Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1331: Tông Sư Vương Đằng vốn chính là người khác biệt! (2)

Bọn họ nhìn thấy dị hỏa thiên địa này, ánh mắt đều đỏ, khỏi nói đến hâm mộ ghen ghét trong lòng.
Nói tóm lại, đó là một biểu cảm tương tự với vài vị Tông Sư đan đạo Hoa Viễn khi nhìn thấy lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.
Vương Đằng không để ý đến biểu cảm của mọi người, đây không phải là lần đầu tiên hắn đụng phải chuyện này, hiện giờ hắn đã khống chế niệm lực tinh thần bao lấy một vật liệu kim loại ném vào trong ngọn lửa.
Ở dưới nhiệt độ của lửa Thanh Ngọc Lưu Ly, khối kim loại này nhanh chóng hòa tan thành dịch lỏng nhấp nhô trong ngọn lửa.
Sau đó Vương Đằng lại ném lần lượt các vật liệu khác vào trong ngọn lửa để luyện hóa.
Ngọn lửa được hắn phân làm mười mấy phần, chia ra bao bọc lấy một loại vật liệu, không hề ảnh hưởng lẫn nhau.
Rất nhanh chỉ còn lại hai loại vật liệu.
Một loại là Huyền Trọng Diệu Kim, một loại khác lại là một một viên tinh thạch màu tím… Vân Lôi tinh!
Không cần phải nhiều lời về Huyền Trọng Diệu Kim, là một kim loại kỳ lạ thay đổi sức nặng kích cỡ dựa theo đưa vào bao nhiêu nguyên lực, còn Vân Lôi tinh lại là một loại tinh thạch hệ Lôi có thể chứa đựng và dẫn đường cho nguyên lực hệ Lôi.
Hai loại vật liệu này là vật liệu chính để rèn ra Phiên Lôi ấn!
Vẻ mặt của Vương Đằng trở nên nghiêm nghị không ít, ngẫm nghĩ, ném cục gạch được chế tạo từ Huyền Trọng Diệu Kim vào trong ngọn lửa.
Xì một tiếng, cục gạch làm bạn với hắn hồi lâu này cuối cùng biến thành chất lỏng màu vàng.
Cảm xúc khó hiểu trào dâng lên trong lòng.
Vĩnh biệt cục gạch thân yêu.
Tiếp theo là Vân Lôi tinh.
Xì!
Vân Lôi tinh bị niệm lực tinh thần cuốn lấy, ném vào trong lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.
Lúc tiếp xúc với ngọn lửa, ngoài mặt Vân Lôi tinh lóe lên ánh điện liên tiếp, đì đùng vang dậy.
Bốn vị Tông Sư trừng lớn mắt nhìn xem một cảnh này, dường như hơi khẩn trương.
Nhưng rất nhanh, ngọn lửa nóng cháy đã bao phủ lấy ánh điện ở ngoài mặt Vân Lôi tinh, cả khối Vân Lôi tinh lớn chừng lòng bàn tay nhanh chóng hóa thành một đống chất lỏng màu tím.
“Phù!”
Vương Đằng khẽ thở ra.
Vân Lôi tinh vốn rất khó luyện hóa, nếu là ngọn lửa bình thường, chỉ sợ không dễ dàng như vậy, cũng may Vương Đằng có được dị hỏa thiên địa như lửa Thanh Ngọc Lưu Ly, có thể áp chế lực lượng lôi điện chất chứa trong Vân Lôi tinh.
Đám người Tông Sư Maud không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó ánh mắt lộ vẻ kinh dị.
Dị hỏa thiên địa quả nhiên không tầm thường, kể cả loại vật liệu khó xơi như Vân Lôi tinh đều dễ dàng luyện hóa.
Ánh mắt Vương Đằng sáng quắc.
Đến giờ phút này, hắn đã có thể dung hợp các loại vật liệu.
Vì thế hắn khống chế niệm lực tinh thần, lần lượt dung hợp mười mấy loại vật liệu phụ vào trong Huyền Trọng Diệu Kim, nhưng toàn thể vẫn là màu vàng, không hề có biến hóa gì.
Cuối cùng ánh mắt của Vương Đằng dừng lại trên chất lỏng màu tím do Vân Lôi tinh biến thành.
Niệm lực tinh thần vừa động, chất lỏng màu tím do Vân Lôi tinh biến thành chậm rãi tới gần Huyền Trọng Diệu Kim đã dung hợp mười mấy loại vật liệu.
Xì! Xì! Xì!
Tiếng dung hợp chói tai vang lên không ngừng.
Vân Lôi tinh với Huyền Trọng Diệu Kim cực kỳ bài xích, hai loại vật liệu này rơi vào trong đánh giằng co.
Vương Đằng không ngờ dung hợp hai loại vật liệu này lại khó đến như vậy, gần như nước với lửa.
May mà tâm tính của hắn trầm ổn, đụng phải tình huống này không hề gấp gáp, ngược lại khống chế niệm lực tinh thần kéo chậm tốc độ dung hợp xuống mấy lần.
Hắn hoàn toàn đang lấy phương thức nước ấm nấu ếch chậm rãi cọ xát hai loại vật liệu này với nhau, kể từ đó, độ bài xích giữa hai bên thấp xuống rất nhiều.
Bốn vị Tông Sư Maud nhìn thấy một cảnh này, đều âm thầm gật đầu.
Vị Tông Sư Vương Đằng này còn trẻ tuổi, nhưng kinh nghiệm luyện tạo lại có vẻ rất phong phú, không kiêu ngạo không nóng nảy, rất trầm ổn.
Khó trách mới từng ấy tuổi đã có được thành tựu như vậy.
Ngẫm lại khi bọn họ còn trẻ tuổi, có thể trầm ổn bằng một phần mười Vương Đằng thôi đã coi như rất tốt.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau năm sáu tiếng, dưới nỗ lực cực kỳ có tính nhẫn nại của Vương Đằng, Vân Lôi tinh cuối cùng đã hoàn toàn dung hợp vào trong Huyền Trọng Diệu Kim.
Khối kim loại xuất hiện trước mặt mọi người cũng không còn toàn thân màu vàng nữa, ở trong màu vàng kia còn có một đường vân màu tím, giống như lôi văn, hơi kỳ dị.
Vương Đằng mở to mắt, nhìn trạng thái kim loại sau khi dung hợp, vừa lòng gật đầu, sau đó chậm rãi thu hồi lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.
Theo nhiệt độ lui dần, khối kim loại sau khi dung hợp từ trạng thái chất lỏng một lần nữa quay về trạng thái rắn, cũng dưới khống chế của niệm lực tinh thần rơi lên trên bàn luyện tạo.
Vương Đằng vẫn ngồi khoanh chân, vận dụng niệm lực tinh thần cuốn lấy hai thanh chùy luyện tạo ở trên bàn luyện tạo.
Keng! Keng! Keng!
Hai thanh chùy luyện tạo nặng đến mấy trăm cân, nhưng lúc này lại giống như bị một bàn tay to vô hình nắm lấy, nện lên khối kim loại ở trên bàn luyện tạo.
O((O~~~O))O
Tông Sư ở xung quanh ngớ ra.
Còn có thể như vậy?
Bọn họ đã sớm biết Vương Đằng là tinh thần niệm sư từ chỗ Tông Sư Hoa Viễn, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy phương pháp luyện tạo như vậy, thật sự không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào.
Lúc bọn họ luyện tạo đều tự thân tự lực, hoàn toàn dựa vào khí lực mạnh mẽ của mình rèn luyện kim loại, nhưng Vương Đằng lại dùng niệm lực tinh thần khống chế chùy nặng để rèn luyện kim loại, trông có vẻ rất nhẹ nhàng, khác một trời một vực với phong cách luyện tạo của bọn họ.
Không, phải nói đều không hề giống với tất cả Luyện tạo sư!
Tông Sư Vương Đằng vốn chính là người khác biệt!
“Vài vị Tông Sư, có dư thừa chùy luyện tạo nào không, cho ta mượn mấy cái để sử dụng?” Lúc này, giọng Vương Đằng đột nhiên truyền đến.
Hắn ngại hai thanh chùy luyện tạo làm hơi chậm, cho nên muốn nhiều thêm vài thanh cùng làm, tốc độ chắc chắn có thể nhanh hơn không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận