Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 785: Sinh vật ngoại tinh (1)

“Sao có thể?” Trong lòng Vương Đằng cảm thấy khó tin. Vậy mà hắn không nhận ra trong đại sảnh vẫn còn một người nữa tồn tại.
“Lãnh tụ võ đạo.” Đàm Đài Tuyền nhìn người nọ, thất kinh nói.
Nàng cho rằng bọn họ chỉ đi gặp mặt tam đại nguyên soái, cuối cùng mới có thể đến Hạ cung yết kiến người này. Ai ngờ hắn lại đột nhiên xuất hiện ở đây.
Hắn tự mình đến gặp Vương Đằng ư?
Đàm Đài Tuyền không thể tin nổi, khom người hành lễ.
Sự tồn tại này chính là cường giả võ đạo đệ nhất của Hạ quốc, thậm chí trên toàn cầu, thực lực cũng nằm ở đỉnh phong.
Nếu không có hắn, Hạ quốc tuyệt đối không có được cục diện hòa bình như hôm nay.
Sự hiện diện của hắn chính là định hải thần châm của Hạ quốc.
Vương Đằng thấy cảnh này, lập tức ý thức được thân phận của người trước mặt, ánh mắt toát lên vẻ khiếp sợ.
“Có biết ta tới tìm ngươi làm gì không?” Lãnh tụ võ đạo xoay người, nhìn Vương Đằng, khẽ cười nói.
“Không biết.” Vương Đằng rất thức thời, trực tiếp đáp.
Trải qua sự khiếp sợ ban đầu, tâm trạng của hắn đã bình phục lại. Tuy lãnh tụ võ đạo đáng để tôn trọng như không cần phải quá kính sợ.
Nếu là lúc trước, Vương Đằng không thể thản nhiên như vậy.
Nhưng giờ đây, thực lực của hắn đã đạt tới cấp Chiến Tướng, đồng thời có tự tin sẽ nhanh chóng đạt đến trình độ của tam đại nguyên soái, thậm chí là lãnh tụ võ đạo, cho nên sự kính nể trong lòng không mãnh liệt đến vậy.
Có lẽ đó chính là trái tim cường giả.
Lãnh tụ võ đạo không thèm để ý đến ngữ khí của hắn, ngược lại ánh mắt lộ ra sự tán thưởng, cười nói: “Đi thôi, dẫn ngươi đến một nơi.”
Nói xong bèn bước ra ngoài cánh cửa. Tam đại nguyên soái nhìn nhau, đi theo ra đại sảnh.
“Có chuyện gì không thể nói luôn tại đây, còn phải vòng vo như vậy.” Vương Đằng trợn mắt, trong lòng oán thầm.
Mọi người đi thang máy xuống nhưng không phải thang máy và Vương Đằng vừa lên.
Rất nhanh, thang máy dừng lại, cửa mở ra, xuất hiện trước mắt là một không gian ngầm sáng sủa.
Phía trước là một hành lang, lãnh tụ võ đạo cất bước đi lên, xung quanh có rất nhiều bóng người mặc blouse trắng bước chân dồn dập qua lại. Bọn họ nhìn thấy lãnh tụ võ đạo và tam đại nguyên soái bèn vội vàng cung kính hành lễ, chờ đến khi bọn họ đi xa mới đứng thẳng người lên.
Vương Đằng thấy đám áo trắng này, mí mắt giần giật.
Đệt, bọn họ không định xẻ hắn ra nghiên cứu đấy chứ?
Vậy hắn có nên chạy hay không?
Vấn đề là, bây giờ hắn còn chưa phải là đối thủ của đám lãnh tụ võ đạo!
Nội tâm Vương Đằng đấu tranh dữ dội, theo đám lãnh tụ võ đạo đi về phía trước, cho đến khi tới bên ngoài một gian phòng cực lớn giống như phòng thí nghiệm khoa học viễn tưởng.
Cánh cửa của căn phòng này cực kỳ dày dặn, thông qua cửa sổ có thể thấy được nhân viên công tác bên trong được bao bọc rất kín, quần áo bảo hộ màu trắng như trang phục du hành vũ trụ.
Góc nhìn ở cửa sổ có hạn, trừ nhân viên công tác ra chỉ có thể nhìn thấy một ít dụng cụ tân tiến cao cấp, còn lại không thấy được gì hết.
“Lấy nguyên lực tạo thành lớp bảo vệ bên ngoài cơ thể.” Lãnh tụ võ đạo lên tiếng.
Sau đó mở cửa.
Trong cánh cửa có một khu vực máy quét sát khuẩn, mọi người được sát khuẩn toàn thân rồi mới có thể đi qua cánh cửa bên trong, bước vào trong phòng.
Vương Đằng giật mình, rốt cuộc nơi đây đang làm gì? Chỉ vào cửa thôi mà nghiêm ngặt vậy.
Hằn do dự một lát, cuối cùng vẫn theo lời lãnh tụ võ đạo, lấy nguyên lực bao lấy toàn thân, bước vào trong phòng.
Chạy không thoát được, nếu không thể phản kháng thì chi bằng xem họ dẫn hắn tới đây nhằm mục đích gì?
Mọi người đều là cường giả cấp Chiến Tướng nên không cần mặc đồ bảo hộ kín như những nhân viên công tác bên trong.
Vương Đằng vừa bước vào đã nhìn khắp xung quanh.
Tầm mắt hắn nhanh chóng dừng lại trên một cabin đóng kín cực lớn phía bên phải, ánh mắt toát lên vẻ khiếp sợ.
Cabin đóng kín chứa một loài sinh vật hình người cao chừng ba mét, toàn thân là vảy giáp, trên mặt cũng mọc đầy vảy, đỉnh đầu có sừng ánh kim khiến nó thoạt nhìn có vẻ dữ tọn.
“Đây là gì thế?” Vương Đằng cực kỳ ngạc nhiên.
Hắn chú ý tới, tứ chi của sinh vật này đều bị còng tay phù văn khóa lại, xích sắt lớn trói lấy cơ thể nó, có những sợi dây xích còn xuyên qua cả người, khóa chặt nó lại.
Đồng thời, cũng có rất nhiều ống dẫn cắm vào cơ thể sinh vật, dường như đang lấy mẫu gì đó từ trong người nó.
“Nó còn sống?”
Cảnh tượng này khiến Vương Đằng giật nảy mình.
Quả nhiên nơi này chính là một phòng thí nghiệm nghiên cứu sinh vật, quá sức khủng khiếp.
Song cũng không có xẻ thành từng mảnh, vẫn còn nhân từ chán.
Đột nhiên, Vương Đằng tinh mắt nhìn thấy theo ống lấy mẫu, trong cơ thể sinh vật toát ra hai bong bóng thuộc tính.
“Í?” Vương Đằng nhìn thoáng qua đám người lãnh tụ võ đạo, nếu lúc này vận dụng niệm lực tinh thần chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Nhưng nếu không dùng niệm lực tinh thần thì hắn chẳng với tới nổi.
Làm sao bây giờ?
Nhặt hay không đây?
Vương Đằng xoắn xuýt. Nếu ở nơi khác, đối mặt với những người khác thì chẳng có vấn đề gì, nhưng nơi này lại là trọng địa nghiên cứu, mà trước mặt còn là những đại lão như lãnh tụ võ đạo và tam đại nguyên soái.
Nếu hắn mạo muội sử dụng niệm lực tinh thần, e rằng sẽ gây ra phiền toái không nhỏ.
Vương Đằng do dự một lát, tạm thời bỏ qua, chờ có cơ hội sẽ nhặt sau.
Nhưng hắn lại chợt nảy ra một suy nghĩ, mở mắt Linh Thị, nhìn về phía sinh vật.
“Í?” Trong lòng Vương Đằng chấn động. Từ trong cơ thể sinh vật, hắn thấy được một màu sắc nguyên lực kỳ đặc biệt, không giống với bất cứ loại nguyên lực nào mà hắn từng gặp trước đây.
“Đây là nguyên lực gì?” Vương Đằng ngứa ngáy trong lòng, sự tò mò đối với loài sinh vật đầy vảy kia không ngừng tăng lên, nhìn về phía hai bong bóng thuộc tính, càng hận không thể lập tức nhặt lấy nó.
Rõ ràng loài sinh vật này không phải tinh thú, cũng không phải loài Hắc Ám, nếu không sẽ không phải loại nguyên lực kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận