Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 980: Tên kia lại còn có thân phận này!!

Một thế lực mạnh mẽ như thế, tùy tiện ném đến một quốc gia nào đó đều đủ để tạo thành sự rung chuyển vĩ đại.
Mà bây giờ bọn họ xuất hiện ở đây, hơn nữa, Vương Đằng còn là một trong ba nhân vật dẫn quân của thế lực này, ngẫm lại đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Saten Rekka hít một hơi dài, ép buộc mình trấn tĩnh lại.
Cho dù nói thế nào, ít nhất cái mạng nhỏ của nàng đã được bảo vệ.
Chỉ có một chút xấu hổ chính là nàng không thuộc về hai thế lực này, bây giờ đi sang bên nào cũng không được, chỉ có thể trốn ở bên cạnh nhìn chằm chằm.

Nói thì dài dòng, thật ra chỉ trong một lúc ngắn ngủi.
Lúc này, một giọng nói nghiêm túc ác lạnh đột nhiên truyền ra từ trong miệng Giáo hoàng Chân Lý giáo.
“Tất cả giáo đồ Chân Lý giáo, chuẩn bị chiến!”
Tà giáo đồ Chân Lý giáo ở xung quanh lập tức chấn động. Bọn họ cũng biết lúc này đã không còn đường lui nữa, thế lực khắp nơi vẫn luôn muốn diệt trừ bọn họ cho thống khoái, quyết không thể để cho bọn họ bình yên rời đi.
Cho nên bọn họ đã không còn đường lui nữa, chỉ có liều chết chiến đấu.
Một luồng ý chí điên cuồng xuất hiện trên mặt các tà giáo đồ Chân Lý giáo.
“Các vị, thử thách lớn nhất của Chân Lý giáo đã đến, chúng ta có thể tiếp tục được hay không, thực hiện lý tưởng của chúng ta, chính là xem chúng ta có thể vượt qua được thử thách lần này hay không!”
“Tất cả những kẻ ngăn cản chúng ta đều là dị đoan, bọn chúng phải chết, còn chúng ta chắc chắn nắm giữ chân lý, đi đến tối cao!”
“Chân lý tồn tại vĩnh viễn, chúng ta bất diệt!”
Giáo hoàng Chân Lý giáo mở miệng, giọng nói của hắn mang theo mê hoặc, cực kỳ có tính kích động.
Tất cả tà giáo đồ nghe được vậy, vẻ điên cuồng trên mặt nồng đậm hơn, giống như một đám fan cuồng, lớn tiếng hô:
“Chân lý tồn tại vĩnh viễn, chúng ta bất diệt!”
“Chân lý tồn tại vĩnh viễn, chúng ta bất diệt!”
“Chân lý tồn tại vĩnh viễn, chúng ta bất diệt!”

