Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 441: Nỗi sợ bị ngọn lửa chi phối của Bát Tí Ma tướng!

Vừa rồi hai người Dương Vương và Dương viện trưởng liên thủ đối phó Bát Tí Ma tướng, đều không có cách nào với hắn, lúc này Vương Đằng chỉ vận chuyển trận pháp, đã khiến Bát Tí Ma tướng lâm vào tình cảnh như vậy.
Nếu có thể đánh giết Bát Tí Ma tướng, trậnn nguy cơ này chắc hẳn có thể giải trừ rồi.
Nhưng vào lúc này, một tiếng hét giận dữ truyền đến từ trong ngọn lửa, lửa cháy ngập trời kia bị đánh ra một lỗ hổng.
Sau đó, một cái bóng toàn thân hiện ra hắc quang xông ra từ bên trong.
Bất ngờ, đó chính là Bát Tí Ma tướng!
Hắc quang trên người hắn có hơi nhạt đi, nhiều chỗ trên thân có vết tích bị ngọn lửa thiêu đốt, có vẻ hơi chật vật.
Đám người Dương Vương hơi biến sắc, thế công bậc này lại vẫn không giết được hắn, Bát Tí Ma tướng này thật kinh khủng!
“Ha ha ha, thằng nhóc Nhân tộc, ngươi không làm gì được bản tướng đâu!” Bát Tí Ma tướng cười ha ha, hung quang nổi lên trong mắt. Vương Đằng làm hắn chật vật như thế, hiện tại là lúc phản kích rồi.
“Thật sao?” Sắc mặt Vương Đằng thật lạnh nhạt, hắn nghiêng đầu nhìn hắn.
Bát Tí Ma tướng bị hắn nhìn mà giật mình trong lòng, lập tức có loại dự cảm xấu.
“Một con hỏa long không đủ, vậy ba con thì sao?” Vương Đằng cười với hắn, ngón tay cong lên, lại có ngọn lửa bay lên, ngưng tụ thành ba con cự long bằng lửa trên bầu trời, hình thể của hắn không hề nhỏ hơn con cự long lửa trước đó.
Rống!
Rống!
Rống!
Ngọn lửa chấn động không khí, phát ra tiếng gầm như long ngâm, ba con hỏa long to lớn xoay quanh trên đỉnh đầu Vương Đằng, giống như quần tinh vây quanh vầng trăng, tôn hắn lên như con trai của lửa.
Bát Tí Ma tướng nhìn lên ba con cự long lửa trước mặt, bắp thịt trên mặt điên cuồng co giật.
Thằng nhóc, ngươi khinh người quá đáng!
Dám hành hạ ta như vậy!
Bát Tí Ma tướng ta không có sĩ diện sao?
“Là do ngươi ép ta, hôm nay ta sẽ để ngươi kiến thức thuật pháp cấm kỵ của Bát Tí Ma tộc ta!” Nét mặt Bát Tí Ma tướng trở lên dữ tợn, trong lòng cũng quyết đoán.
Vừa dứt lời, ánh sáng màu tím đen đậm nổi lên ngoài thân thể hắn, mũi nhọn bùng lên trong mắt màu đỏ tươi.
Một phút sau, bắp thịt cả người Bát Tí Ma tướng động đậy, hình thể tăng vọt, hắn trở nên càng cao to, cường tráng hơn, cho người ta một loại cảm giác áp lực không gì sánh kịp.
Đồng thời, khí thế toàn thân hắn cũng tăng vọt gấp mấy lần.
Nhưng cơ bắp dưới thịt, mạch máu nhô lên, điên cuồng nhảy lên, giống như lúc nào cũng có thể nổ tung, một tia máu chảy ra từ trong lỗ chân lông toàn thân hắn.
Giờ phút này, hình dạng của hắn vô cùng kinh khủng.
Đây là một loại thuật pháp cấm kỵ tiêu hao sinh mệnh của Bát Tí Ma tộc, nếu không phải đến lúc sống chết ngay trước mắt, hắn sẽ không vận dụng phương pháp này.
“Chỉ là cấp Chiến Binh ngũ tinh, đã ép ta đến nỗi vận dụng thuật pháp cấm kỵ, ngươi đã đủ để tự kiêu ngạo rồi đấy.” Bát Tí Ma tướng nói với giọng khàn giọng.
“Không, đây là kết quả mà cô giáo của sư ta và ta, thậm chí tất cả võ giả Nhân tộc cùng cố gắng, ngươi thua không oan.” Vương Đằng nói.
“A… Ha ha ha, ngươi cho rằng ngươi thắng chắc rồi.” Bát Tí Ma tướng cười ha ha, trong tiếng cười tràn ngập sự khinh thường.
“Đúng, hôm nay ngươi ắt sẽ bại!” Vương Đằng gật đầu, nói rất chân thành.
“...” Bát Tí Ma tướng hơi ngơ ngác, cảm thấy hoàn toàn không có cách nào trao đổi với tên nhóc trước mặt này, sẽ tức chết người.
“Ngươi không phải thua ta, mà là thua cả Nhân tộc, loài Hắc Ám các ngươi vĩnh viễn không cách nào biết đoàn kết và hung hãn không sợ chết của Nhân tộc!” Vương Đằng nhìn đám võ giả Nhân tộc đang chém giết cùng loài Hắc Ám phía dưới, môi khẽ mím lại, như có cảm xúc, nói.
“Ngươi sai rồi, Nhân tộc cuối cùng rồi sẽ diệt vong!” Bát Tí Ma tướng cũng nhìn xuống chiến trường phía dưới, cười gằn nói.
“Dù cho Nhân tộc diệt vong, các ngươi cũng không đạt được thắng lợi chân chính.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Buồn cười, tử vong chính là thất bại lớn nhất, dù ngươi nói nhiều hơn nữa, cũng chỉ là kiếm cớ cho sự thất bại của mình.” Bát Tí Ma tướng khinh miệt nói.
Vương Đằng lắc đầu không nói, dường như cảm thấy đối phương căn bản không nghe hiểu được tiếng người.
“Thằng nhóc, ta rất chán ghét ngươi!” Bát Tí Ma tướng giận dữ, phảng phất cảm thấy bị nhục nhã cực lớn, không nói nhảm nữa, trực tiếp phóng tới Vương Đằng.
Vương Đằng chỉ một ngón tay về phía trước, ba con hỏa long to lớn đáp xuống.
Ầm!
Lửa hừng ngập trời tràn khắp bầu trời, như muốn đốt hết đám mây trên trời, uy lực thật vô cùng kinh khủng.
“Lúc này nên chết rồi phải không?” Đám người nhìn lên bầu trời ngập trong lửa, trong lòng vô cùng rung động.
Rống!
Tiếng gầm thét truyền ra từ bên trong ngọn lửa, Bát Tí Ma tướng xông ra, hắc quang lấp lóe trên thân, thân thể hắn có vết tích bị đốt cháy khét, máu me đầy người, càng không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.
Có thể thấy được dưới thế công của Vương Đằng, hắn cũng bị thương không nhẹ.
“Thế này…” Đám người hoảng hốt.
Bát Tí Ma tướng mạnh mẽ vượt sức tưởng tượng, mặc dù bị thương, lại hiển nhiên vẫn có thừa sức, chẳng lẽ thật sự không giết chết hắn được sao?
“Ta nói, ngươi không giết được ta!” Bát Tí Ma tướng cười to.
“A, ba con không được, thì sáu con đi!” Vương Đằng không thèm để ý chút nào, ồ lên một tiếng, cong ngón tay lên, sáu con cự long bằng lửa ngưng tụ xông ra, nhìn xuống Bát Tí Ma tướng.
“Ta %&@#@&x&#x…” Bát Tí Ma tướng.
“Đến, đại gia Bát Tí, gói phục vụ hỏa long ngươi đặt đã đến rồi đó.” Vương Đằng chỉ lên, hỏa long gào thét xông ra.
Bát Tí Ma tướng: “...”
Dương Vương: “...”
Dương viện trưởng: “...”
...
Ầm ầm!
Lửa hừng kinh khủng càn quét khắp nơi, hoàn toàn bao phủ Bát Tí Ma tướng, tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ đó. Mức độ thê lương kia, không biết là do tức hay do bị đau?
Hắc quang đậm đặc tuôn ra từ đó, hiển nhiên, Bát Tí Ma tướng đang phản kháng.
Ầm!
Một cái bóng xông ra từ trong đó, vô cùng chật vật, máu me đầm đìa khắp thân, nhưng vẻ hung ác trong mắt không giảm, xông thẳng về hướng Vương Đằng.
“Đi chết đi!”
Vũ khí trong tay hắn liên tục chém xuống, vung lên quang nhận màu đen, bao phủ Vương Đằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận