Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 788: Một ngày làm cô cả đời làm mẹ

Tốt xấu gì giở hắn cũng là cấp Thiếu tướng rồi, hơn nữa còn sắp xuất chiến vì quốc gia mà lại không được hưởng thụ đãi ngộ này.
Quá đáng thật.
Lần sau phải nói chuyện với tam đại nguyên soái mới được.
“Chờ ngươi đạt đến cấp Trung tướng rồi hãy nói.” Đàm Đài Tuyền cười ha hả rồi đi về phía căn nhà, để lại cho Vương Đằng một bóng lưng vô tình.
Vương Đằng sững sờ, lập tức phản ứng lại. Hắn bị đùa giỡn rồi.
Quả nhiên Đàm Đài Tuyền vẫn là Đàm Đài Tuyền tính cách ác liệt trước kia.
“Sau này không có danh thầy trò, ta cũng không nhường ngươi nữa đâu, hứ.” Vương Đằng hung hằn trừng mắt nhìn cơ thể hình chữ S của Đàm Đài Tuyền, nói thầm.
Đàm Đài Tuyền cảm nhận được ánh mắt suồng sã kia, cơ thể cứng đờ, đột nhiên quay đầu, ánh mắt đầy sát khí nhìn thẳng Vương Đằng.
Nhưng nghênh đón nàng lại là một đôi mắt thuần khiết vô tội.
“Lại dùng ánh mắt kia nhìn ta thì ta sẽ móc mắt ngươi xuống.” Đàm Đài Tuyền bỏ lại một câu, đóng sầm cửa, biến mất trước mặt Vương Đằng.
“Hê, miệng cọp gan thỏ.” Dường như Vương Đằng phát hiện ra được chuyện gì thú vị, bật cười lắc đầu.
...
Căn nhà số 08, Vương Đằng ngồi xếp bằng trên giường, tinh thần tập trung vào bảng thuộc tính.
‘Nguyên lực tinh thần Hỏa: 22′
Tâm thần của hắn dừng trên nguyên lực tinh thần, tinh tế cảm nhận, phát hiện dường như trong nguyên lực hệ Hỏa vốn có xen lẫn một chút nguyên lực hệ Hỏa kỳ lạ.
Ngay sau đó, Vương Đằng mở mắt, vươn tay, nguyên lực hệ Hỏa tuôn ra từ trong cơ thể hắn, hình thành một ngọn lửa trong lòng bàn tay.
Mà lúc này, trong lửa đỏ có một luồng hỏa diễm nóng rực hơn hẳn.
Vương Đằng cẩn thận tách nó ra, cuối cùng hình thành một ngọn lửa nhỏ màu đỏ thẫm. Màu sắc của ngọn lửa này đậm hơn, sức nóng mạnh hơn, lực sát thương cũng càng lớn hơn.
“Theo cách nói của lãnh tụ võ đạo, nguyên lực tinh thần này được chuyển hóa thông qua nguyên lực bình thường.”
Vương Đằng ngưng mắt nhìn ngọn lửa đỏ thẫm trong tay, rơi vào trầm tư.
“Nếu vậy, giữa hai thứ sẽ cần một loại dung môi, mà dung môi này rất có thể chính là công pháp nguyên lực cao thâm hơn.”
“Sở dĩ nhân loại Địa Tinh chỉ dừng ở cấp Chiến Tướng, không tiến thêm được nữa là vì thiếu phương pháp tu luyện thăng cấp.”
Vương Đằng nhíu mày trầm tư, đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
“Cổ Thần thân rõ ràng là một loại công pháp mạnh hơn, cao thâm hơn nhưng công pháp này cũng chỉ chuyên tu thân thể, không thay đổi nguyên lực.”
“Cũng không đúng. Ta nhớ ban đầu khi nâng cấp Cổ Thần thân, dường như trong cơ thể đã dung nhập luồng năng lượng nào đó, gần tương tự với nguyên lực tinh thần.”
“Chỉ là... Năng lượng đó thuần túy hơn, không thuộc bất cứ loại thuộc tính nào.”
Vương Đằng vừa nhớ lại cảm nhận lúc đó vừa mở Cổ Thần thân ra, cảm nhận sự huyền bí trong đó.
Thịch!
Trái tim hắn nảy lên hữu lực, máu trong người chảy cuồn cuộn, tưới khắp máu thịt xương cốt, khiến cơ thể hắn trào ra từng luồng sức mạnh to lớn.
Nơi mi tâm hắn có một vết tích kim sắc huyền ảo nổi lên.
Vương Đằng vận chuyển theo phương pháp tu luyện của Cổ Thần thân, trong cơ thể đột nhiên truyền ra tiếng nổ vang dội, một lực hút khổng lồ tuôn ra từ trong cơ thể hắn.
Lúc này đã là buổi tối, trăng sáng treo cao.
Đột nhiên, tất cả sao trời như đồng loạt sáng lên, sau đó nguyên lực trong thiên địa điên cuồng tụ lại chỗ hắn.
Những nguyên lực này không chỉ giới hạn trong một loại, tất cả nguyên lực thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ, phong, lôi, băng… đều chảy đến, theo con đường vận chuyển của Cổ Thần thân chuyển hóa thành một loại năng lượng cực kỳ thuần túy, cuối cùng dung nhập vào cơ thể hắn.
“Quả nhiên.” Vương Đằng chỉ vận chuyển một vòng, cảm nhận được sự thay đổi dữ dội của ngoại giới, lập tức dừng lại.
Trong mắt hắn toát ra sự khiếp sợ cực độ, công pháp Cổ Thần thân này đúng là quá bá đạo, lại có thể hấp thu tất cả nguyên lực thuộc tính sử dụng cho mình.
Thảo nào bộ tộc Cổ Thần có thể thu nạp hàng ngàn hàng vạn tinh thần thăng cấp bản thân. Con đường bọn họ đi thật sự quá mạnh mẽ.
“Nếu ta đoán không lầm, những nguyên lực vừa rồi đã bị chuyển hóa thành nguyên lực tinh thần rồi.” Vương Đằng hít một hơi thật sâu, bình tĩnh trở lại, trong lòng đã có suy đoán.
Trong lúc Vương Đằng tu luyện Cổ Thần thân, tam đại nguyên soái đồng thời đi ra khỏi nơi ở, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
“Các ngươi có cảm nhận được không?” Long soái vóc người khôi ngô trầm trọng nói.
“Dao động rất kịch liệt, đáng tiếc biến mất quá nhanh, tìm không ra vị trí.” Hồng soái cơ thể gầy gò, ánh mắt lại cực sáng, cất lời.
Còn lại một ông lão nho nhã là Ung soái, ánh mắt hắn lóe lên nói: “Có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy không biết là ai?”
“Các ngươi nói, có phải lão Vũ...” Long soái còn chưa dứt lời đã bị cắt ngang.
“Lão Long, nói cẩn thận.” Ung soái và Hồng soái đồng thanh nói.
“Biết rồi! Biết rồi!” Vẻ mặt Long soái kìm nén, thầm nói: “Nghiên cứu ra được là nghiên cứu ra được, không nghiên cứu ra là không nghiên cứu ra, úp úp mở mở thật là vô nghĩa.”
Ung soái và Hồng soái trực tiếp bỏ qua hắn.
Ba người lại tra xét một phen, cuối cùng không phát hiện ra điều gì, chỉ có thể hậm hực quay về nơi ở của mình.
...
Vương Đằng cũng không biết tu luyện Cổ Thần thân lại gây ra động tĩnh hấp dẫn sự chú ý của tam đại nguyên soái. Nói thật, cảnh tượng vừa rồi thật sự ngoài dự đoán của hắn.
Trước đây lấy thuộc tính trắng nâng cấp Cổ Thần thân tự nhiên không cần nguyên lực bên ngoài, người khác cũng không nhận ra điều gì kỹ lạ.
Nhưng bây giờ hắn nghiêm túc tu luyện Cổ Thần thân, đi theo đường tu luyện chính quy, cần lượng nguyên lực quá khổng lồ, tất nhiên sẽ dẫn đến sự chú ý của người bên ngoài, từ đó phát hiện ra công pháp tu luyện của hắn không bình thường.
Đến thời gian thích hợp, hắn không ngại lan truyền công pháp tu luyện cao cấp ra nhưng bây giờ còn chưa phải lúc.
Con đường bản thân hắn còn chưa đi qua thì sao có thể để cho người khác đi được.
Huống chi hắn cũng có tư tâm. Loại công pháp cực kỳ mạnh mẽ như Cổ Thần thân sao có thể tùy tiện nói cho người khác được.
Chờ sau này thực sự nhận được công pháp tu luyện nguyên lực tinh thần bình thường thì có nói cho những người khác Vương Đằng cũng không đau lòng.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận