Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 833: Ngươi có muốn trở thành bạn trai ta không?

Huống chi, đây là vấn đề của hắn sao?
Rõ ràng là không rồi!
Ai cũng chiến đấu vì đất nước mình, lập trường bất đồng, trách ai đây!
Thế giới này rất công bằng.
Muốn đạt được thứ gì đó, phải trả giá cho thứ đó.
Khi Hill Zisson chọn võ giả nước Hạ làm bàn đạp thì cũng phải lường trước việc bị võ giả nước Hạ đòi lại món nợ.
Có chăng là hắn gặp phải loại miệng nam mô bụng bồ dao găm như Vương Đằng mà thôi, nếu như gặp phải Mục Chí Quốc thì đã không thảm đến vậy.
Hill Zisson nghe thấy tư tế thần điện tuyên bố kết quả thì thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, Vương Đằng đi đến trước mặt hắn, ngồi xổm xuống nhìn hắn.
“Ngươi, ngươi định làm gì? Ta đã chịu thua rồi.” Hill Zisson bầm dập mặt mũi, vừa thấy gương mặt của Vương Đằng thì hoảng sợ, nhẫn nhịn cơn đau buốt toàn thân mà giãy giụa lùi xa khỏi Vương Đằng.
“...” Vương Đằng tự vấn lại bản thân.
Có phải hắn hơi quá đáng hay không, lỡ dọa người ta như thế rồi, liệu người ta có bị ám ảnh tâm lý không nhể?
Vương Đằng lắc đầu, tự hứa nếu có lần sau nhất định sẽ nhẹ tay hơn một chút, không tàn phá người ta như vậy nữa.
“Nhớ kỹ lấy, ta là võ giả nước Hạ.”
Sau cùng, Vương Đằng nhìn hắn thật sâu, cất lời, sau đó xoay người rời khỏi sân đấu.
Võ giả nước Hạ!
Hill Zisson nhìn bóng lưng hắn ngày một xa dần, nước mắt hối hận chợt trào lên trong hốc mắt, mẹ ơi, ta sẽ không bao giờ động vào người nước Hạ nữa…
Tin shock, vì sao võ giả X Băng quốc lại khóc lóc thảm thiết trong trận đấu? Là do đạo đức suy đồi hay nhân tính biến chất?
Muốn biết điều gì sẽ xảy ra, xin hãy theo dõi trận tranh tài tiếp theo…
Lúc Hill Zisson bị khiêng xuống, hắn đang kiểm điểm lại hai việc.
Việc thứ nhất, không nên khiêu chiến võ giả nước Hạ!
Rốt cuộc lúc đó đầu óc hắn bị làm sao mà lại khiêu chiến võ giả nước Hạ vậy?
Giờ hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Việc thứ hai, biết rõ trận đấu này đã chẳng còn gì để hồi hộp thì sao không nhận thua sớm hơn?
Có một câu nói rất hay, từng có một cơ hội nhận thua bày ngay trước mặt hắn nhưng hắn không biết trân trọng, đến khi bị đánh một trận nhừ tử mới hối hận không kịp.
Nếu ông trời cho hắn thêm một cơ hội nữa, nhất định hắn sẽ lập tức hô to ba chữ ấy ——
Ta! Nhận! Thua!
...
Vương Đằng trở lại khán phòng thì phát hiện mọi người đều tránh xa hắn và nhìn hắn với ánh mắt cực kì ghét bỏ.
“...” Vẻ mặt Vương Đằng đen thui: “Mọi người đối xử với anh hùng chiến thắng trở về như vậy à?”
“Cút!” Đàm Đài Tuyền tức giận nói: “Khi ngươi hét lên hai từ trẻ trâu đó, chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ với ngươi rồi.”
“Phụt.” Vương Đằng tức đến suýt ói máu: “Mọi người tuyệt tình quá đó!”
“Đấy mà là trẻ trâu à, đấy là phô trương thanh thế! Mọi người không thấy mấy tên ngoại quốc đó đều bị ta dọa cho sốc tận óc à.”
“Cái khuyết điểm bé tý teo mà cũng không chấp nhận nổi như mấy người thì sao làm việc lớn được!”
Vương Đằng dùng lời lẽ chính đáng phê bình mọi người như thể bọn họ mới là người sai, còn hắn là một vị anh hùng dân tộc không ai thấu hiểu.
Nhìn đi, hắn đã ngẩng đầu hãnh diện trước mặt người ngoại quốc, để bọn họ cảm nhận được sự hun đúc văn hóa cũng như sức mạnh của nước Hạ, không chút yếu điểm.
“Ngươi có nói thế chứ nói nữa cũng chẳng che dấu được nội tâm trẻ trâu của ngươi đâu.” Đàm Đài Tuyền cười khẩy nói.
“...” Vương Đằng.
Hắn không chịu nổi nỗi ấm ức này!
Hắn tức giận hừ lạnh: “Chẳng ai hiểu cho người ưu tú như ta cả.”
Mọi người nhìn cái dáng vẻ mọi người đều say, mình ta tỉnh của hắn mà lại bất ngờ, ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa vì sự vô sỉ của hắn nhưng chẳng có cách nào để phản bác.
...
Cuộc thi vẫn tiếp tục diễn ra, võ giả các quốc gia khác thi nhau xuất chiến. Từng người lần lượt khiêu chiến, chẳng qua bọn họ lại né tránh nước Hạ.
Người nước Hạ không dây nổi đâu!
Đám Cù Phi, Yến Bác rất bất lực, dùng ánh mắt u oán nhìn về phía Vương Đằng. Đều tại tên này hại họ chẳng có cơ hội ra sân.
“...” Vương Đằng.
Sao lại trách ta?
Trực tiếp lựa chọn ngoảnh mặt làm ngơ với cơn tức của hắn.
Muốn đánh thì tự đi mà khiêu chiến, nhìn ta làm gì.
Vương Đằng trợn trắng mắt chẳng thèm quan tâm tới bọn họ, còn hắn thì vừa theo dõi trận đấu vừa kiểm kê lại thu hoạch của trận đấu vừa nãy.
‘Tinh thần Linh cảnh x 205’
‘Ngộ tính Linh cảnh x 180’
‘Thể chất Băng Trần x 120’
‘Nguyên lực hệ Băng x 600’
‘Thương ý hệ Băng x 135’
‘Mưa Băng tiễn x 30’
...
Một mẻ thu hoạch lớn khiến trong lòng Vương Đằng vui như hoa.
Người công cụ hệ Băng quả nhiên danh bất hư truyền.
Nhìn hơn một trăm điểm ngộ tính Linh cảnh và hơn hai trăm điểm tinh thần Linh cảnh, Vương Đằng bỗng thấy hết sức tự hào, đó là từng cục gạch một đập ra đấy!
Suýt nữa thì hắn đã tự làm mình cảm động.
Kiếm điểm thuộc tính thật chẳng dễ dàng gì!
Hill Zisson mà biết được suy nghĩ Vương Đằng chắc chắn sẽ khóc ngất mất.
Đúng là không phải người mà!
Tiếp đó là 120 điểm ‘thể chất Băng Trần’ khiến thể chất hệ Băng của Vương Đằng tăng lên không ít.
‘Thể chất Băng Trần’: 148/5000
Hiển nhiên còn cách cấp viên mãn rất xa, nhưng có thể chất hệ Băng rồi, khả năng cảm ứng nguyên lực hệ Băng của Vương Đằng sẽ càng ngày càng nhạy bén, rất có ích cho việc tu luyện.
Sau này tu vi nguyên lực hệ Băng của hắn không bao giờ sợ bị tụt hậu nữa rồi.
Vương Đằng vui như mở cờ trong bụng.
600 điểm nguyên lực hệ Băng cũng không thể coi thường. Sau lần trước tu luyện trong thực tế ảo, nguyên lực hệ Băng của Vương Đằng đã đạt đến cấp Chiến Binh cửu tinh.
Giờ lại kiếm được một đống điểm trong hội giao lưu này nên nguyên lực hệ Băng cũng tăng mạnh.
‘Nguyên lực hệ Băng’: 1320/9000 (cửu tinh)
Gia tăng tu vi hiển nhiên là thay đổi trực quan nhất. Ngoài những điều này ra, chiến kỹ của hắn cũng có thu hoạch.
‘Thương ý hệ Băng’: 180/1000 (nhất thành)
‘Mưa Băng tiễn (Thiên giai)’: 20/100 (thông thạo)
Vương Đằng không chỉ đạt được thương ý hệ Băng mà còn lĩnh ngộ đến giai đoạn nhất thành rồi, nhờ đó hắn lại lĩnh ngộ được thêm một ý cảnh của chiến kỹ.
Thêm cả ‘mưa Băng tiễn’ cấp Thiên giai nữa, lần này thu hoạch của Vương Đằng đúng là siêu to khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận