Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1148: Tiền bối, ngươi có đang thiếu vật trang sức nào trên đùi không?

Mà bên kia, các Ma Quân của loài Hắc Ám cũng bốn mắt nhìn nhau, làm thế nào cũng không thể che giấu nổi vẻ mặt chấn động.
Cho dù là Ma Quân cấp bậc cường giả, trước sự tồn tại mạnh mẽ như ảo ảnh trước mặt, cũng không khỏi nơm nớp lo sợ, cảm thấy kinh hãi trong lòng.
Ảo ảnh này hiển nhiên ở phe cường giả nhân loại, bọn nó xuất hiện ở đây, không phải sẽ bị tiện tay đánh giết à?
Mặc dù bây giờ hắn chỉ là một ảo ảnh mà thôi, nhưng ai mà tưởng tượng nổi hắn sẽ giở thủ đoạn gì?
“Đó là cái gì, mẹ nó…” Mọi người ở đây ai nấy cũng đều đang không kiềm được xúc động, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Đám người đứng xung quanh ảo ảnh kia nhìn lại theo hướng phát ra âm thanh.
Chỉ thấy Vương Đằng đang giơ tay, như học sinh tiểu học phát biểu, hai mắt ngập tràn khát vọng học hỏi, liếc nhìn mọi người.
“...” Augus.
“...” Catu.
“...” Biello.
“...” Ma Quân của loài Hắc Ám.
“...” Ảo ảnh
“Không có gì đâu, thật ra ta chỉ muốn hỏi, đế quốc Đại Càn là sự tồn tại thế nào, nhìn các ngươi cứ như mấy con vịt con đang sợ hãi ấy.” Vương Đặng thận trọng hỏi.
“...”
Ảo ảnh kia bất giác im lặng.
Thì ra nãy giờ hắn ra vẻ, đều là giả cho heo nhìn sao?
May mắn là những người khác còn biết Đế quốc Đại Càn là tồn tại mạnh mẽ như thế nào, nếu không thì người lúng túng sẽ là hắn.
Tên này đúng là không biết xấu hổ!
Lúc này, Rockins nhíu mày, khinh bỉ nói: “Thổ dân vẫn là thổ dân, ngay cả bá chủ vũ trụ đế quốc Đại Càn cũng không biết.”
Vương Đằng lập tức liếc hắn: “Ta thấy ngươi đang muốn ăn đòn đúng không?”
“Ngươi!” Rockins lạnh lùng trừng một cái.
Augus đột nhiên lên tiếng, ngắt lời hắn, thản nhiên nói: “Đế quốc Đại Càn là quốc gia có nền văn minh tiên tiến lâu đời nhất trong vũ trụ.”
“Nền văn minh tiên tiến lâu đời nhất vũ trụ nghĩa là gì, ngươi cũng biết sao?”
“Một quốc gia có nền văn minh tiên tiến nhất vũ trụ sẽ thống trị vô số tinh hệ, bao gồm hàng ngàn quốc gia văn minh bậc trung khác, mà trong vũ trụ, một quốc gia văn minh ở bậc trung tối thiểu sẽ thống trị mấy ngàn tinh hệ và mấy trăm quốc gia có nền văn minh sơ đẳng khác nữa.”
“Liên Bang Aurant của chúng ta chỉ là một quốc gia có nền văn minh sơ đẳng trong vũ trụ mà thôi, mà Liên Bang Aurant đã nắm trong tay chín tinh hệ, một tinh hệ có khoảng mười mấy vạn hành tinh có sự sống và nền văn minh khác nhau.”
“Hệ ngân hà chứa Địa Tinh của các ngươi là một trong chín tinh hệ do Liên Bang Aurant quản lí, mà Địa Tinh của ngươi chẳng qua chỉ là một hành tinh tầm thường trong mười mấy vạn hành tinh đa dạng khác.”
“Bây giờ ngươi đã biết Đế quốc Đại Càn là tồn tại như thế nào chưa?”
“So ra, Địa Tinh còn không bằng cả một giọt nước trong biển cả!”
Giọng nói của Augus cực kì bình thản, nhưng ẩn chứa trong đó là sự khinh miệt và khinh thường không thể che dấu.
Thái độ bình thản như vậy tức là khinh thường!
Trong nháy mắt, ánh mắt của những người khác đều tập trung trên mặt Vương Đằng, tất cả đều tràn ngập khinh thường và giễu cợt.
Bọn họ nghĩ rằng, Vương Đằng hỏi một vấn đề như vậy, càng chứng tỏ rằng bản thân hắn ngu muội và dốt nát.
Người dân của một hành tinh lạc hậu cuối cùng cũng chỉ là thổ dân mà thôi!
Biello không khỏi lo lắng nhìn Vương Đằng. Người bình thường khi nghe được thông tin như vậy, thể tinh thần nào cũng chấn động, tam quan sụp đổ, trong lòng sẽ lưu lại bóng ma không thể xóa nhòa.
Dù sao so sánh với Đế quốc Đại Càn, hắn ra đời ở một hành tinh lạc hậu như vậy cũng là quá nhỏ bé.
Đừng nói là người bình thường, dù là thiên kiêu cũng khó có thể thản nhiên mà tiếp nhận.
Nếu bọn họ không sinh ra ở Liên Bang Aurant, dầm mưa thấm đất từ nhỏ, đột nhiên nghe được thông tin như vậy, chỉ e cũng không khá hơn chút nào.
Vừa rồi Augus đứng ra giải thích, mục đích quả thực không hề đơn giản. Hắn muốn dựa vào điều này để để lại ám ảnh cho Vương Đằng, ảnh hưởng tới con đường võ đạo của hắn.
Đối với võ giả, nếu đã khao khát cấp bậc cao hơn, bọn họ nhất định phải vững tâm, nếu trong lòng có bóng ma, dù chỉ là một chút, sau này khi đạt tới cảnh giới cao hơn, bóng ma cũng theo đó mà bị phóng đại lên rất nhiều, cuối cùng sẽ trở thành vết thương trí mạng.
Augus đang giết tâm của hắn!
Nhưng, Biello lại thấy Vương Đằng sau khi trải qua cú sốc ban đầu, khóe miệng hắn lại vẫn cong lên, gương mặt khôi phục lại trạng thái như lúc trước.
Biểu cảm của hắn vậy mà cực kì bình thản!
Lúc này, bình thản tức là tự tin.
“Tên này vậy mà khôi phục trạng thái nhanh như thế, cứ như không chịu bất cứ ảnh hưởng gì.” Biello kinh ngạc, tự lẩm bẩm trong lòng: “Xem ra ta đã coi thường hắn.”
Những người khác nhìn biểu cảm của Vương Đằng, ảnh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, tiếc hận trong lòng.
Đối với thiên phú của Vương Đằng, không ít thiên kiêu ngoài hành tinh đều cảm thấy kiêng kị, nếu có thể nhờ vào việc này đả kích hắn, bọn họ sẽ thấy rất mãn nguyện.
Đáng tiếc là Vương Đằng không để bọn họ toại nguyện.
“Oa, thì ra Đế quốc Đại Càn là tồn tại khủng khiếp như thế.” Vương Đằng đột nhiên sợ hãi hét lớn.
“...”
Mọi người không khỏi im lặng, cảm thấy Vương Đằng đang quá khoa trương.
Quá giả!
Tên này cho rằng người khác đều là kẻ ngốc sao? Như vậy thì ai tin được chứ!
Nhưng Vương Đằng cũng không để ý tới ánh mắt của mọi người, mặt khác, hắn rất kích động mà nhìn ảo ảnh kia: “Vị tiền bối này, ngươi có thiếu vật trang sức nào trên đùi không?”
“...Ý ngươi là sao?” Ảo ảnh kia hơi bất ngờ mà hỏi lại.
“Cho ta cơ hội, ôm đùi của ngươi đi.” Vương Đằng xoa xoa tay, cười hắc hắc nói.
Mọi người nghe vậy, đều bị sự vô liêm sỉ của Vương Đằng làm cho cả kinh.
Tại sao ngươi có thể vô sỉ đến mức đó??
“...” Ảo ảnh kia im lặng nhìn Vương Đằng, biểu cảm như chưa bao giờ thấy người nào mặt dày vô sỉ như vậy, vội ho một tiếng rồi nói: “Khụ khụ, ta đã chết rồi, không thể cho ngươi ôm đùi được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận