Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1350: Đã đến lúc dạy hắn làm người rồi. (2)

“Được.”
Adris dẫn đầu đi vào trong phường cược quặng Tụ Tài.
Nhìn từ bên ngoài, những phường cược quặng này chỉ là từng tiệm mặt tiền. Trên thực tế, phía sau đều có sân viện với diện tích cực kì lớn, lượng lớn khoáng thạch chất đống trong sân.
“Xin đợi chút, muốn vào hậu viện, cần phải chứng minh tư cách.” Một nhân viên tiệm vẻ mặt mang nụ cười mỉm, cản đám người lại.
Những phường cược quặng này điều hành vô cùng nghiêm ngặt, không phải đang khinh thường ai, chỉ là chưa được xác định tài lực, đi vào cũng không mua nổi, đơn thuần chính là lãng phí thời gian.
Adris xe nhẹ đường quen, trực tiếp bày ra thân phận của chính mình.
Nhân viên tiệm vừa nhìn thấy hắn là người của gia tộc Pylax, đâu còn cần phải chứng minh tài lực gì nữa, trực tiếp cho đi qua.
Đến lượt bên phía Vương Đằng…
Vương Đằng nhìn An Lan, lại phát hiện hắn cũng đang nhìn mình.
“Nhìn ta làm gì, chứng minh cho hắn đi.” Vương Đằng nói.
“Ta?” An Lan chỉ vào mũi của mình, giống như hơi kinh ngạc, Vương Đằng thân là Tông Sư tam đạo có nhiều tiền như vậy, còn cần hắn chứng minh sao?
“Ta không có tiền, đương nhiền là ngươi lên rồi.” Vương Đằng tự nhiên nói.
Tên nhân viên tiệm kia vẫn mang vẻ mỉm cười như cũ, yên tĩnh chờ đợi.
Mặt của đám người Adris và Tào Quan lại lộ vẻ khinh thường: “Không có tiền, cũng dám cược với chúng ta?”
“Yên tâm, dù sao cuối cùng người thua cũng không phải là ta, cần tiền làm gì.” Vương Đằng nói.
“...”
Đám người Adris đều tức giận trào dâng, cứ luôn bị lời nói bình tĩnh tùy ý của Vương Đằng chọc giận.
“Vậy ta sẽ đợi xem các ngươi làm sao thắng được ta, có điều ngươi vẫn nên nghĩ cách vào được đây trước đi.” Adris cười lạnh nói.
“Chuyện này không cần các ngươi lo lắng, có vào được hay không là chuyện của chúng ta.” Vương Đằng nói.
An Lan bất đắc dĩ, chỉ có thể giao hai trăm triệu tiền đặt cọc, mới được thả cho vào.
Cái gọi là chứng minh tài chính, chính là giao tiền đặt cọc, lúc đi ra sẽ được trả lại.
Mỗi người một trăm triệu, tiền của Vương Đằng là An Lan đưa ra.
“Mấy vị khách hàng, xin mời vào trong.” Nhân viên tiệm duỗi tay chỉ dẫn, không ngăn cản nữa.
Đám người Tào Giảo Giảo và Tào Quan cũng giao tiền đặt cọc, sau đó đoàn người mới đi vào trong hậu viện.
Hậu viện của phường cược quặng Tụ Tài rộng lớn khác thường, hơn nữa khu vực phân chia khác biệt, giống như có phân biệt dựa trên đẳng cấp.
Bốn phía quanh sân xếp đầy các loại khoáng thạch, chất đống ở các góc khác biệt, lớn nhỏ không giống nhau. Loại lớn nặng đến vạn cân, loại nhỏ có kích thước không bằng nắm đấm, chí chít lít nhít.
“Thứ khác không cần xem nữa, chúng ta đi thẳng đến khu vực cấp A, ở đó ít nhất đều là khoáng thạch có cấp bậc từ trăm triệu trở lên.” Adris nói.
“Tùy ý.” Vương Đằng gật đầu.
Trong sân có nhân viên mỹ nữ phụ trách tiếp đãi giải thích, còn có các sư phụ cắt đá giúp đỡ cắt đá, thậm chí ngay cả tầm quặng sư cũng có. Bọn họ tọa trấn ở đó, thân phận rất cao, bình thường rất ít khi động đậy.
Đa số khách khứa ở đây đều có thân phận hiển hách, hoặc là người có thực lực mạnh mẽ, vốn liếng hùng hậu.
Ánh mắt Vương Đằng quét qua, lập tức nhìn thấy không ít cường giả cấp Vũ Trụ, cấp Vực Chủ, thậm chí còn có mấy tồn tại thâm sâu khó dò, dường như là cấp Giới Chủ.
Một khoảng sân nho nhỏ của phường cược quặng lại tồn tại nhiều cao thủ như vậy, khiến người ta cảm thấy thật huyền diệu.
Khó trách phường cược quặng phải bố trí kiểm tra ngoài cửa. Nếu bất cứ người bình thường nào cũng có thể đi vào, đụng mặt với những cường giả này, ngược lại làm mất mặt mũi của phường cược quặng.
Rất rõ ràng là phường cược quặng Tụ Tài này đi theo con đường cao cấp.
Mà phần lớn tuỳ tùng đi theo bên cạnh những cường giả này đều là tầm quặng sư, bọn họ thỉnh thoảng sẽ hỏi ý kiến của tầm quặng sư, sau đó mới vung tay mua quặng.
Về phần tại sao Vương Đằng phát hiện ra, đó là vì bên cạnh của bọn họ có bong bóng thuộc tính rơi ra.
Vương Đằng không chút khách sáo, nhặt hết từng cái một.
‘Thuật tầm quặng x300’
‘Thuật tầm quặng x500’
‘Thuật tầm quặng x450’
...
“Rõ ràng đẳng cấp của tầm quặng sư trong này cao hơn bên ngoài nhiều, bong bóng thuộc tính rơi ra cũng nhiều hơn bọn họ.” Vương Đằng thầm nói trong lòng.
Trong phút chốc ngắn ngủi, hắn đã thu nhặt được mấy ngàn điểm thuộc tính ‘thuật tầm quặng’, mà đẳng cấp tầm quặng sư của hắn cũng một mạch tăng lên tằng tằng, từ trung cấp của lúc trước lên cao cấp, chỉ trong thời gian chớp mắt.
Thậm chí, sau khi đạt được cao cấp, theo sau số lượng bong bóng thuộc tính nhặt được ngày càng nhiều, Vương Đằng đã đột phá đến cấp Đại Sư.
Trong đầu hắn hiện ra vô số tri thức kinh nghiệm… liên quan đến thuật tầm quặng, cảm ngộ, dung nhập kí ức của hắn, toàn bộ dung hoà thông suốt.
Chỉ trong khoảnh khắc này, Vương Đằng đường đường chính chính trở thành một Đại sư tầm quặng.
‘Thuật tầm quặng’: 200/10000 (Đại sư)
“Hình như cũng đâu có quá khó.” Vương Đằng lầm bầm.
Thế nhưng giới hạn cao nhất của đẳng cấp tầm quặng sư quả thực cũng khá cao, mới cấp Đại Sư đã cần có mười ngàn điểm. Nếu đạt đến cấp Tông Sư, vậy chẳng phải cần mấy chục ngàn điểm sao.
May mà thuộc tính của tầm quặng sư dễ đàng có được hơn thuộc tính của luyện đan sư và luyện tạo sư, không uổng phí cái gì. Vương Đằng không để tâm.
Sau khi Vương Đằng trở thành đại sư tầm quặng, lại bắt đầu ngứa nghề. Lúc trước khi vẫn còn là tầm quặng sư trung cấp, hắn đã nhìn ra được trong khối đá kê chân kia có ẩn chứa Xích Tinh Mẫu Đồng, hiện tại đã đạt đến cấp Đại Sư, lại có năng lực và trình độ cụ thể thế nào đây?
Không phải vị tầm quặng sư kia của Adris là cao cấp sao, dáng vẻ vừa rồi kiêu ngạo đến khó ưa.
Đã đến lúc dạy hắn làm người rồi.
Không bao lâu sau, dưới sự chỉ điểm của vị tầm quặng sư cao cấp kia, đám người Adris đã chọn được một khối khoáng thạch trên vạn cân mang đến.
“Chúng ta đã chọn xong rồi, thế nào, các ngươi vẫn chưa bắt đầu sao? Khoáng thạch ở đây không có dễ chọn như vậy, nếu không nhìn ra được thì trực tiếp nhận thua đi. Đợi ta cắt khối đá này ra, giá trị bao nhiêu, các ngươi đền bấy nhiêu là được rồi.” Adris thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận