Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1195: Tác dụng kì diệu của phù du hư không (2)

“Ngươi cũng thích bẫy người à?” Vương Đằng nói.
“Đương nhiên rồi, bẫy người sướng lắm, không cần khổ cực đi chiến đấu, chỉ cần ngươi thao tác đúng, có thể giết chết người lợi hại hơn ngươi…” Viên Cổn Cổn đột nhiên mở máy hát, cực kỳ nhiệt tình với chuyện bẫy người, hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt Vương Đằng càng ngày càng kỳ quái.
Không ngờ tên này cũng là người trong đồng đạo.
Vương Đằng cười thầm trong lòng.
“Đáng tiếc là Nam Cung chủ nhân chính phái quá, nếu không thì sao có thể bị người ta bẫy chết chứ, haizz…” Viên Cổn Cổn nghĩ tới Nam Cung Việt, không khỏi thở dài.
“Không sai, làm người không thể quá chính phái.” Vương Đằng tràn đầy đồng cảm, gật đầu phụ họa nói.
Nam Cung Việt bị đồ đệ hại chết, nói cho cùng là hắn quá đơn thuần, nếu tâm đen như mình… Không, mình không hề tâm đen, nếu túc trí đa mưu như mình thì đã không bị người ta tính kế rồi.
“Đúng nhỉ, ngươi cũng cảm thấy vậy à.” Viên Cổn Cổn giống như tìm được tri kỷ, hai mắt sáng lên nhìn Vương Đằng: “Kể ra thì hình như ban nãy ngươi nói ‘cũng’? Ngươi cũng thích bẫy người giống ta à?”
“He he, tới đây, chúng ta tham khảo một chút.” Vương Đằng cười hì hì.
Hai người lập tức kề vai sát cánh, thì thầm ở bên kia không ngừng nghỉ, giống như biến thành anh em tốt.
“Phù du hư không còn có tác dụng khác sao?” Nói được một lúc, Vương Đằng hỏi.
“Tác dụng đại khái có mấy điều ta nói ban nãy đó, chủ yếu là bí pháp, phù du hư không có thể ngưng tụ các loại bí pháp. Nhưng còn một điểm rất quan trọng nữa, sau khi phù du hư không thiết lập liên kết tinh thần với các sinh mệnh thể khác thì nó sẽ được tinh thần tẩm bổ, kéo dài tuổi thọ, không phải là ‘triều sinh mộ tử’ nữa, nhưng khả năng sinh sản của bọn nó vẫn tồn tại nên vẫn có thể sinh sôi nảy nở cả đống.” Viên Cổn Cổn giải thích.
“Thì ra là vậy, thảo nào bọn nó vẫn sống được tới bây giờ.” Vương Đằng chợt hiểu ra, gật đầu nói.
“Ngươi đang mừng thầm chứ gì, thiết lập liên kết tinh thần với phù du hư không là một chuyện vô cùng hiếm thấy, chỉ có một vài trường hợp được ghi chép lại kể từ mấy kỷ nguyên trở lại đây mà thôi. Những người đó đều nhờ phù du hư không mà trở thành cường giả một phương, tung hoành vũ trụ, giết vô số kẻ địch.” Viên Cổn Cổn chớp mắt, ngưỡng mộ nói: “Ngươi có biết không, những người này đều có một điểm giống nhau.”
“Điểm giống nhau gì?” Vương Đằng tò mò hỏi.
“Tinh thần lực của bọn họ cực kỳ mạnh mẽ, đều là thần niệm sư!” Viên Cổn Cổn nói.
“E là chỉ có người có tinh thần lực mạnh mẽ mới có cơ hội thiết lập liên kết tinh thần với phù du hư không.” Vương Đằng trầm ngâm nói.
“Ừ, đây cũng là suy đoán của người đời sau.” Viên Cổn Cổn gật đầu nói: “Nhưng muốn thiết lập liên kết tinh thần, ngoại trừ phải có tinh thần lực mạnh mẽ ra thì vẫn cần cả may mắn nữa.”
“May mắn?” Vương Đằng kỳ quái nhìn nó.
“Đời sau có không ít thần niệm sư có tinh thần lực mạnh mẽ tiến vào Ám Vũ Trụ tìm phù du hư không, muốn thiết lập liên kết tinh thần, ngươi đoán kết quả xem? Không một ai thành công, tất cả đều thất bại.” Viên Cổn Cổn cười lạnh lùng, nói.
“Tất cả đều thất bại!” Vương Đằng kinh ngạc thốt lên.
Hắn gần như có thể đoán được, ban đầu chắc chắn có rất nhiều người tìm kiếm phù dù hư không, hơn nữa thực lực chắc chắn rất mạnh, có lòng tự tin tuyệt đối.
Nhưng bọn họ đều thất bại!
Điều này chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ thực sự phải nhờ vào vận may!
Mà vận may của Vương Đằng hắn quả nhiên nghịch thiên, không thì sao có thể không cẩn thận mà thiết lập liên kết tinh thần với phù du hư không được chứ.
Hắn còn chẳng mất sức nào.
Viên Cổn Cổn thấy vẻ mặt đắc ý của hắn, liếc mắt một cái: “Được rồi, được rồi, đừng đắc ý nữa, giờ ta dạy ngươi một cách để ngươi có thể đưa phù du hư không vào thức hải, như vậy có thể đưa bọn nó rời khỏi Ám Vũ Trụ.”
“Đưa vào thức hải sao!” Vương Đằng ngây ra, vội vàng nói: “Ta có thể đưa bọn nó rời khỏi Ám Vũ Trụ?”
“Đương nhiên là được.” Viên Cổn Cổn ngẩng đầu lên, ngạo nghễ nói: “Ngươi xem đi, nếu không có ta, không biết phải mất bao lâu thì ngươi mới có thể lĩnh ngộ được tác dụng kỳ diệu của phù du hư không.”
“Ha ha ha, Viên Cổn Cổn, ngươi đúng là phúc tinh của ta, mau nói, mau nói đi.” Vương Đằng vui vẻ cười lớn.
“Rất đơn giản, dùng tinh thần lực của ngươi bao trùm phù du hư không, hình thành một bong bóng tinh thần, cho bọn nó sinh tồn, như vậy là có thể đưa vào thức hải của ngươi rồi.” Viên Cổn Cổn nghe được lời khen của Vương Đằng, nụ cười trên mặt cũng rạng rỡ hơn.
“Được, xem ta đây.” Vương Đằng lập tức làm theo lời Viên Cổn Cổn, ngưng tụ tinh thần lực thành bọt khí, bọc phù du hư không vào bên trong.
Những phù du hư không hình như vô cùng thích bọt khí tinh thần lực, thích thú bay lượn bên trong.
“Thu!”
Vương Đằng thu lại một nửa phù du hư không, sau đó tâm niệm nhất động, viên bọt khí này lập tức chui vào mi tâm của hắn, quay trở về thức hải.
“Thành công rồi!” Vương Đằng cảm nhận được phù du hư không bên trong thức hải, không khỏi vui mừng.
“Bây giờ cái ngươi cần làm là học cách ngưng tụ bí pháp tinh thần trong thân thể phù du hư không.” Viên Cổn Cổn nói.
“Nhưng ta không biết làm.” Vương Đằng bất đắc dĩ nói.
“Không biết thì tự đi làm thí nghiệm đi, nhiều phù du hư không như vậy, đủ để ngươi làm thí nghiệm đó, khả năng sinh sản của bọn nó rất mạnh, không cần lo chết hết đâu.” Viên Cổn Cổn bực mình nói.
“Được thôi, để ta thử.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, nóng lòng muốn thử.
Phi thuyền vũ trụ vẫn đang đi xuyên qua Ám Vũ Trụ.
Ám Vũ Trụ yên tĩnh không một tiếng động, phi thuyền xuyên qua cũng chưa từng phát ra một âm thanh nào.
Thời gian kế tiếp, Vương Đằng đều tập trung nghiên cứu cách để ngưng tụ bí pháp tinh thần trong thân thể phù du hư không. Hắn được Viên Cổn Cổn khơi dậy hứng thú, cực kỳ mong chờ cảnh tượng dùng bí pháp ngưng tụ trong cơ thể phù du hư không để bẫy người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận