phản ứng thần tốc thân thủ nhanh nhẹn, côn trùng từ trước mặt bay qua tiện tay quơ một cái liền có thể bắt được, liền lại cảm thấy nàng đã học mà có thành tựu, luyện thành võ công tuyệt thế mà phụ mẫu nói.
Tự tại cùng với quy tắc của giang hồ cho tới bây giờ đều chỉ là tương đối, không có phân chia tuổi tác, đồng môn bên trong, nhập môn trước, bối phận cũng là cao hơn.
"Sư tỷ tốt...!”
"Gặp qua sư tỷ!”
Có thiếu niên tại lúc đi qua trước mặt tiểu nữ đồng, mang theo sự câu nệ hướng nàng chào hỏi.
Tam Hoa nương nương nghe không khỏi sững sờ, lập tức xoát một tiếng nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn bọn hắn chằm chằm.
"Sư, sư tỷ...!”
Đông đảo tiểu hài nhi bị choáng ngộp khi nhìn thấy nàng.
Tiểu nữ đồng tròng mắt chuyển vài vòng, mới gật gật đầu với bọn hắn, tiếp theo sắc mặt bình tĩnh, tiếp tục chậm rãi bước chân đi thong thả, rời khỏi nơi đây.
Đông đảo tiểu hài nhi thấy thế, nhất thời vui mừng.
Những đứa trẻ khác thấy thế, cũng đồng loạt tranh nhau chen lấn đến gọi nàng là sư tỷ, có thể được nàng gật đầu, liền rất vui vẻ.
Tính cách của tiểu hài tử, nói chung là như thế.
Nội tâm của Tam Hoa nương nương cũng cảm thấy thú vị, chỉ là trên mặt một chút cũng nhìn không ra, tiếp tục cất bước, thỉnh thoảng hướng lên trời ném ra một con dễ, chim yến cũng theo nàng chơi đùa, nhanh chóng đón lấy, thấy một đám tiểu hài nhi cảm thấy điều đó cực kỳ lợi hại, hướng tới lại sùng bái nàng.
Kinh Lôi Kiếm Phái, trong phòng khách.
Đạo nhân khoanh chân ngồi ở trên giường, đối mặt với cửa sổ, nhìn mây mù bồng bềnh ở bên ngoài lưu chuyển như lụa, thần thái bình tĩnh.
Bên cạnh giường trống đi một mảng lớn vị trí, một tiểu nữ đồng thân mang y phục tam sắc tiện nằm ngửa, chổng vó, hướng không trung mà đạp, trong miệng phát ra thanh âm mừng rỡ, đối với đạo sĩ chia sẻ nói:
"Bọn họ cho rằng ta là sư tỷ của bọn họ!
"Bọn họ thật là ngốc...
"Kho kho kho...
"Bọn họ gọi ta là tỷ tỷ...
"Gọi ta là tỷ tỷ...!”
Đạo nhân vẫn như cũ nhìn ra bên ngoài, trên mặt lại có mấy phần mỉm cười.
Đợi đến Tam Hoa nương nương từ bên trong mừng rỡ có chút giải thoát ra, hắn lúc này mới quay đầu, đối với Tam Hoa nương nương hỏi:
"Hôm nay chúng ta đến nơi đây đã là ngày thứ mấy?"
"Ngô!"
Tiểu nữ đồng có chút xoay người, lập tức từ tư thế chổng vó nằm ngửa ngồi dậy, nghiêng chân ngồi, cả người như một quả bóng nhỏ, quay đầu nhìn về phía hắn, ngẫm lại mới đáp:
"Ngày thứ năm!"
"Thư đại hiệp còn chưa có trở về!”
"Đúng a!”
Tiểu nữ đồng nghiêm túc ngẫm lại, lại là nói ra:
"Thư mỗ có rất nhiều tên...!”
Điểm chú ý của mèo con luôn luôn khác biệt.
Đạo nhân lại không thèm để ý, chỉ quay đầu hỏi nàng:
"Ở đâu có nhiều?"
"Cũng là có rất nhiều, Thư mỗ, Thư Nhất Phàm, Thư đại hiệp, chưởng môn, còn có kiếm gì đó...!”
Tiểu nữ đồng đếm lấy ngón tay nói.
"Ừm...!”
Tống Du gật gật đầu, ngẫm lại, nhưng không có giải thích cặn kẽ với nàng, mà chính là tán đồng nói ra:
"Thế thì rất đúng!”
"Tam Hoa nương nương rất thông minh!”
"Đây là tất nhiên!”
"Nếu không đợi được Thư mỗ thì sao?"
"Liền muốn hỏi Tam Hoa nương nương!”
"Chúng ta đi tìm hắn!”
"Vậy thì theo ý Tam Hoa nương nương!”
Tống Du dừng lại một chút:
“Bất quá chúng ta nhưng lại không biết Thư mỗ đi đến chỗ nào đầu tiên, cho nên phải đi đâu tìm, còn phải mời Tam Hoa nương nương thông minh tới làm chủ!”
"Tam Hoa nương nương làm chủ, meo meo?"
"Đúng vậy...!”
Tống Du hơi nghiêng người, mặt đối mặt với nàng, cẩn thận mà trịnh trọng giảng thuật với nàng.
Ở huyện Cập Nghiễn tại phía bắc có trùng yêu làm loạn, cách nơi đây bốn trăm dặm đường, ở huyện Kim Hà phía tây có hổ yêu náo loạn, có sáu, bảy trăm dặm đường. Phía bắc gần mà phía tây xa, nghe nói trùng yêu trong khoảng thời gian không bao lâu có thể đem hoa màu trong một huyện đều ăn sạch sẽ, mà hổ yêu dù cũng hung hãn, ăn thịt người, lại không hung mãnh vội vàng bằng trùng yêu, từ điểm đó mà nói, Thư Nhất Phàm đại khái sẽ đi đến phía bắc trước. Tuy nhiên nghe nói châu chấu tràn lan thành lụt, đang gây ra thảm họa trên diện rộng, kỳ thật chưa chắc là do yêu quái quấy phá, cũng có thể là do mọi người kinh hoảng mà không hiểu, cho nên tin đồn lan ra. Cộng thêm Kinh Lôi Kiếm Đạo trừ hổ yêu dễ, trừ trùng yêu khó, giống như lúc trước thần linh Lôi bộ khó mà diệt trừ chuột yêu huyện Lan Mặc vậy, Thư Nhất Phàm dù cho dùng võ nhập Đạo, cũng rất khó một người một kiếm diệt trừ một chỗ châu chấu đầy trời, từ điểm đó mà nói, hắn cũng có thể đi đến phía tây trước.
Tống Du cuối cùng không có học được bản lĩnh Thiên toán của tổ sư, cũng không biết hắn nên đi đến đâu trước và đi đến nơi nào sau.
Bây giờ gần mười ngày trôi qua, lại càng không biết, Thư Nhất Phàm còn bị mắc kẹt ở vị trí thứ nhất hay là ngoài vị trí thứ nhất, hắn đã đi đến vị trí thứ hai.
"Tam Hoa nương nương không biết...!”
Tiểu nữ đồng ngồi ở trên giường, trung thực cho ra câu trả lời.
"Này...!”
Tống Du ngẫm lại nói:
"Vậy chúng ta trước đi đến phía bắc thôi!”
"Trước đi đến phía bắc đi!"
"Tam Hoa nương nương cũng đồng ý sao?"
"Tam Hoa nương nương đi theo ngươi!”
"Được!”
Đạo nhân quyết định xong, liền không còn xoắn xuýt.
Đầu tiền trùng yêu làm loạn so với hổ yêu càng cấp thiết hơn, thứ hai đạo nhân muốn về Trường Kinh, là đi về hướng tây, nếu như đi phía bắc trước, lại đi phía tây, vừa vặn tiện đường đi qua Hòa Châu một đoạn ngắn tiến đến Ngang Châu về Trường Kinh, nếu là đi phía Tây Bắc trước rồi quay lại đến phía Bắc của địa phương này, sẽ phải đi trở lại nhiều đoạn đường.
Đã không biết Thư Nhất Phàm ở đâu, nên đành phải tùy duyên thôi.
"Còn lại hai ngày nữa!”
"Còn lại hai ngày nữa ! ".
"Tam Hoa nương nương thỉnh thoảng hay thường xuyên ra ngoài đi dạo một chút, nghe đám người kia gọi ngươi sư tỷ, nếu rời khỏi nơi này, Tam Hoa nương nương tương về sau một đoạn thời gian rất dài sợ là đều không thường có cơ hội làm tỷ tỷ!”
"Đúng a!”
Vẻ mặt của tiểu nữ đồng đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận