Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1080: Cá voi bỏ mạng!

Ba loại nguyên lực hệ Băng, nguyên lực hệ Lôi, nguyên lực hệ Độc, lúc này tăng lên một đoạn, nguyên lực hệ Băng với nguyên lực hệ Lôi vốn ở cấp Chuẩn Chiến Tướng thập tinh đỉnh giai bây giờ cùng nhau đột phá đến cấp Chiến Tướng thập nhị tinh.
‘Nguyên lực hệ Băng’: 3650/20000 (thập nhị tinh)
‘Nguyên lực hệ Lôi’: 4260/20000 (thập nhị tinh)
Mà trong đó nguyên lực hệ Độc vẫn là cấp Chiến Tướng thập nhất tinh, nhưng mà đã tăng lên không ít, cách đột phá cấp Chiến Tướng thập nhị tinh không còn xa.
‘Nguyên lực hệ Độc’: 16800/20000 (thập nhất tinh)
Lần này ba hệ nguyên lực đều tăng lên vĩ đại, có thể thấy được số lượng hải thú kinh khủng cỡ nào.
Đáng tiếc không xuất hiện nguyên lực thuộc tính khác, Vương Đằng hơi tham lam nghĩ.
Mà trừ bỏ thuộc tính nguyên lực ra, Vương Đằng còn thu được thuộc tính trắng với số lượng cực kỳ khả quan.
Thuộc tính trắng là đồ tốt, lúc trước hắn đã dựa vào thuộc tính trắng số lượng lớn mới cứng rắn đẩy tu vi của mình lên đến cấp Hành Tinh.
‘Thuộc tính trắng’: 36500
Lần này hắn đột ngột nhận được điểm thuộc tính trắng hơn ba vạn điểm, thêm với tích lũy trước đó, tổng số thuộc tính trắng đạt đến 36500 điểm.
Trong tay nắm lấy rất nhiều thuộc tính trắng, trong lòng không hoảng hốt.
Cuối cùng còn có một bong bóng thuộc tính loại kỹ năng đặc thù – hô hấp biển sâu!
Tên như ý nghĩa, đó là một kỹ năng có thể khiến cho người ta hô hấp được ở dưới biển sâu.
Vào lúc hải thú bạo động lần trước Vương Đằng đã từng nhận được kỹ năng này, hiện giờ lại một lần nữa xuất hiện.
‘Hô hấp biển sâu’: 30/1000 (nhất giai)
“Nhất giai!” Vương Đằng tự nói trong lòng, trên mặt lộ ra một tia cảm thấy hứng thú.
Hô hấp biển sâu nhất giai khiến cho hắn không cần mượn dùng nguyên lực vẫn có thể hô hấp khi ở dưới đáy biển, có thể nói là một kỹ năng tương đối thực dụng.
Như vậy nếu tăng lên nhị giai, tam giai thậm chí cấp bậc càng cao thì sao?
Vương Đằng cười, lại không nghĩ nhiều nữa.
Sau khi dọn sạch hải thú bốn phía, có thể do bị giết hại của ba người hù sợ, các hải thú khác không xuất hiện nữa.
Ba người Vương Đằng đi lên phi thuyền, lập tức bay về phía nước Hạ.

Lúc này Nam Hải trong nước Hạ thậm chí toàn bộ phạm vi đường ven biển Đông Hải đều bị công kích của rất nhiều hải thú.
Nhưng tai họa không chỉ có như thế.
Trong các dãy núi lớn, rừng rậm, hồ nước, con sông, có vô số tinh thú đều đang hoàn toàn bạo động, xông về phía thành thị nhân loại gần đó.
Thị trấn, thành phố, quốc lộ… tất cả các nơi nhân loại tồn tại đều bị công kích của tinh thú.
Thú triều đáng sợ thổi quét mỗi một tấc đất.
Vào lúc này toàn bộ võ giả nước Hạ đều được điều động, ào ào chạy đến nơi tinh thú xuất hiện, triển khai đánh nhau sống chết với chúng.
Rất nhiều vũ khí hạng nặng được dựng lên, chiến cơ ra trận, hình thành oanh tạc diện tích lớn, ngăn cản thú triều.
Kinh Môn là thành phố cảng lớn nhất bắc bộ nước Hạ, lưng dựa Hạ đô, kết nối vài sông đào lớn, tụ họp ở cửa biển, chính là nơi xung yếu giữa đường sông và đường biển.
Nhưng hoàn cảnh địa lý như vậy hoàn toàn thành địa hình tiến công có lợi nhất cho hải thú.
Rầm rầm rầm!
Từ nơi xa truyền đến tiếng gầm rú kịch liệt, hải thú rít gào trên mặt biển, theo sông đào lớn và đường biển đánh vào thành Kinh Môn, giết hại bốn phía.
Nguyên lực công kích phá hủy kiến trúc, vô số nhân loại tuyệt vọng kêu gào trong đống hoang tàn, nhưng rất nhanh những tiếng kêu này đã bị chìm ngập trong tiếng rít gào của tinh thú.
Cảnh này giống như tận thế!
Đám người lãnh tụ Võ đạo dẫn theo quân đội võ giả đuổi đến đây, ra sức ngăn cản hải thú, cũng tổ chức nhân lực cứu viện người thường.
Tinh thú bạo động lần này không hề có điềm báo trước, số lượng lại nhiều, phạm vi cực lớn, trải rộng toàn bộ nước Hạ, khiến cho mọi người đều bất ngờ.
Vì vậy đám người lãnh tụ Võ đạo chỉ có thể vội vàng bố trí, phái cường giả Võ đạo khắp nơi hỗ trợ các thành phố bị tinh thú công kích nghiêm trọng nhất.
Rầm!
Trên không thành Kinh Môn, lãnh tụ Võ đạo đang giao chiến với một con cự kình có thân hình khổng lồ đến cực điểm.
Hình thể của con cự kình kia vượt qua con cá voi lớn nhất trên Địa Tinh cho đến nay, thân hình đạt đến vài trăm mét, giống như một tàu sân bay cỡ lớn.
Sóng trên mặt biển lên không, nâng cự kình này lên, lơ lửng giữa không trung.
Lãnh tụ Võ đạo cầm một trường thương trong tay, sắc mặt lạnh lùng, thân hình như sao băng xẹt qua giữa không trung, nguyên lực nổ vang, đánh ngang biển cả, va chạm vào với cự kình.
Con cự kình kia cũng không chịu yếu thế, cái đuôi lớn vỗ xuống, một con sóng lớn đáng sợ đánh tới trước.
Ầm ầm ầm!
Sóng biển nổ tung, một ánh thương tuyệt thế đâm phá hư không, đánh thẳng về phía thân hình khổng lồ của cự kình kia.
Grào!
Một tiếng rít gào vang lên, âm thanh đã không còn giống với cá voi, sóng âm đáng sợ cuồn cuộn như thủy triều kích động về phía trước, đồng thời một cột sáng nguyên lực màu lam mạnh mẽ phun ra, va chạm với ánh thương kia.
Rầm!
Hai bên va chạm vào nhau phát ra nổ vang kịch liệt, dư ba nguyên lực khủng bố đánh sâu vào bốn phía.
Lúc này, thân hình khổng lồ của cự kình lao tới trước.
Lãnh tụ Võ đạo thay đổi sắc mặt, một chưởng đánh ra, một chưởng ấn màu vàng cực lớn rơi thẳng lên trên thân hình cự kình, cứng rắn ngăn lại.
Thực lực của cự kình này đã nằm giữa cấp Lãnh Chúa đỉnh giai và cấp Hành Tinh, cho dù chưa đạt đến cấp Hành Tinh, nhưng vô cùng mạnh mẽ, lúc này lại bị lãnh tụ Võ đạo ngăn cản, không thể tiến vào đất liền.
Một người một thú va chạm mãnh liệt ở nơi giao nhau giữa biển và đất liền, tình hình cực kỳ đáng sợ.
Mà nơi khác, phần lớn hải thú đánh thẳng vào phòng tuyến của võ giả nhân loại, võ giả khác không hề mạnh mẽ giống như lãnh tụ Võ đạo, đã liên tiếp thất bại lui lại dưới công kích của hải thú, nhất là hải thú vốn chiếm ưu thế về số lượng, võ giả nhân loại có thể chống đỡ được đến bây giờ hoàn toàn đều dựa vào các loại vũ khí phù văn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận