Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 850: Vương Đằng vs Tô An!

Cuối cùng hắn đã phát hiện ra được ưu điểm của nàng rồi sao!
Bọn họ có tương lai đó.
Đáy lòng Valeriya sáng ngời, nghiêm túc gật đầu với Vương Đằng.
“…” Lần này đến lượt Vương Đằng ngây ngẩn cả người.
Mới vừa rồi ánh mắt của Valeriya rất kỳ quái, có phải nàng đã hiểu lầm điều gì không?
Mà hắn chẳng làm gì cả, sao lại sinh ra hiểu lầm được?
Vương Đằng đột nhiên có một dự cảm xấu trong lòng, mi tâm hắn giật giật, vội vàng đè xuống.
Trong đấu trường còn có vài bong bóng thuộc tính sắp biến mất, Vương Đằng không có thời gian nghĩ nhiều, nên tranh thủ nhặt lên.
‘Nguyên lực hệ Kim x560’
‘Nguyên lực hệ Thổ x620’
‘Tinh nguyên thân thể x35’
‘Tinh nguyên thân thể x46’

Lại nhặt được thuộc tính ‘Tinh nguyên thân thể’, ánh mắt Vương Đằng lập tức sáng ngời lên.
Lúc này, bên Bạch Đầu Ưng quốc đột nhiên có người ra sân!
Khi nhìn thấy người kia, võ giả các quốc gia lập tức có vẻ nghiêm trọng, người này là Tô An của Bạch Đầu Ưng quốc!
“Hắn lại chủ động ra sân!”
“Không biết sẽ khiêu chiến thiên kiêu nước nào?”
“Chậc, còn có thể là quốc gia nào nữa, đơn giản chính là vài quốc gia.”
“Nói cũng đúng, nhưng các ngươi đoán thử xem hắn rốt cuộc sẽ chọn ai làm đối thủ?”
“Nước Hạ? Nước Inca?...”
Bốn phía lập tức vang lên tiếng bàn luận thấp giọng, Vương Đằng cũng nhìn về phía thanh niên có dáng vẻ phổ thông kia, gương mặt lóe lên vẻ hăng hái.
Lại có thuộc tính hệ Lôi có thể nhặt, thật tốt!
‘Nguyên lực hệ Lôi’: 7200/9000 (cửu tinh)
Nguyên lực hệ Lôi của hắn còn thiếu một ngàn tám trăm điểm nữa là có thể đột phá đến cấp Chuẩn Chiến Tướng, hy vọng Tô An này ra sức một chút!
Giờ phút này, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Tô An đi đến chính giữa đấu trường, ánh mắt của hắn nhìn xung quanh, đang lựa chọn đối thủ.
Bị ánh mắt này đảo qua, rất nhiều người không khỏi rụt cổ lại.
Mọi người đều được biết đến sự mạnh mẽ của hắn trong trận đấu với Gerald trước đó, rất nhiều võ giả tự biết không phải là đối thủ, đương nhiên không muốn đụng độ với hắn.
May mà ánh mắt Tô An không dừng lại quá lâu ở trên người bọn họ, trực tiếp đảo qua, cuối cùng dừng lại ở phía nước Hạ!
“Tô An, khiêu chiến thiên kiêu nước Hạ!” Giọng nói bình thản chậm rãi thốt ra từ trong miệng hắn.
Nghe vậy, đám người Mục Chí Quốc, Chúc Vân Thiều lập tức thay đổi sắc mặt, Tô An này lại muốn khiêu chiến bọn họ!
Vương Đằng cũng hơi sững sờ, mới vừa rồi hắn còn nghĩ có thể cắt chút bong bóng thuộc tính từ trên người Tô An hay không. Chỉ chớp mắt, đối phương đã tự tìm đến cửa.
Đàm Đài Tuyền nhìn Mục Chí Quốc và Vương Đằng, hỏi: “Các ngươi, ai muốn ra sân?”
Tất cả mọi người rõ ràng, trong bọn họ cũng chỉ có Mục Chí Quốc và Vương Đằng có thể đánh một trận với Tô An kia.
Mục Chí Quốc nghe vậy, sắc mặt thay đổi không ngừng, cuối cùng cười khổ nói: “Chỉ e ta không phải là đối thủ của hắn.”
“Vậy để ta đi!” Vương Đằng đứng dậy, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt.
“Tô An kia là võ giả hệ Lôi, ngươi đánh thắng được hắn không?” Chúc Vân Thiều không nhịn được hỏi.
“Đánh thắng được hay không, thử một lần chẳng phải sẽ biết sao.” Vương Đằng không cho là quan trọng nói.
Đàm Đài Tuyền cực kỳ tin tưởng Vương Đằng, gật đầu nói: “Vậy giao cho ngươi, nếu như thua thì đừng trở lại.”
“Yên tâm! Yên tâm!” Vương Đằng vẫy tay, lững thững đi đến đấu trường.
Mục Chí Quốc nhìn theo bóng lưng bình thản của Vương Đằng, trong lòng đột nhiên chấn động.
Một câu nói mới vừa rồi là nói cho hắn nghe hả?
Hắn đột nhiên tỉnh ngộ, bởi vì lúc trước bại bởi Acuro, khiến sự tự tin của hắn hao tổn rất nhiều, kể cả đối mặt với thiên kiêu như Tô An cũng theo bản năng cho rằng mình không phải là đối thủ.
Nhưng chưa đấu, sao có thể kết luận ai thắng ai thua.
Cuối cùng vẫn phải đánh một trận mới biết được.
Đáy lòng Mục Chí Quốc lập tức dấy lên một ngọn lửa, chiến ý quay về một lần nữa, hai mắt lóe lên sáng rọi.

Vương Đằng đi đến đối diện với Tô An, bình tĩnh đối mặt.
Võ giả các quốc gia thấy nước Hạ lại do Vương Đằng xuất chiến, gương mặt lập tức hiện lên vẻ hứng thú.
Thanh niên tập hợp võ đạo, thiên phú thần niệm sư trên người này, có hơn Tô An thiên kiêu tuyệt thế của Bạch Đầu Ưng quốc không?
Rất nhiều người đều cực kỳ tò mò, ánh mắt nhìn hai người chăm chú.
“Bắt đầu đi!”
Lúc này, tư tế Thần điện đảo mắt qua hai người, nhàn nhạt mở miệng nói.
Rầm!
Vừa dứt lời, một luồng khí thế dựng lên từ trên người Tô An, chiến ý tận trời. Tay hắn cầm chiến mâu, lực lượng sấm sét quấn quanh thân, giờ phút này khuôn mặt trông phổ thông cũng có vẻ oai hùng phi phàm.
Vương Đằng lại chỉ thả lỏng đứng tại chỗ, khí thế trên người thu lại, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, không hề động đậy.
Tô An nhìn thấy một cảnh này, đồng tử lập tức co rụt lại.
Vương Đằng này quả nhiên không đơn giản!
Hắn không nói nhảm, chân đạp mặt đất, hóa thành một tia sấm sét, quét ngang không trung, chiến mâu đâm ra.
Ầm rầm!
Tiếng sấm sét nổ vang, Tô An từ trên trời giáng xuống, giống như sấm sét đánh xuống thẳng vào Vương Đằng.
“Thật mạnh!”
“Không hổ là nguyên lực hệ Lôi, thực lực của Tô An này thật sự kinh người!”
Phía nước Đại Hùng, Ivan có vẻ ngưng trọng nói.
“Ta tin tưởng Vương Đằng sẽ thắng!” Ánh mắt Valeriya nhìn bóng dáng trong đấu trường, nàng mở miệng nói.
“Valeriya, không phải ngươi thật sự thích hắn đấy chứ?” Ivan có vẻ kỳ quái, nói.
Hắn cho rằng Valeriya chẳng qua chỉ cảm thấy Vương Đằng thú vị, hợp với nàng mà thôi, cho nên mới đi thổ lộ.
Theo ý hắn, đó đều là lời vui đùa của người trẻ tuổi.
Nhưng lúc này nhìn thấy ánh mắt của Valeriya, hắn cảm thấy mình có thể đã nghĩ hơi đơn giản.
“Có gì không được sao?” Valeriya hỏi ngược lại.
“Vậy không có, nhưng thân phận của ngươi…” Ivan không nói tiếp, chẳng qua trong ánh mắt lóe lên chút sầu lo.
Nếu Vương Đằng biết được ý tưởng của Ivan, e rằng sẽ trợn mắt há hốc mồm, sau đó cho hắn một câu –
Chú à, ngươi thật sự nghĩ nhiều!
Nhưng lúc này hắn không có tâm tư nghĩ những chuyện lung tung này.
Công kích của Tô An đã đến trên đỉnh đầu, sấm sét nổ vang bên tai Vương Đằng, gió mạnh kinh khủng thổi loạn tóc hắn.
Một thanh binh khí to lớn tối đen xuất hiện trong tay hắn!
Ma Khuyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận