Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1334: Đế thành sôi trào!!!

Rầm!
Vậy vẫn chưa xong, cột lôi kiếp thứ hai lập tức chém xuống ngay sau đó, nện lên trên Phiên Lôi ấn.
Ánh sáng màu trắng sáng ngời, đâm vào tròng mắt người ta làm lóa, hoàn toàn không thể nhìn thẳng.
Vô số lực lượng lôi đình dũng mãnh lao về phía Phiên Lôi ấn, đánh sâu vào với lực phá hoại tạo thành vô cùng kinh khủng, nếu binh khí bình thường thừa nhận đả kích mang tính hủy diệt như thế, chỉ sợ đã sớm bị hủy hoại.
Nhưng Vương Đằng mở ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ ra lại có thể nhìn hấy, Phiên Lôi ấn đang hấp thu lực lượng lôi kiếp.
Theo vô số lực lượng lôi kiếp tuôn vào, lôi văn bên ngoài Phiên Lôi ấn càng tím đậm sâu sắc hơn, có vẻ không tầm thường hơn.
“Rầm!”
Cột lôi kiếp thứ ba giáng xuống, còn to mạnh gấp ba hai đường trước!
Vương Đằng vẫn không ra tay, nhìn lôi kiếp đánh lên trên Phiên Lôi ấn, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh, giống như chỉ đang nhìn xem một món đồ không liên quan bị lôi kiếp tàn phá.
Rầm!
Cột lôi kiếp thứ ba đánh xuống, lôi đình to khỏe hoàn toàn nuốt hết Phiên Lôi ấn, từ xa nhìn lại, chỉ còn lại một luồng ánh lôi lộng lẫy đang tàn sát bừa bãi.
Mọi người phía dưới ngơ ngác xem một cảnh này, bọn họ không biết vì sao Tông Sư chế tạo ra binh khí này lại không ra tay, cả trái tim đều thắt chặt lên theo.
Đã là cột lôi kiếp thứ ba rồi, không biết binh khí kia có thể chịu đựng được không.
Tuy rằng cảm thấy thật huyền ảo, nhưng rất nhiều người vẫn ôm một tia hy vọng, ánh mắt nhìn chằm chằm lên bầu trời, muốn xem kết quả cuối cùng.
Sắc mặt của đám người Tông Sư Maud nghiêm nghị vô cùng nhìn lên bầu trời, siết chặt nắm tay vang lên rắc rắc.
Rồi sau đó lại nhìn Vương Đằng giống như không có việc gì, lập tức đều hơi răng đau.
“Tông Sư Vương Đằng, ngươi không lo lắng sao?” Tông Sư Maud không nhịn được hỏi.
“Yên tâm, ta có tin tưởng với Phiên Lôi ấn này.” Vương Đằng khoanh tay đứng, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, cười nhạt nói.
“…” Đám người Tông Sư Maud thật sự muốn hỏi hắn rốt cuộc lấy tin tưởng từ đâu ra.
“Dù sao đều do ta rèn ra, chắc chắn không bình thường.” Ngay sau đó Vương Đằng lại bổ sung một câu.
Khóe miệng mọi người co giật, trong lòng có vô số câu châm chọc muốn phun ra.
Đã đến khi nào rồi còn không quên làm màu!
Vì tốt cho ngươi thôi, Tông Sư Vương Đằng!
“Các ngươi mau nhìn!” Đột nhiên, tiếng kêu sợ hãi của Tông Sư Harold truyền đến từ bên cạnh.
Tất cả tinh thần chấn động, ánh mắt đều nhìn về phía lôi vân trên không mà Tông Sư Harold chỉ.
Chỉ thấy lôi vân cuồn cuộn kia vẫn chưa hề tiêu tán, ngược lại càng tối đen thêm, ép xuống, như đang lơ lửng trên đầu mọi người.
Vô số lôi đình tán loạn trong đó, giống như tất cả giao long cuộn trào trong nước biển tối đen, xé rách mây đen mà ra.
“Tình hình không đúng, Phiên Lôi ấn vốn nên là binh khí cấp Tông Sư tam đạo, tại sao có thể có cột lôi kiếp thứ tư được?” Tông Sư Maud có vẻ ngạc nhiên, hơi khó có thể tin kêu thành tiếng.
“Không đúng, rất không đúng, ba cột lôi kiếp và bốn cột lôi kiếp là một bước ngoặt, vượt qua ba cột lôi kiếp là một binh khí có cấp bậc khác, không phải tùy tiện có thể vượt qua được, cho dù về vật liệu hay thủ pháp luyện tạo đều phải đạt đến một cấp bậc mới có thể. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?” Nét mặt Tông Sư Tiêu Cao Phong rung động, hắn không nhịn được thì thầm.
“Lôi vân này không có dấu hiệu tiêu tán, cột lôi kiếp thứ tư lập tức đánh đến rồi!” Tông Sư Burke trầm giọng nói.
“Cột lôi kiếp thứ tư sao?” Vương Đằng cũng hơi kinh ngạc, không ngờ chỉ là một cải tiến nho nhỏ lại khiến Phiên Lôi ấn xảy ra biến hóa như vậy. Đây xem như là niềm vui ngoài ý muốn sao?
“Tông Sư Vương Đằng, có phải ngươi đã làm gì Phiên Lôi ấn không?” Tông Sư Maud đột nhiên quay đầu sang nhìn hắn, ánh mắt sáng quắc hỏi.
Những người khác nghe vậy đều ào ào nhìn sang hắn.
Đặc biệt là Tông Sư Alfred cùng vài vị Tông Sư phù văn, với Tông Sư Hoa Viễn và vài vị Tông Sư đan đạo đều hiểu rõ sự biến thái của Vương Đằng.
Cho dù là tốc độ đáng sợ khi khắc phù văn hay là ngoài ý muốn khi luyện chế đan dược xuất hiện một lò ba viên đan dược có dược lực mười thành, đều là chuyện mà người bình thường vốn không thể làm được.
Nói tóm lại… tất cả không bình thường đều có thể có liên quan đến hắn.
Tên này luôn không ra bài theo lẽ thường!
“Khụ khụ, mọi người đừng nhìn ta như vậy.” Vương Đằng vội ho một tiếng, dùng hai ngón tay làm ra một khe hở cực kỳ nhỏ bé nói: “Ta chỉ làm một cải tiến nho nhỏ mà thôi.”
“…”
Thần cmn một cải tiến nho nhỏ!
Nếu chỉ là một cải tiến nho nhỏ sẽ dẫn đến thay đổi lớn như vậy sao?
Ai tin ngươi đó là kẻ ngu!
Cột lôi kiếp thứ tư đều đã đến!
Ngươi coi đây là trò đùa sao?
Mọi người lập tức cảm thấy trong lòng thật mệt mỏi. Ở chung với Tông Sư Vương Đằng này, mỗi thời mỗi khắc đều bị tra tấn trong tâm linh, trái tim nhỏ cũng có phần không chịu nổi.
Chỉ biết làm suy sụp tinh thần người ta thôi.
“Tông Sư Vương Đằng, rốt cuộc ngươi đã làm cải tiến gì vậy?” Tông Sư Maud hít một hơi dài tò mò hỏi.
“Chính là bỏ thêm một chút lôi kiếp vào thôi.” Vương Đằng không giấu giếm nữa, ăn ngay nói thật.
“Bỏ thêm một chút lôi kiếp!!!”
Mọi người lại ngớ ra, thứ này có thể tùy tiện thêm vào sao?
“Đợi chút… lôi kiếp? Ta không nghe lầm chứ, là lôi kiếp kia à?” Tông Sư Maud tỉnh hồn lại, chỉ lên lôi đình đang tàn sát bừa bãi trên bầu trời.
Vương Đằng gật đầu.
O ((⊙﹏⊙ ) )o
Một luồng không khí quỷ dị lập tức trà ngập trong mọi người.
“Ngươi, sao ngươi làm được vậy?” Tông Sư Burke lắp bắp hỏi.
Không trách hắn thất thố như thế, thật sự quá mức kinh người vì nghe được tin tức này từ trong miệng Vương Đằng.
Đó là lôi kiếp!
Người khác trốn đều trốn không kịp, Vương Đằng lại còn dám đánh chủ ý lên nó, vấn đề là còn thành công!!
Đây thật sự gặp quỷ.
“À, chính là buổi sáng khi độ kiếp cho Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan đã thuận tiện lấy ra một tia.” Vương Đằng nói thật bình thản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận