Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 981: Vương Đằng, ngươi tránh ra!

Bọn họ đều đang sờ tảng đá qua sông, nếu Giáo hoàng Chân Lý giáo đang đi trên con đường kia thật, thì tuyệt đối không thể xem nhẹ!
Hai người Chu Huyền Vũ và Tiếu Nam Phong lập tức lộ vẻ mặt nghiêm trọng.
“Không thể không thừa nhận, các ngươi có thể đi đến một bước này đều xem như là nhân tài đương thời.” Giáo hoàng Chân Lý giáo đột nhiên mở miệng nói.
“Đừng nói mấy lời nịnh hót nữa, vô dụng thôi. Chúng ta là người có nguyên tắc, cho dù nói dễ nghe nữa cũng sẽ không thể thả ngươi rời đi đâu.” Vương Đằng nói.
Giáo hoàng Chân Lý giáo: “…”
Gân xanh đột nhiên giật mạnh trên trán hắn.
Đầu thằng nhãi này có vấn đề hả?
Đó là lời nịnh hót bọn họ sao?
Năng lực lý giải kiểu gì vậy? Lối suy nghĩ kiểu gì vậy?
Đây cmn là đồ thiểu năng trí tuệ nào vậy!!!
Giáo hoàng Chân Lý giáo âm thầm hít sâu vài hơi, ổn định cơn tức bốc lên trong lòng.
Chu Huyền Vũ và Tiếu Nam Phong đều nhìn Vương Đằng với ánh mắt kỳ quái, lời mới vừa rồi rõ ràng là một lời bình cao cao tại thượng, kết quả đến trong miệng Vương Đằng lại biến chất.
Giáo hoàng Chân Lý giáo đã từ một người bình luận biến thành một nhân vật đi nịnh hót.
Hai người vốn cảm thấy hơi tức giận vì lời Giáo hoàng Chân Lý giáo nói. Bọn họ là người đứng đầu một quân đoàn, cho dù bị người bình luận, cũng không đến lượt một thủ lĩnh tà giáo như hắn, nhưng hiện giờ cơn tức này đã biến mất một cách khó hiểu, thậm chí bọn họ còn cảm thấy hơi buồn cười.
“Quả nhiên là tuổi trẻ khí thịnh!” Ánh mắt của Giáo hoàng Chân Lý giáo dừng lại ở trên người Vương Đằng, hắn lạnh nhạt nói.
“Ngươi nói không sai, ta vẫn còn trẻ tuổi, không giống như ngươi đã đạp nửa chân vào phần mộ rồi, chờ lát nữa ta giúp ngươi đưa nốt nửa còn lại vào, không cần cảm ơn.” Vương Đằng nói.
“…”
Tức giận rồi!
Giờ phút này, Giáo hoàng Chân Lý giáo cảm thấy hơi đau gan, không, là rất đau!
Sắc mặt của hắn lập tức vô cùng âm trầm, một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, phản xạ ra ánh sáng lạnh như băng.
“Nếu ngươi đã vội vã tìm chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi.” Giáo hoàng Chân Lý giáo lạnh lùng nói.
Tiếng nói vừa dứt, thân hình của hắn đã biến mất tại chỗ.
“Cẩn thận!” Hai người Chu Huyền Vũ và Tiếu Nam Phong đồng thời biến sắc, đều ào ào lấy vũ khí ra, cẩn thận đề phòng.
Xoẹt!
Một tiếng vang rất nhỏ lan truyền ra trong không gian.
Chỉ thấy một ánh kiếm trắng bệch xuất hiện đột ngột ở trước mặt Vương Đằng, chém xuống từ trên đỉnh đầu hắn.
Một kiếm này nhanh đến không thấy rõ, giống như tia điện, tới trong khoảnh khắc.
Phía sau đường ánh kiếm kia, gương mặt lạnh lùng của Giáo hoàng Chân Lý giáo hiện ra.
Nhưng Vương Đằng lại không hề tránh né, sắc mặt bình thản đến cực điểm, nhìn ánh kiếm kia, chủ động nghênh đón.
Ngay sau đó, một thanh chiến binh to lớn xuất hiện trong tay hắn, trong lúc hắn vung lên, mang theo kình phong đè ép không khí, phát ra tiếng vang nặng nề, một ánh kiếm màu vàng lộng lẫy bộc phát ra.
Rầm!
Hai ánh kiếm lập tức va chạm giữa không trung, sau đó ầm ầm vỡ vụn, nguyên lực nổ mạnh sinh ra gió lốc điên cuồng thổi quét ra bốn phía.
Biểu cảm trên mặt Giáo hoàng Chân Lý giáo xuất hiện một tia cứng đờ
Thực lực của thằng nhãi này không thích hợp!
Lúc trước, hắn đã giao đấu với Vương Đằng, lúc đó một đòn đã làm Vương Đằng chấn động đến hộc máu.
Vốn tưởng rằng thực lực của hắn nhiều nhất đạt đến trình độ cấp Chiến Binh thập nhất tinh, nhưng hiện giờ xem ra đó đều do hắn giả vờ.
“Có phải thật bất ngờ không? Có phải thật ngạc nhiên không?” Vương Đằng cười hì hì nói.
“…” Mặt Giáo hoàng Chân Lý giáo lập tức hơi đen.
Hắn cảm thấy mình bị Vương Đằng đùa giỡn, cơn tức mới vừa đè xuống lại không nén nổi mà dâng lên.

Rầm rầm rầm!
Nơi xa đột nhiên truyền đến từng trận gầm rú, Giáo hoàng Chân Lý giáo không khỏi nhìn ra bốn phía, ánh mắt lập tức co lại.
Giáo đồ Chân Lý giáo bị tàn sát khắp nơi, giống như cắt rau hẹ, từng gốc từng lứa!
Nhưng lại có rất nhiều giáo đồ lao ra từ trong hang động, chém giết cùng với võ giả của ba quân đoàn lớn.
Nơi đây dù sao vẫn là tổng bộ của Chân Lý giáo, tất cả giáo đồ Chân Lý giáo đều tập trung về đây, số lượng cực kỳ kinh khủng.
Hơn nữa Chân Lý giáo không thiếu cao thủ, tồn tại cấp Chiến Tướng chừng hơn mười vị.
Bọn họ đã bị khơi dậy tính hung ác trong khi giết hại, điên cuồng vô cùng, chém giết với võ giả của ba quân đoàn lớn như không muốn sống.
Trong khoảnh khắc, bên phía Chân Lý giáo lại xuất hiện thế cục phản công.
Ba người Vương Đằng, Chu Huyền Vũ lập tức thoáng thay đổi sắc mặt.
“Thoạt nhìn, hươu chết về tay ai còn chưa biết được.” Giáo hoàng Chân Lý giáo đột nhiên nở nụ cười.
“Hừ!”
Chu Huyền Vũ hừ lạnh một tiếng: “Không cần nhiều lời, giết con quái vật này!
Khi nói chuyện, nguyên lực toàn thân hắn bùng nổ, cầm một thanh chiến đao trong tay, bổ về phía Giáo hoàng Chân Lý giáo.
“Giết!”
Ánh mắt của Vương Đằng cũng nheo lại, vội vàng xông lên.
Tiếu Nam Phong theo sát phía sau, ba người hình thành xu thế vây kín, vây Giáo hoàng Chân Lý giáo vào giữa, từng đòn công kích tấn công về phía hắn.
Nhưng thực lực của Giáo hoàng Chân Lý giáo này mạnh đến vô cùng, một mình chiến với ba người bọn họ, nhưng không hề rơi vào thế yếu.
Đột nhiên, hắn nắm được một sơ hở, một kiếm chém qua, ép lui hai người Vương Đằng và Chu Huyền Vũ.
Đồng thời đánh ra một quyền, nện mạnh lên trên người Tiếu Nam Phong.
“Phụt!”
Tiếu Nam Phong phun ra một ngụm máu tươi, thân thể đổ bay ra ngoài xa giống như bao tải rách.
Hai người Vương Đằng và Chu Huyền Vũ thay đổi sắc mặt, vội vàng chặn Giáo hoàng Chân Lý giáo, ngăn cản hắn tiếp tục đuổi đánh Tiếu Nam Phong.
“Cút!” Gương mặt Giáo hoàng Chân Lý giáo lóe lên vẻ giận dữ, sắc mặt lạnh như băng, chiến kiếm trong tay vung lên, từng kiếm ý tàn sát bừa bãi thổi quét về phía hai người Vương Đằng và Chu Huyền Vũ.
Một đòn này đã là một kích của cấp Chiến Tướng đỉnh giai, võ giả bình thường căn bản không đỡ được.
“Vương Đằng, ngươi tránh ra.”
Chu Huyền Vũ biến sắc, vượt qua Vương Đằng, chiến đao trong tay giơ cao qua đầu, một đao ý kinh khủng nhằm thẳng lên vòm trời, ánh đao đạt trên trăm mét, hung hãn chém ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận