Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 734: Ngũ hành tề tụ, cấp Chiến Tướng! (2)

A!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng, từng võ giả nhân loại bị hải thủ đẩy ngã, sau đó vài hải thú đổ xô tới, cắn xé võ giả nhân loại.
Ánh mắt Vương Đằng liếc nhìn bên dưới, sắc mặt khó coi, cơ thể hắn bay lướt qua, xông về phía trên không của trung tâm thành phố Đông Hải.
Ầm!
Chớp mắt, niệm lực tinh thần Hoành cảnh cuốn ra, bức xạ bốn phía, bao phủ cả thành phố Đông Hải.
Kiểm soát hiện trường!
Kiểm soát toàn bộ hiện trường!
Tất cả hải thú lập tức dừng lại, giống như thời gian đang dừng lại trên người bọn chúng vậy.
Võ giả xung quanh không khỏi sững sờ, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mọi người trong hầm trú ẩn dưới đất thấy cảnh này cũng đứng hình.
“Giết!”
Ngay lúc này, một tiếng quát tràn đầy sát khí từ trên bầu trời truyền tới.
“Là Vương Đằng!”
“Hắn đã làm cái gì??”
Tất cả võ giả phản ứng lại, trong lòng đầy nghi ngờ, nhưng lúc này rõ ràng không phải lúc tìm tòi, nhất là khi thấy sắc mặt nghiêm trọng của Vương Đằng đã biết hắn có thể làm được như vậy không phải chuyện dễ dàng gì.
Thế là tất cả võ giả lập tức xông về phía hải thú trước mặt, vung đồ đao trong tay lên, trút ra hết tất cả phẫn nộ.
Võ giả nhân loại nhảy lên cơ thể to lớn của hải thú, đâm vũ khí vào trong thân thể của bọn chúng, máu tươi bắn tung tóe.
Lượng lớn hải thú sơ giai chết trong tay võ giả nhân loại, bên phía nhân loại gần như đã xuất hiện sự đảo ngược trong nháy mắt.
Võ giả cao giai thấy cảnh này không khỏi sung sướng.
Mọi người trong hầm trú ẩn dưới đất càng không khỏi vang lên tiếng hoan hô, rất phấn khởi.
“Được cứu rồi!”
“Chúng ta vẫn còn hy vọng!”
“Vương Đằng! Vương Đằng!”
“Là hắn, vừa rồi hắn đã sử dụng thủ đoạn gì đó cản trở tất cả hải thú.”

Trong hầm trú ẩn dưới đất, không ít người chú ý tới việc làm của Vương Đằng, bắt đầu lớn tiếng nghị luận, kích động không thôi.
Các nơi trên cả nước, có rất nhiều võ giả thấy cảnh này, ánh mắt cũng dồn dập lóe lên, dường như đã nhìn ra điều gì đó.
Năng lực của người trẻ tuổi này rất mạnh mẽ, lại có thể kiểm soát toàn bộ hiện trường!
Cho dù chỉ dùng trên người hải thú sơ giai, thì cũng rất giỏi rồi.
Năng lực này đủ khiến cho tình thế chiến trường hoàn toàn đảo ngược!
Đại học số 1, Hạ đô.
Cơ Tu Minh và các bạn học đang theo dõi tình hình của Đông Hải, hắn đã thấy Vương Đằng, bóng dáng rong ruổi trên chiến trường kia, vẻ mặt hắn vô cùng phức tạp.
Cấp Chiến Tướng!
Tên kia đã đạt đến cấp Chiến Tướng rồi!
Điều này khiến hắn thấy vô cùng thất bại. Hiện giờ hắn mới cấp Chiến Binh bát tinh thôi, còn Vương Đằng lại đã vượt qua ngưỡng cửa to lớn đủ để ngăn chặn vô số võ giả kia rồi.
Chênh lệch càng ngày càng lớn.
Lúc đầu hắn thua Vương Đằng ở cuộc thi Võ đạo, hắn cũng không phục.
Hơn nữa mọi người chênh lệch không nhiều, cho dù thua một lần thì có thể thế nào?
Một cuộc thi không đại diện cho tất cả. Hắn có lòng tin có thể nhanh chóng đuổi kịp, lần sau gặp nhất định có thể đánh bại Vương Đằng, tìm lại vinh quang lần nữa.
Nhưng bây giờ, hắn không còn tự tin như vậy nữa.
Đối thủ quá yêu nghiệt, hắn thua không oan!
Nhậm gia, một thanh niên có vẻ mặt kiêu ngạo cũng theo dõi Đông Hải, hắn là… Nhậm Kình Thương.
Bên cạnh hắn là ông cụ Nhậm gia.
Bọn họ nhìn bóng dáng Vương Đằng trong màn hình, sắc mặt của hai người đều cực kỳ khó coi.
Vẻ mặt Nhậm Kình Thương u ám, hắn đấm lên trên tường, từng vết nứt lập tức lan ra bốn phía, hiện ra một hố sâu.
“Vương gia gặp số phân chó gì, dựa vào cái gì mà có thể xuất hiện loại thiên kiêu này!!” Sắc mặt ông cụ Nhậm gia khó coi, hắn lẩm bẩm tự nói, dường như đã chịu đả kích rất lớn.
Ban đầu, hắn sai võ giả đến Đông Hải muốn tiêu diệt Vương gia, kết quả Vương Đằng là lực lượng mới xuất hiện, khiến kế hoạch của hắn bị hủy trong giây lát.
Sau đó lại đến cuộc thi Võ đạo, Vương Đằng càng đánh bại cháu trai Nhậm Kình Thương trước giờ vẫn luôn là niềm kiêu hãnh của hắn với tư thế thiên kiêu tuyệt đối, đập tan nát chỗ dựa dẫm lớn nhất của hắn.
Không ai có thể hiểu rốt cuộc tâm trạng của hắn suy sụp tới mức nào, bùng nổ tới mức nào.
Trong cuộc thi Võ đạo lúc đó, hắn đã trực tiếp hộc máu rồi ngất xỉu, khó khăn lắm mới cứu về được, bây giờ thấy Vương Đằng thăng lên cấp Chiến Tướng, hắn lại có loại xung động muốn hộc máu.
Thằng súc vật này, khiến người ta tức quá rồi!
Ngoài Cơ Tu Minh và Nhậm Kình Thương, Triệu Nguyên Võ của Càn Nguyên tông, trường Quân đội La Thành, Hạ đô, thậm chí thiên kiêu của các nơi trên trên cả nước đều đang theo dõi, đáy lòng bọn họ cũng cực kỳ phức tạp.
Vương Đằng là tồn tại bước vào cấp Chiến Tướng đầu tiên trong thế hệ bọn họ, hắn đã bước đi trước tất cả mọi người rồi.

Sau khi Vương Đằng dùng tinh thần kiểm soát tuyệt đối cắt một đợt rau hẹ, Đông Hải lại xuất hiện một làn sóng hải thú từ đáy biển.
Mọi người còn chưa vui mừng bao lâu, sắc mặt đã lại sợ hãi.
“Vãi!” Lúc Vương Đằng thấy hải thú trào ra như dời núi lấp biển kia cũng không khỏi phun ra câu thô tục.
Những hải thú này là hack à!
Những năm nay rốt cuộc bọn chúng đã sinh sản bao nhiêu, sao số lượng lại nhiều như vậy??
Thế này còn đánh kiểu gì nữa?
Nhiều hải thú như vậy, căn bản không giết hết được.
Trong lòng võ giả nhân loại khác lại bị tuyệt vọng lấp đầy.
Cường giả cấp Chiến Tướng ở phía trước, sắc mặt ai cũng khó coi tột cùng, bọn họ cảm thấy rất bất lực.
Bọn họ bị hải thú cấp Lãnh Chúa quấn lấy, vô cùng sốt ruột, nhưng lại không rảnh tay để đối phó với hải thú sơ cấp bên dưới, nếu không với thực lực của bọn họ thì cũng có thể ngăn cản được.
Vương Đằng chỉ có thể cắn răng, lại cuốn tinh thần lực Hoành cảnh ra lần nữa, giúp võ giả xung quanh giết hải thú bằng cách tương tự.
Nhưng phương pháp này tiêu hao tinh thần lực quá mức, hắn chỉ có thể vừa kiểm soát, vừa nhặt nhạnh bong bóng thuộc tính ở xung quanh để bù đắp tiêu hao của bản thân.
‘Tinh thần x20’
‘Nguyên lực hệ Thổ x10’
‘Nguyên lực hệ Kim x60’
‘Thuộc tính trắng x31’
‘Nguyên lực hệ Phong x110’
‘Tinh thần x35’
‘Nguyên lực hệ Thủy x40’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x52’
‘Thuộc tính trắng x23’

Bạn cần đăng nhập để bình luận