Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 628: Mạnh được đúng ba giây!

Ngay sau đó, nó tỏ ra tức giận vì mình lại sợ võ giả nhân loại trẻ tuổi này.
Hơn nữa còn là võ giả thấp hơn hắn hai bậc, quả là nực cười!
Cho dù hắn chỉ sử dụng một nửa sức mạnh thì cũng có thể thoải mái vờn chết đối phương!
Đôi mắt lạnh băng độc ác của Fergus đột nhiên trợn trừng, và khi nguyên lực Hắc Ám khởi động, vũ khí có hình dáng lưỡi hái trong tay hắn tỏa ra thứ ánh sáng tối đen vô ngần, hệt như hung khí gặt hái linh hồn của bậc tử thần, chém về phía Vương Đằng.
“Giết!!”
Ma Khuyết trong tay Vương Đằng rốt cuộc cũng bộc phát ánh sáng ngút trời, nguyên lực ngưng tụ thành một mũi đao khủng khiếp bổ ngược lên trên.
Thiên Cương Hỏa Diễm đao!
Đao ý bùng nổ!!!
Uỳnh!
Ánh đao rực lửa dài tới cả trăm mét quét lên vòm trời, cắt tầng mây thành hai nửa trên bầu trời.
Giống như một con kiến nhỏ bé đã phát động cuộc chiến với bầu trời!
Fergus hứng trọn tất cả, ngay tại khoảnh khắc mũi đao bùng nổ ấy, trên mặt hắn lộ ra vẻ mặt khó tin, trong đôi mắt có ngạc nhiên, ảo não và một tia hối hận!
Tiếc rằng tất cả đã quá muộn, ngay sau đó, nó đã bị lưỡi đao thôn tính hoàn toàn!
Ngọn lửa liếm nửa vòm trời, cơ thể Fergus bị cắt thành hai nửa, bất lực rơi xuống khỏi không trung.
Một sự yên lặng quỷ quái bao phủ chiến trường, và tất cả đám đông thì đều ngây ra như phỗng!
Cùng với thân thể của Fergus – loài Hắc Ám cấp Chiến Binh cửu tinh đập xuống đất tạo ra âm thanh nặng nề thì mọi người mới hoàn hồn lại.
“Điều này làm sao có thể xảy ra được?”
Rất nhiều người tự lẩm bẩm trong vô thức.
Một tên cấp Chiến Binh thất tinh vượt cấp giết chết cường giả cấp Chiến Binh cửu tinh của loài Hắc Ám! Đây chắc chắn không phải là mơ sao!
Mọi người đều cảm thấy khó tin. Thậm chí có người còn dụi mắt một cái, chỉ thấy cường giả của loài Hắc Ám – Fergus đang nằm trên mặt đất, toàn thân cháy xém đen xì, bị chém làm đôi chết không nhắm mắt.
Thực tại lần nữa nhắc nhở bọn họ, tất cả mọi thứ đều là thật!
“Thằng nhãi này biến thái quá đi mất!” Khổng Lê nuốt nước miếng, cảm thấy Vương Đằng lại một lần nữa khiến nàng phải thay đổi nhận thức về hắn.
Đàn em quá hung tàn!
Mặc dù từ lâu nàng đã biết lúc nào Vương Đằng cũng nằm ngoài dự đoán của mọi người nhưng chưa bao giờ nàng nghĩ đến việc hắn có thể vượt cấp đánh chết cường giả cấp Chiến Binh cửu tinh của loài Hắc Ám.
Dù có nghĩ thế nào đi nữa thì cũng cảm thấy điều này không thể xảy ra!
Trong lòng Vũ Văn Hiên chấn động. Vào giờ phút này hắn mới thực sự cảm nhận được rốt cuộc chênh lệch giữa hắn và Vương Đằng lớn như thế nào.
Trong quân đội hắn được rất nhiều người gọi là thiên tài, nhưng khi so sánh cùng tên đó thì cái danh thiên tài này của hắn thực sự rất buồn cười.
Ở bên kia, ẩn sau lớp mặt nạ là khuôn mặt xinh đẹp của Tạ Tuyết Nhạn đang tràn đầy kinh ngạc và rung động. Nàng há to miệng, qua một lúc lâu cũng không thể khép lại được.
Rốt cuộc tên này là loại yêu nghiệt gì vậy?

Tất cả mọi người cùng nhìn lên bóng dáng trẻ tuổi đang cầm binh khí khổng lồ kỳ lạ được ngọn lửa quấn quanh người trên bầu trời, trong lòng đều không còn từ nào có thể diễn tả nổi.
Thiên kiêu!
Yêu nghiệt!
Quái vật!
Rất nhiều người như thấy được một cường giả đang dần trỗi dậy!
Bọn họ không hề nghi ngờ rằng nếu mọi chuyện của tên thiên kiêu này đều diễn ra suôn sẻ thì chắc chắn hắn sẽ là cường giả cấp Chiến Tướng.
Vương Đằng có phong thái của một Chiến Tướng!
Lúc này vẻ mặt của loài Huyết tộc Hắc Ám vừa mới để Fergus ra đánh chết Vương Đằng, sau đó nhân cơ hội quấn lấy cường giả của loài người tràn đầy khiếp sợ, có cảm giác sắp điên rồi.
Thế mà Fergus lại bị một thằng trẻ ranh loài người cấp Chiến Binh thất tinh giết chết, chắc chắn là một tên phế vật!
Trong lòng nó vô cùng tức giận, ánh mắt không thể không nhìn về phía Vương Đằng, mang sát ý lạnh lùng nồng đậm.
Bất kể nói thế nào thì quả thực cái thằng trẻ ranh loài người này quá mức khủng bố, tuyệt đối không thể giữ lại!
“Giao chiến với ta mà còn dám phân tâm à!”
Bỗng nhiên, một tiếng quát lớn vang lên bên tai nó.
“Không ổn rồi!”
Sắc mặt loài Huyết tộc Hắc Ám thay đổi. Quả thực hắn đã bị kinh hoảng nên mới bị phân tâm trong cuộc đại chiến sinh tử này.
Nhưng chính khoảnh khắc ngắn ngủi này đã quyết định thắng thua.
Võ giả loài người chém một đao xuống, loài Huyết tộc Hắc Ám không kịp tránh né.
Nhưng nó cũng không phải loại hiền lành gì, âm ngoan trong mắt chợt loé, nó không tránh né mà đánh thẳng về phía võ giả loài người đang tấn công.
Cùng lúc đó lưỡi dao ngắn sắc bén trong tay hắn nhanh như chớp bắn ra, đâm vào cổ họng võ giả loài người.
Lấy mạng đổi mạng!
Sắc mặt võ giả loài người hơi biến đổi, cuối cùng thân thể nghiêng sang bên, tránh thoát được sự tấn công loài Hắc Ám, mà một đao đoạt mạng loài Hắc Ám cũng bị lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, chém vào cánh tay của loài Hắc Ám.
“Grào!”
Loài Hắc Ám thống khổ kêu gào. Một cánh tay của nó đã bị chặt đứt, máu tươi bắn ra bay lên giữa không trung.
Nhưng mà nó vẫn cắn răng lùi người ra sau một khoảng lớn.
“Loài người các ngươi, mối thù chặt tay ta sẽ luôn ghi nhớ, sau này ta sẽ báo thù!”
Giọng nói thù hận và oán độc phát ra từ miệng nó, ánh mắt nó lạnh như băng nhìn chằm chằm vào võ giả loài người.
“Muốn chạy à!” Tất nhiên võ giả loài người sẽ không để nó đi dễ dàng như vậy, đuổi theo sít sao.
“Ngươi không bắt được ta đâu!”
Loài Huyết tộc Hắc Ám lao thẳng tới vòng xoáy không gian trên bầu trời. Võ giả loài người đuổi theo một đoạn, cuối cùng cũng bắt buộc phải dừng lại.
Ánh mắt hắn nhìn vòng xoáy không gian kia vô cùng kiêng dè.
Đã từng có cường giả loài người định đến gần vòng xoáy không gian, kết quả không cần nói cũng biết, kết cục của bọn họ cực kỳ thê thảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận