Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 795: Kiến chúa mập mạp

Cho nên võ giả bình thường gặp phải loại kiến băng này, e rằng không chiếm được lợi ích gì.
Đáng tiếc lại gặp phải võ giả phát triển toàn diện bật hack như Vương Đằng, nguyên lực hệ Hỏa cấp chuẩn Chiến Tướng cũng đủ để khắc chế nguyên lực hệ Băng của đối phương.
Lúc này nguyên lực hệ Hỏa trong cơ thể hắn tuôn ra, biến hắn thành lò lửa, tất cả hàn ý đều bị xua tan.
Kiến băng đối diện cảm nhận được sức nóng, hốt hoảng muốn tránh xa nguồn nhiệt trước mắt.
Cùng lúc đó lại có hai con kiến băng cấp chuẩn Lãnh Chúa lao ra từ trong hang, đánh về phía Vương Đằng.
Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, một tay tóm lấy râu của con kiến băng trước mặt, nhón chân xoay người đáp xuống đỉnh đầu kiến băng.
Hai con kiến băng lao ra từ hai bên lập tức va vào nhau, đầu óc choáng váng.
Vương Đằng cười ha hả, một quyền nện xuống người kiến băng dưới chân, Thanh Ngọc Lưu Ly diễm bao lấy nắm tay, mang theo nhiệt độ cực cao xâm nhập vào cơ thể kiến băng.
Con kiến băng này không ngừng vẫy đầu, muốn hất văng Vương Đằng xuống.
Nhưng theo Thanh Ngọc Lưu Ly diễm tiến vào cơ thể nó, lớp vỏ trong suốt của nó dần biến đỏ, hơi nóng toát ra từ bên trong… Kiến băng chín!
Hai con kiến băng khác thấy dáng vẻ thê thảm của đồng đội, bất giác sợ hãi lui vè phía sau.
Vương Đằng nhảy xuống từ đỉnh đầu con kiến băng này, đáp xuống trước mặt hai con kiến băng kia, song quyền cùng ra.
Uỳnh!
Uỳnh!
Ánh lửa xanh bùng lên bao lấy hai con kiến băng, bốc cháy hừng hực.
Hai con kiến băng lăn trên mặt tuyết như muốn dập lửa nhưng Thanh Ngọc Lưu Ly diễm không phải lửa bình thường, không thể bị dập tắt đơn giản như vậy.
Không bao lâu sau, hai con kiến băng bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.
Mấy bong bóng thuộc tính rơi ra.
‘Nguyên lực hệ Băng x560′
‘Nguyên lực hệ Băng x380′
‘Thuộc tính trắng x720′
‘Thiên phú hệ Băng cao cấp x186′
‘Nguyên lực hệ Băng x450′
‘Thuộc tính trắng x640′
‘Thiên phú hệ Băng cao cấp x222′
...
Quá đỉnh, mấy con kiến băng cấp chuẩn Lãnh Chúa này mới là món chính, đám điểm thuộc tính này kiếm bội rồi.
Lúc này, nguyên lực hệ Băng của Vương Đằng đã từ cấp Chiến Binh thất tinh tăng lên đến cấp Chiến Binh bát tinh.
‘Nguyên lực hệ Băng: 2250/7000 (8 tinh)’
Chỉ mấy tiếng ngắn ngủi thăng từ cấp Chiến Binh thất tinh lên cấp Chiến Binh bát tinh, nếu đổi thành người khác chẳng khác nào ảo tưởng.
Mà lúc này thuộc tính trắng của hắn cũng đã tích lũy đến 6300 điểm.
Tay có khoản tiết kiệm, lòng không hoảng hốt.
Vương Đằng lại biến thành treasure boy có khoản tiết kiệm.
Nhưng khi hắn nhìn thấy bong bóng thiên phú hệ Băng cao cấp nhận được, tâm trạng tốt đẹp lập tức biến mất. 222 điểm, ngươi nghiêm túc đó hả hệ thống?
Nếu không phải đã nhặt lên rồi thì ngươi nghĩ ta chịu nhận số điểm đau trym như vậy chắc.
Vương Đằng ta là người có liêm sỉ nhé.
Vương Đằng ấm ức nhận lấy, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cửa hang.
Lúc này, dưới tác dụng của khói độc, một cơ thể mập mạp chậm rãi bò ra từ trong hang.
Kiến chúa!
Vương Đằng lập tức cảnh giác. Con kiến chúa này đã đạt tới cấp Lãnh Chúa trung vị, không biết thực lực ra sao? Nến cẩn thận vẫn hơn.
Hắn nhanh chóng phát hiện, không phải kiến chúa đang bò ra ngoài mà là được mười con kiến băng khiêng ra, đi từng bước một đến cửa hang.
Như con kiến ú không thể tự di chuyển được.
Nét mặt Vương Đằng rất kỳ lạ. Hắn thật sự không tưởng tượng được con kiến chúa này chiến đấu thế nào?
Chẳng lẽ dùng cái thây mập mạp của nó đè người sao?
Vương Đằng suy nghĩ miên man. Cuối cùng kiến chúa cũng bò ra ngoài cửa hang dưới sự áp tải của đám kiến băng.
Lượng lớn kiến băng cũng lục tục bò ra từ trong hang, quây xung quanh kiến chúa, cảnh giác đối mặt với Vương Đằng.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, một cột sóng kỳ lạ đột nhiên phát ra từ trong miệng kiến chúa, từng vòng sóng dao động lan ra bên ngoài.
“Nó định làm gì vậy?” Vương Đằng vẫn chưa cảm nhận được tính công kích thực chất, không khỏi nghi ngờ nhíu mày.
Nhưng ngay sau đó, mặt đất đột nhiên chấn động, khoảng không trên đầu vang lên tiếng nổ ầm ầm.
Từng mảng băng tuyết rơi xuống đầu hắn.
Vương Đằng ngẩng đầu, đồng tử co lại.
“Đù mé!”
“Tuyết lở!!”
Vương Đằng không nhịn được chửi thề, khó tin nhìn kiến chúa trước mặt. Là do cột sóng vừa rồi của nó tạo ra ư?
Nghe tiếng nổ rầm rầm vang lên từ khoảng không trên đầu, Vương Đằng kinh hãi.
Tuyết lở!
Con kiến chúa này lại có thể tạo ra tuyết lở, nó không sợ bản thân cũng bị chôn vùi trong đó sao?
Vương Đằng lập tức bay vụt lên, nếu bị chôn sống thì vui.
Nhưng tất nhiên kiến chúa sẽ không để hắn trốn thoát đơn giản, cột sóng phát ra từ trong miệng nó càng mạnh mẽ hơn, những dao động không ngừng lan ra.
Rầm rầm!
Trên đỉnh đầu, băng tuyết cuồn cuộn, tuyết đọng quanh năm đổ xuống như dời non lấp biển.
Mà hố nhất chính là trận tuyết lở này lại đặc biệt tìm tới Vương Đằng, không đi đâu cả mà trút hết xuống đầu hắn.
Mặt Vương Đằng đen lại, hắn không ngờ kiến chúa sẽ ra chiêu này với mình.
Con này không ư hử tiếng nào đã thả đại chiêu rồi, còn âm hiểm hơn cả hắn… Phi, hắn mới không âm hiểm, âm hiểm đều là người khác.
Vương Đằng cúi đầu nhìn kiến chúa bên dưới, lúc này đối phương cũng ngẩng đầu nhìn hắn.
“Ồ...”
Khóe môi Vương Đằng vẽ lên nụ cười nhạt, Thanh Ngọc Lưu Ly diễm tuôn ra, bao lấy cả người hắn.
Băng tuyết trên đầu nghe theo sự điều khiển của kiến chúa, ngưng tụ thành những nhũ băng khổng lồ, phần mũi nhọn lóe ra hàn mang lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận