Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 778: Vị kia muốn hẹn gặp ngươi (1)

Sau đó Vương Đằng vừa chỉ cho hai chị em Lâm Sơ Hàm những vấn đề về chiến kỹ và tu luyện.
Không thể không nói, cả hai nàng đều là thiên tài có thiên phú không kém. Vương Đằng chỉ cần nói một lần, các nàng đã có thể hiểu ý, không cần hao tốn quá nhiều thời gian đi giảng giải.
“Về phần thiên phú đan đạo của ngươi, ta cảm thấy có thể không cần vội, từng bước từng bước, đả thông sơ sở, sau này tự khắc sẽ hậu tích bạc phát.” Cuối cùng, Vương Đằng nói với Lâm Sơ Hàm.
Lâm Sơ Hàm gật gật đầu, đây cũng là một trong những điều mà các thầy giáo ở học viện Đan Đỉnh kia thường xuyên nói. Chỉ là bây giờ những lời này từ trong miệng Vương Đằng nói ra, làm cho nàng có cảm giác là lạ.
Vương Đằng vẫn chỉ cho Lâm Sơ Hàm một chút phương pháp học tập đan đạo. Hiện tại nàng vẫn đang ở trong giai đoạn tích lũy tri thức, những cái khác cũng không có gì để nói.
“Thực lực mới là mấu chốt, hiện tại là thời buổi rối ren, các ngươi phải nhanh chóng tăng thực lực lên. Dù sao ta không thể từng giây từng phút ở bên cạnh các ngươi.” Vương Đằng cảm khái nói.
“Đừng coi chúng ta như trẻ nhỏ.” Lâm Sơ Hàm liếc mắt nhìn hắn một cái, trong lòng có chút không phục: “Mặc dù chúng ta không yêu nghiệt như ngươi, nhưng cũng không tồi đi.”
“Phải phải phải, các ngươi không kém!” Vương Đằng buồn cười không thôi.
Buổi trưa, mẹ Lâm đã làm xong cơm gọi bọn hắn tới ăn. Vương Đằng ăn cơm ở Lâm gia xong mới rời đi…
Sau khi rời khỏi Lâm gia, Vương Đằng trở lại nơi ở tạm thời của Vương gia.
Buổi trưa hắn không ăn cơm ở nhà, Lý Tú Mai cũng không tức giận chút nào, ngược lại còn rất vui mừng bởi vì hắn cũng không giấu diếm nơi mình đến, Lý Tú Mai biết hắn đi tới nhà Lâm Sơ Hàm.
“Con trai, cố gắng lên!” Lý Tú Mai nhìn hắn với ánh mắt ý vị sâu xa rồi đi ra.
Vương Đằng không khỏi lắc đầu. Từ năm ngoái Lý Tú Mai bắt đầu đã nghĩ tới việc để cho hắn kết hôn sớm một chút, lúc không có bạn gái thì vội vã kêu hắn tìm bạn gái, bây giờ có đối tượng, chỉ e là cũng muốn thúc dục hắn kết hôn sinh em bé rồi.
Thế nhưng chuyện này hắn ứng phó ngoài mặt một chút là được. Hắn không có ý định kết hôm sớm như vậy, càng không muốn trở thành công cụ tạo em bé không có tình cảm.
Những người lớn này, thật là quá đáng!
Hừ, muốn luyện cái nhỏ, vẫn nên chờ hắn luyện đại danh tới max level rồi hãy nói sau.
Vương Đằng ngẩng đầu, ưỡn ngực, đi vào bên trong nhà, tự mình tu luyện.
...
Rốt cuộc Tổng đốc Giang tìm đến cửa lần nữa, tất nhiên vẫn là chuyện này.
Hai người gặp mặt, những người khác trong Vương gia cũng tới.
Lên trà, Vương Đằng làm động tác mời, cười nói: “Tổng đốc Giang, nếu như ngươi tới chậm thêm mấy ngày, có thể ta sẽ phải đi tới Dị Giới rồi. Bây giờ như thế nào, có kết quả rồi sao?”
Trong lòng Tổng đốc Giang căng thẳng, thầm mắng Vương Đằng giảo hoạt. Lời này cũng không biết là thật hay giả, thế nhưng dù sao cũng là hắn muốn cầu cạnh Vương Đằng, cũng không dám thật sự gạt Vương Đằng qua một bên, lỡ đâu hắn chạy mất, lúc đó ngay cả khóc hắn cũng không có chỗ để mà khóc.
Cho nên hắn liếc mắt nhìn Vương Đằng một cái, thản nhiên nói: “Ngươi muốn quyền sử dụng vĩnh viễn, ta thay mặt cấp trên đồng ý với ngươi.”
Lời này khiến cho mọi người trong Vương gia lộ vẻ vui mừng, quyền sử dụng vĩnh viễn, phía trên còn đồng ý, chuyện này tương đương với đất phong rồi. Lần này Vương gia có căn cơ, không sợ lỗi thời.
“Chỉ là...” Tổng đốc Giang quét mắt nhìn vẻ mặt của mọi người ở Vương gia, lúc thấy vẻ mặt bình tĩnh của Vương Đằng, lông mày không khỏi giật giật, người này thật sự đúng là duy trì sự bình thản.
“Chẳng qua cái gì, Tổng đốc Giang nói thẳng đi. Chúng ta hợp tác chính là thành ý, quanh co lòng vòng dò xét điểm mấu chốt thì không có ý nghĩ gì nữa rồi.” Vương Đằng thản nhiên nói.
Đám người ông cụ Vương lập tức lấy lại tinh thần, nghiêm mặt, thầm mắng vậy mà mình lại bị chuyện vô cùng đáng mừng này làm cho váng đầu.
“Dựa theo kế hoạch của khu Đông Hải thành mới, hiện nay rút gọn phân chia khu vực, tổng cộng chia làm chín khi, ba khu trung tâm, vòng trong ba khu, vòng ngoài ba khu. Theo ý tứ của cấp trên, Vương gia các ngươi có thể có được quyền sử dụng vĩnh viễn cho tối đa năm mươi kilomet vuông, nhưng không thể tập trung ở khu trung tâm, khu trung tâm không được vượt quá mười ki-lô-mét vuông. Tất nhiên cũng phải xem ngươi có thể ăn được hay không.” Tổng đốc Giang chậm rãi nói.
Tâm tình của mọi người trong Vương gia vừa mới bình tĩnh trở lại thì lại bị kích động thêm lần nữa rồi.
Năm mươi ki-lô-mét vuông, chung quy diện tích của Đông Hải chiến hơn sáu trăm ki-lô-mét vuông. Nếu ở trước kia, cái này tương đương với diện tích của một tiểu khu hành chính rồi, đã vậy phía trên còn quá hào phóng!
Thế nhưng chuyện này cuối cùng vẫn do Vương Đằng quyết định, ánh mắt của mọi người trong Vương gia lao nhao rơi trên người của hắn. Thế nhưng rất nhanh bọn họ liền sửng sốt.
Giờ phút này Vương Đằng vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh như cũ, ánh mắt không có chút dao động nào.
Mọi người trong Vương gia không khỏi cười khổ, quả nhiên thực lực quyết định tầm mắt. Đến cảnh giới của Vương Đằng như vậy, đã sớm không giới hạn trong một phần ba lãnh thổ của Đông Hải, khó trách có thể cư xử bình tĩnh như vậy.
Tất nhiên Tổng đốc Giang cũng nhìn ra điểm này, đồng thời âm thầm kinh ngạc, cũng thu hồi tâm tư giả vờ ngớ ngẩn để lừa đảo. Người này không dễ bị lừa, lừa gạt nữa sợ là hắn sẽ xôi hỏng bỏng không, cái được không bù đủ cho cái mất.
Vương Đằng uống ngụm trà, chậm rãi cười nói: “Không đủ. Ta muốn tám mươi ki-lô-mét vuông, khu trung tâm hai mươi ki-lô-mét vuông.”
Ngược lại mọi người trong Vương gia hít một hơi khí lạnh, cũng bị khẩu khí của Vương Đằng làm hoảng sợ.
Tăng thêm ba mươi ki-lô-mét vuông so với trước, Vương Đằng thật đúng là dám mở miệng, dù sao đổi lại là bọn họ, bọn họ tuyệt đối không dám!
Bạn cần đăng nhập để bình luận