“Vì Chân Lý giáo, liều chết chiến đấu!”
“Liều chết chiến đấu!”
“Liều chết chiến đấu!”
Tất cả tà giáo đồ đều lộ vẻ điên cuồng, ánh mắt đỏ bừng, ào ào gầm lên.
Trong chốc lát, tiếng kêu rung trời, khiếp người đến cực điểm.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên hét to lên.
“Chân lý cmn chúng mày!”
“…”
Tiếng kêu bên Chân Lý giáo lập tức im bặt dừng lại, tất cả tà giáo đồ giống như bị nghẹn giọng, làm thế nào thì tiếng gầm giận dữ kia cũng không thể kêu ra được.
Đám người Chu Huyền Vũ dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía Vương Đằng.
Người mở miệng vừa rồi chính là hắn.
Tên này thật sự không ra bài theo lẽ thường!
Hai người Chu Huyền Vũ và Tiếu Nam Phong đều thầm lắc đầu không thôi.
Nhưng bọn họ lại không thể không thừa nhận, mặc dù hơi thô tục, nhưng hiệu quả lại thật bất ngờ.
Nhìn xem phản ứng của người Chân Lý giáo, mới vừa rồi kêu la hân hoan bao nhiêu, kết quả hiện giờ thì sao, cả đám đều biến thành đần độn.
“Chân Lý giáo tội ác tày trời, phải giết, giết!”
Chu Huyền Vũ nhìn thấy tình hình này, ánh mắt lóe lên, lập tức thét to một tiếng.
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
Tiếng kêu của tất cả võ giả ba quân đoàn lớn rung trời, khí thế bùng nổ, hình thành một luồng sát ý mạnh mẽ ầm ầm đè về phía người của Chân Lý giáo.
Hai quân giao chiến, phải ngưng thế trước!
Đây là cách làm trước sau như một của võ giả quân đội
Rầm!
Sát ý như đao chém tới trước.
Cho dù người của Chân Lý giáo ngươi lại điên cuồng như thế nào, trước mặt sát ý mạnh mẽ đều sẽ giống như bị một thùng nước lạnh lẽo thấu xương dội thẳng xuống đầu.
Rất nhiều tà giáo đồ đều không nhịn được run rẩy trong lòng, sắc mặt trắng bệch, lại sinh ra ý niệm chạy trốn.
Còn những võ giả mạnh mẽ lại có sắc mặt khó coi, không khỏi sinh lòng muốn rút lui.
Mới đánh trận đầu tiên, bọn họ đã thua triệt để như thế, tiếp theo còn đánh như thế nào?
“Giết!”
Nhưng đám người Chu Huyền Vũ không cho bọn họ có cơ hội do dự, lúc này ra lệnh một tiếng, tất cả võ giả giống như hổ vào bầy sói, đánh giết tới.
Tất cả võ giả đều căm hận Chân Lý giáo đến cực hạn, thậm chí người thân của rất nhiều người đều bị Chân Lý giáo hại chết, thù sâu như biển.
Bởi vậy, bọn họ không hề nương tay, cả đám giơ cao dao mổ lên, không hề nương tay chút nào khi đối mặt với tà giáo đồ, sát ý sôi trào trong mắt, lạnh lùng đến mức tận cùng.
Võ giả ba quân đoàn lớn đánh giết vào trong các tà giáo đồ. Thực lực của bọn họ cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa cả đám đều là lão binh từng trải qua chiến trường chém giết, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, đâu phải những tà giáo đồ này có thể so sánh được.
Phập phập phập…
Lập tức, số lượng lớn tà giáo đồ bị chém giết, khắp nơi đầy tiếng binh khí chém lên trên thân thể cùng máu tươi phun ra tung tóe.
Đương nhiên, cũng không hề thiếu tiếng kêu thảm thiết thê lương tuyệt vọng.
Nhưng không có ai đồng tình với bọn họ cả, trên tay những tà giáo đồ này đều dính máu tươi, căn bản chết cũng không đáng tiếc, trực tiếp giết chết như vậy còn xem như đã hời cho bọn họ.
Trên bầu trời, ba người Vương Đằng, Chu Huyền Vũ, Tiếu Nam Phong đang giằng co với Giáo hoàng Chân Lý giáo, bầu không khí nguy hiểm như có như không tràn ngập giữa bốn người.
Võ giả và tà giáo đồ xung quanh đều không dám tới gần, ào ào rời xa.
Trong lúc này, lấy bốn người làm trung tâm, trong vòng phạm vi vài trăm mét không có một bóng người.
“Giáo hoàng Chân Lý giáo này đã bước đến cấp Chiến Tướng đỉnh giai, thậm chí có khả năng đã bước đến một bước kia, các ngươi cẩn thận một chút.” Vương Đằng truyền âm nhắc nhở hai người Chu Huyền Vũ.
“Bước đến một bước kia?”
Hai người kinh hãi trong lòng, bọn họ đương nhiên biết điều Vương Đằng đang ám chỉ là gì.
Ở trong vòng cấp Chiến Tướng, tất cả mọi người đều tiến bước lên cấp bậc càng cao, nhưng con đường võ giả của Địa tinh hiện giờ chỉ đến cấp Chiến Tướng, rất nhiều người đều đang mò mẫm con đường cấp bậc càng cao hơn.
Mà có thể bước ra một bước kia hay không lại rất quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận