Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 859: Kiếp định mệnh! (2)

Hơn nữa hắn cũng hơi chấn động, vì ngay cả hắn cũng bị tinh thần huyễn thuật của Vương Đằng ảnh hưởng.
Từ đó có thể thấy được, tinh thần lực của Vương Đằng mạnh mẽ đến mức nào!
Đúng lúc này, Acuro trong đấu trường đột nhiên đứng bật dậy, nguyên lực bùng nổ, mặt nước xung quanh chợt nổ tung.
“Cút! Cút! Cút!”
Từng tiếng quát truyền ra từ trong miệng hắn.
Mặt mũi Acuro dữ tợn, hai mắt đỏ au, ma sinh từ tâm.
Vương Đằng đứng ngay phía trước, cách Acuro không xa, nhưng hắn không nhìn thấy, không nghe thấy, năm giác quan bị đánh lừa. Đây chính là chỗ đáng sợ của tinh thần huyễn thuật.
Đương nhiên, tinh thần lực càng mạnh, huyễn thuật sẽ càng mạnh!
Có thể khiến Acuro đắm chìm bên trong, tất nhiên là vì niệm lực tinh thần của hắn cực kỳ mạnh mẽ!
“Hơ…” Lúc này, sắc mặt của Vương Đằng hơi kỳ lạ, trong lòng lẩm bẩm: “Tăng lữ của nước Inca này hình như tu tâm tu không tới chốn, mới một lát vậy mà đã không được rồi, sẽ không bị chơi hỏng đấy chứ?”
Nhưng hắn cũng vui vẻ xem cảnh này, Acuro càng bùng nổ, bong bóng thuộc tính rớt ra càng nhiều, tất nhiên càng lợi cho hắn.
Võ giả các nước thấy Acuro bùng nổ, sắc mặt đều hơi đồng tình, một tăng lữ tốt, Vương Đằng lại làm cho người ta đổ Phật tâm, có còn nhân tính không?
Fortes của Bạch Đầu Ưng quốc thấy tình hình trong sân, bỗng dưng nhớ đến tình trạng bi thảm của Quincy.
Giống hệt nhau!
May mà Acuro này không phải võ giả gen, nếu không, không biết sẽ còn suy sụp tới mức nào, vết xe đổ của Quincy ở ngay trước mắt

“Biến đi, đừng tới gần ta!”
Acuro rống giận, mặt đầy sợ hãi.
Sư phụ nói không sai, phụ nữ đều là nước lũ, mãnh thú, nên tránh xa!
Trong đầu hắn nhớ lại lời sư phụ từng nói trước khi hắn xuống núi…
Nếu có thể hắn thà đối mặt với cuộc chiến sinh tử, cũng không muốn đối mặt với những mỹ nhân xương xẩu này.
“Ngươi ra đây, ta biết ngươi ở gần đây!” Acuro la hét, tìm kiếm bóng dáng của Vương Đằng ở xung quanh.
“Cũng tàm tạm rồi!” Vương Đằng lẩm bẩm, bắt đầu nhặt bong bóng thuộc tính rớt ra ở xung quanh.
‘Nguyên lực Tinh Thần x35 (Hỏa)’
‘Nguyên lực Tinh Thần x20 (Hỏa)’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x125’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x102’

Một giây sau, khóe miệng hắn cong lên rồi biến mất tại chỗ, lặng lẽ xuất hiện ở phía sau Acuro, cục gạch màu vàng lướt qua một đường cong đẹp mắt…
Cục gạch bay vù xuống!
“Đi này!”
Bụp!
Acuro không kịp trở tay, bị một cục gạch đập vào sau đầu.
Hắn lập tức cảm thấy gáy đau nhức, trước mắt tối sầm, cả người lảo đảo không thể tự chủ.
“Hèn hạ!”
“Vô sỉ…”
Trong lòng Acuro phẫn nộ, hắn biết mình đã bị Vương Đằng đánh lén, quay phắt người lại, tìm kiếm bóng dáng của Vương Đằng.
“Cảm ơn đã khen!” Vương Đằng lại xuất hiện sau lưng hắn, đập một cục gạch xuống.
Bụp!
Bụp!
Bụp!
Liên tiếp ba phát, Acuro không kịp trở tay, toàn bị đập trúng.
Trên đầu hắn lập tức mọc ra ba bốn cục u, trông cực kỳ nổi bật.
“A!”
Acuro rắt căm hận, tâm cảnh của hắn hoàn toàn rạn nứt, gào thét điên cuồng, lại vẫn cố chống đỡ không ngã xuống.
“Vãi, đầu cứng vậy à?”
Vương Đằng vô cùng kinh ngạc, trong lòng lẩm bẩm: “Chẳng lẽ đã luyện Thiết Đầu công sao? Nước Inca cũng có loại võ cổ này sao?”
“Tới đây, nữa đi!”
Acuro cũng bị Vương Đằng đánh ra lửa giận, vỗ đầu của mình, rú lên.
Thực ra, ánh mắt hắn lấp lóe, muốn khiến Vương Đằng chủ động để lộ sơ hở.
“Yêu cầu này đúng là quá đáng!”
“Không đồng ý với ngươi cũng không được!”
Vương Đằng cười hì hì, cơ thể lóe lên, không ngừng thay đổi vị trí xung quanh Acuro, gạch cứ bay vù vù chào hỏi đầu của Acuro.
Mặt Acuro cũng đen xì. Tại sao từ đầu tới cuối hắn vẫn không bắt được bóng dáng của Vương Đằng??
Mỗi lần đều chậm một bước.
Vương Đằng này đúng là xảo quyệt như linh xà, đánh xong một phát đã không hề lưu luyến, lập tức biến mất, khiến hắn vô cùng bất đắc dĩ.
Hơn nữa tốc độ của Vương Đằng cũng khiến hắn cực kỳ ngạc nhiên.
Theo cảm nhận của hắn, thân pháp lúc này của Vương Đằng như gió như điện, nhanh tột cùng.
Võ giả các nước xung quanh xem mà mí mắt giật liên hồi, dường như chỉ nghe tiếng vang nặng nề kia thôi cũng có thể cảm nhận được nỗi đau đớn đó.
Uỳnh!
Áo nghĩa Lực!
Cục gạch cuối cùng của Vương Đằng trực tiếp sử dụng thủ đoạn lực lượng mạnh nhất, sức mạnh vô cùng kinh khủng bộc lộ qua cục gạch đập lên đầu của Acuro.
Xem đầu của hắn cứng tới mức nào!
Vẻ mặt Acuro kinh ngạc, đầu đau nhức, hai mắt không khỏi trợn trắng.
Thực sự quá đau!
Hắn không chống đỡ được nữa…
Tên khốn đáng chết này!!!
Acuro mang theo vô số oán hận, ngã rầm xuống đất.
Yên tĩnh!
Xung quanh đều rơi vào yên tĩnh.
Võ giả thiên tài hàng đầu của nước Inca lại bị đánh ngất ngay tại chỗ, cả đầu sưng vù, thê thảm biết bao!
Hắn vốn không nên chịu khổ nạn này!
Tuy nhiên… gặp người không nên gặp, cuộc đời đã định trước có kiếp nạn này, đây là kiếp định mệnh của hắn.
Không, đây không chỉ là kiếp định mệnh của hắn, mà là kiếp định mệnh của tất võ giả thiên tài các nước có mặt ở đây.
Thử hỏi, trong số nhân tài hàng đầu ở đây, có ai chưa gặp độc thủ của Vương Đằng??
Acuro ngã xuống, oanh oanh yến yến trong đấu trường biến thành bong bóng, biến mất không dấu vết.
Bóng dáng của Vương Đằng cũng xuất hiện ngay sau đó, đứng ở bên cạnh Acuro, cúi đầu thương hại nhìn hắn.
Hay cho một tên nhóc đẹp trai trách trời thương dân!
Phi…
Người không biết xấu hổ là vô địch!
Theo mọi người thấy, Vương Đằng chính là loại người này.
Trên đài khán giả của Bạch Đầu Ưng quốc, Fortes bỗng thấy rất may mắn.
Đều là bị đánh, nhưng hắn cảm thấy Acuro này thảm hơn hắn nhiều.
Chẳng lẽ càng là võ giả thiên tài, Vương Đằng ra tay càng ác sao?
Thì ra sở dĩ hắn không thảm như vậy là vì hắn không đủ thiên tài.
Fortes bừng tỉnh, cảm thấy hắn đã lĩnh ngộ được chân lý, thoáng chốc không biết là nên vui mừng hay nên cay đắng.
Mà Tô An ở bên cạnh đã thức dậy, không khỏi sờ đầu của mình, cũng may, cũng may… đầu không bị u!
Hắn không bị cục gạch kia chăm sóc đặc biệt!
Utor thấy biểu cảm như vậy của hai võ giả thiên tài trong đội mình, sắc mặt hơi đen, trong lòng vô cùng ấm ức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận