Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1175: Ngươi thật thiển cận! (2)

“Ừm, nói chính là ngươi.” Vương Đằng nói xong đã cất bước đi ra ngoài.
Biello hơi sững sờ, vội vàng đuổi theo, hỏi tới: “Có phải ngươi định đi đến đế quốc Đại Càn không?”
“Ngươi đoán đi!” Vương Đằng cười he he nói, cũng không giải thích.
Biello lập tức có ánh mắt phức tạp, cảm thấy mình đụng phải một đả kích giáng xuống.
Vương Đằng có thể từ chối lời mời của tháp Thánh Tinh, vậy khẳng định có lựa chọn càng tốt hơn.
Vậy còn cần phải đoán sao?
Hắn nhất định muốn đi đến đế quốc Đại Càn!
Đó chính là quốc gia với nền văn minh vũ trụ cao cấp, mạnh hơn liên bang Aurant không biết bao nhiêu lần, khởi điểm của Vương Đằng đột nhiên đã bị nâng cao đến mức nàng cần phải nhìn lên.
Trước đó nàng vẫn là một phía có xuất thân khá cao, nhưng bây giờ trực tiếp xoay ngược lại, Vương Đằng đã đứng trên đầu nàng.
Đúng là thế sự vô thường!
Nhưng mà nàng còn tưởng rằng là truyền thừa kia chuẩn bị xong thân phận ở đế quốc Đại Càn cho Vương Đằng, khiến Vương Đằng đi đến học viện của đế quốc Đại Càn bồi dưỡng gì đó, vốn không thể ngờ nổi Vương Đằng lại trực tiếp trở thành một Nam tước của đế quốc Đại Càn.
Lúc này hai người đi ra khỏi di tích, bởi vì sự tồn tại của Viên Cổn Cổn, dọc theo đường đi bọn họ thuận lợi vô cùng, không đụng phải công kích nữa.
Bên ngoài châu lục Trung Hoàn.
Chiến hạm của các quốc gia vẫn chưa rời đi, nhân vật cấp đại lão của các quốc gia đều canh chừng nơi này, đỏ mắt không thôi, lại không dám ra tay thăm dò di tích bên dưới, lại khiến bọn họ lo lắng.
Lúc này theo Vương Đằng và Biello đi ra, tất cả mọi người chú ý đến bọn họ.
Ầm ầm ầm!
Đúng lúc này, tòa kiến trúc khu vực trung tâm giống như một đại điện đột nhiên chậm rãi chìm vào dưới lòng đất, mặt đất khép lại, đại điện biến mất không thấy đâu nữa, chỉ để lại một mảnh đất trống ở trung tâm.
Trên thực tế kiến trúc này chính vỏ ngoài của phi thuyền E63, lúc này phi thuyền chìm vào dưới lòng đất, được Viên Cổn Cổn lấy phương thức đặc thù thu vào.
Không ai biết được phi thuyền đi đâu.
Nhưng di tích khác ở xung quanh đều không phải là một chỉnh thể với phi thuyền, bởi vậy vẫn giữ lại, dựa theo cách nói của Viên Cổn Cổn thì bên trong đã không có thứ gì đặc biệt đáng giá, không đáng để cho Vương Đằng lại đi thăm dò.
Vương Đằng liên hệ với đám người lãnh tụ Võ đạo nước Hạ, kêu bọn họ bố trí lực lượng đi thăm dò di tích.
Chiến cơ của đại biểu nước Hạ đậu xuống gần đó, đám người lãnh tụ Võ đạo đón chào.
Mà động tác của nước Hạ tự nhiên đã thu hút sự chú ý của các quốc gia khác, bọn họ chần chừ một chút sau đó ào ào ra lệnh cho các chiến cơ đậu xuống.
“Vương Đằng!”
Đám người lãnh tụ Võ đạo đón chào.
“Các ngươi đã tới!” Vương Đằng gật đầu đáp.
“Sao lại chỉ có ngươi… và quý cô đây đi ra, những người khác đâu?” Lãnh tụ Võ đạo chần chừ hỏi.
“Bọn họ không đi ra được.” Vương Đằng tùy tiện nói.
“Không ra được?!!”
Mọi người vừa mừng vừa sợ.
Nhân vật cấp đại lão của quốc gia khác nghe vậy, đều hai mặt nhìn nhau, khiếp sợ không thôi.
“Vậy Ma Quân của loài Hắc Ám…” Có người không nhịn được hỏi.
“Chúng nó không thừa lại kể cả bụi.” Trên mặt Vương Đằng lóe lên vẻ lạnh lùng, nhàn nhạt nói.
“Shhh!”
Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh.
Nhân vật cấp đại lão của các quốc gia nhìn Vương Đằng, trong mắt tràn đầy rung động và không thể tin nổi.
Vương Đằng đi ra, nhưng người dự thi ngoài hành tinh với loài Hắc Ám lại không đi ra, vậy đã nói lên vấn đề.
Cho dù bọn họ không tin cũng không được.
Mà thái độ của người dự thi ngoài hành tinh còn lại đối với Vương Đằng đều có ý vị sâu xa vô cùng, giờ phút này nàng không sóng vai đứng bên cạnh Vương Đằng mà lùi sau hắn nửa bước.
Đúng rồi, hình như trong tất cả những người dự thi ngoài hành tinh, đây là người phụ nữ duy nhất đi?
Nhưng lại có dáng vẻ rất xinh đẹp!
Đại lão các quốc gia giống như phát hiện ra vấn đề, ánh mắt mập mờ đảo qua giữa Vương Đằng và Biello.
Nhưng mà đều chưa dám nhìn nhiều, bởi vì hai người đều là cường giả cấp Hành Tinh, cho bọn họ mấy lá gan đều không dám đắc tội Vương Đằng và Biello.
Bọn họ cảm giác mình đã phát hiện ra thứ Vương Đằng thấy hứng thú, quyết định về sau lấy lòng, kéo gần quan hệ đôi bên.
Cuộc chiến loài Hắc Ám xâm nhập lần này qua đi, Vương Đằng đã là cường giả đệ nhất hoàn toàn xứng đáng trên Địa Tinh.
Quyết sách đối đãi với nước Hạ, đối đãi với Vương Đằng của các quốc gia nhất định phải phát sinh thay đổi.
“Còn mấy loài Hắc Ám này?” Cuối cùng có người nhìn lên bầu trời tối đen như mực, hỏi.
Đó là nguyên thủ của nước Liên Minh Bắc Âu, một người đàn ông da trắng tầm bốn năm mươi tuổi.
Biello ngẩng đầu lên, nhíu mày lại, mở miệng nói: “Tuy rằng những loài Hắc Ám này không đủ sợ hãi, nhưng số lượng rất nhiều, chỉ sợ khó có thể giải quyết được trong một thời gian, nhưng nếu như để cho chúng ta giáng xuống mặt đất thì nhất định sẽ là sinh linh lầm than.”
Nàng nói bằng tiếng Vũ Trụ thông dụng, mọi người nghe không hiểu, nhưng Vương Đằng lại hiểu rõ ý của nàng, gật đầu, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, nói: “Vậy triệt để chôn vùi chúng nó đi.”
Loài Hắc Ám chẳng những là mối họa, còn là vô số bong bóng thuộc tính đối với Vương Đằng, cho nên hắn không có ý định bỏ qua cho chúng nó.
Loài Hắc Ám không có tồn tại cấp bậc Ma Quân không khác nào rắn mất đầu, nếu như Vương Đằng muốn đối phó, thật ra không hề khó khăn.
“Ngươi định làm như thế nào?” Biello không khỏi hỏi.
Vương Đằng chưa trả lời, thân hình chậm rãi lên không, mái tóc đen không gió mà bay.
Một luồng dao động kỳ dị vô hình từ quanh người hắn lan tràn ra bốn phía, giống như một vòng sóng gợn lan ra, quét ngang trên không khắp châu lục Trung Hoàn.
“Đây là không gian dao động!!!” Biello kinh hãi.
Dù thế nào nàng đều không ngờ nổi Vương Đằng lại có thiên phú không gian.
Trước đó khi chiến đấu với bọn họ, hắn chưa từng thể hiện ra thiên phú không gian, tên này không khỏi giấu giếm quá sâu đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận