Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 766: Tiểu Quân, ngươi có hài lòng với hắn?

Sắc mặt Tư Đồ Quân lại càng cực kỳ sửng sốt, tên nhóc này quả thật là quá yêu nghiệt rồi, thiên phú võ đạo mạnh mẽ còn chưa tính, thành tự phù văn cũng lại mạnh như vậy, quả thực không thể nào mà tưởng tượng nổi.
“Trận pháp này, Thiếu tướng Vương nắm chắc mấy phần?” Chử Vĩnh Niên hít một hơi thật sâu, hỏi.
“Tám phần trở lên.” Vương Đằng tự tin nói.
“Tám phần!” Mọi người lại giật mình, mức độ này không phải là quá cao sao.
Đây chính là trận pháp phù văn khổng lồ, cấu tạo phù văn cực kỳ phức tạp, bình thường có thể nắm chắc bốn đến năm phần cũng coi như là không tệ rồi, huống chi là tám phần.
“Đối với Huyền Vũ Tỏa Thiên trận này, mọi người có ý kiến gì không?” Tổng đốc Giang cũng âm thầm kinh sợ, nhưng hắn không hiểu về phù văn, chỉ có thể nhìn những phù văn sư khác.
“Nếu quả thật như lời nói của Vương Đằng là nắm chắc tám phần, hơn nữa lực phòng ngự của trận pháp kia cũng thực sự kinh người, vậy chúng ta không có lý do gì để bác bỏ.” Chử Vĩnh Niên nhìn mọi người, nói.
“Vậy chuyện này giao cho Vương Đằng chịu trách nhiệm làm đội trưởng, hôm nay bắt đầu bày trận đi.” Tổng đốc Giang vốn làm việc mạnh mẽ nhanh chóng, lúc này gõ nhịp nói.
“Ta thì không thành vấn đề.” Vương Đằng gật đầu.
Nếu hắn biến Đông Hải thành đại bản doanh thì tất nhiên là không dám mượn tay người khác làm trận pháp phòng ngự kia, hắn phải tự mình khai đao mới có thể yên tâm.
Tạm thời những phù văn sư khác cũng không đáng ngờ.
Vương Đằng cũng không còn nói nhảm nữa, ngay lập tức giải thích cho mọi người về cấu tạo của Huyền Vũ Tỏa Thiên trận.
Nhiều cu li như vậy, có ngu đâu mà không dùng.
Vả lại mặc dù trận pháp này trân quý, nhưng thật sự hắn đúng là không có ý định giấu cho riêng mình, truyền bá ra bên ngoài, coi như là cống hiến cho nhân loại.
Dù sao hắn còn có nhiều trận pháp loại này, rất nhiều, hơn nữa chẳng hề tốn sức, thế nên hắn không thấy áp lực chút nào.
Nếu như phải dùng nhiều tiền mới mua được, hắn cũng sẽ không hào phòng như vậy đâu.
Thành tựu phù văn của Vương Đằng so với bọn hắn cao hơn nhiều, tùy tiện nói hai câu đã cho mọi người được lợi ích không nhỏ, một đám phù văn sư nghe được thì như si như say, thỉnh thoảng chợt hiểu ra, thỉnh thoảng sợ hãi than, chẳng khác gì thầy giáo giảng bài cho sinh viên là bao.
Sau hồi lâu, Vương Đằng nói miệng đắng lưỡi khô, dừng lại uống một hớp nước.
Mọi người vẫn chưa thỏa mãn, ánh mắt mong đợi nhìn hắn, đột nhiên Chử Vĩnh Niên đứng lên, thi lễ với Vương Đằng một cái, trịnh trọng nói:
“Đa tạ Vương đại sư đã giải thích nghi hoặc cho ta!”
Lúc này, thậm chí ngay cả cách hắn gọi Vương Đằng cũng thay đổi, lúc trước hắn gọi là Thiếu tướng Vương, đó là hắn công nhận thực lực võ đạo của Vương Đằng, mà hiện tại lại kính nể thành tựu phù văn của Vương Đằng, thật sâu không lường được.
“Đa tạ Vương đại sư giải thích nghi hoặc cho ta!” Những phù văn sư khác cũng lập tức phản ứng lại, lao nhao đứng dậy hành lễ lớn cảm ơn!
Cái gọi là đại sư, thật ra thì Vương Đằng không để ở trong lòng. Hắn đã sớm trở thành phù văn đại sư rồi, không cần những người này công nhận.
Hơn nữa cảnh giới tinh thần của hắn đã đến Hoàng cảnh, vượt xa phù văn đại sư, chắc hẳn không bao lâu nữa có thể thăng cấp trở thành Tông sư duy nhất ở Địa tinh rồi.
Chỉ sợ ở đại lục Tinh Võ bên kia, cũng chỉ có lác đác vài Tông sư, hơn nữa còn là tích lũy không biết bao nhiêu nội tình.
Thời gian phát triển của Địa tinh quá ngắn, không thể nào so sánh với bên kia.
Mà chỉ cần Vương Đằng bước thêm một bước kia là trở thành đệ nhất phù văn sư đương thời.
Trải qua một hồi thảo luận, cuối cùng mọi người cũng bị Vương Đằng thuyết phục, bắt đầu bắt tay vào bố trí Huyền Vũ Tỏa Thiên trận.
Các loại nguyên liệu bày trận cần thiết, qua tay luyện tạo sư, tạo thành vật chứa chịu lực phù văn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận