Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1072: Haddock, Kim Nguyên (2)

Vù!
Vù!
Lúc này, có lẽ nhận ra bên này có động tĩnh lớn, vái bóng người nhanh chóng chạy tới từ phía xa.
Không ít cường giả cấp Chiến Tướng đến, những người này đều là người trong nước Nghê Hồng.
Mà trong đó, lại có một người quen của Vương Đằng, Kirihime Kana cũng tham gia hội giao lưu toàn cầu trước kia.
“Quân chủ!”
“Quân chủ!”
Mấy võ giả cấp Chiến Tướng hành lễ với quân chủ nước Nghê Hồng.
“Không cần đa lễ!” Quân chủ nước Nghê Hồng trực tiếp khoát tay một cái.
“Vương Đằng!” Trong đám người, Kirihime Kana nhìn lên bầu trời, tất nhiên vừa nhìn đã thấy bóng dáng của Vương Đằng. Gương mặt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc, không chút khách khí với quân chủ của nước Nghê Hồng: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Người xung quanh đều nhìn thấy nhưng không thể trách, bày ra dáng vẻ mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Chuyện giữa cha con bọn họ, người ngoài không tiện nhúng tay.
“Sao ngươi lại tới đây?” Sắc mặt của quân chủ nước Nghê Hồng biến đổi, lúc này hắn khẽ quát.
“Đến cũng đến rồi, còn sợ cái gì.” Vẻ mặt Kirihime Kana lạnh nhạt nói.
“Ngươi… Ngộ nhỡ bị hai vị đại nhân nhìn thấy, ngươi cũng không phải không biết sở thích của bọn họ…” Quân chủ nước Nghê Hồng vừa nghĩ đến sở thích đặc biệt của hai người dự thi kia, lập tức cảm thấy nhức đầu không thôi, hơi nóng nảy: “Mau, nhân lúc bọn họ còn chưa phát hiện ngươi, mau quay về.”
“Ta không muốn, nhưng ngươi mau nói , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Kirihime Kana căn bản không thèm nghe, không nhịn được hỏi thêm lần nữa.
“Ngươi thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, bỏ đi bỏ đi, ta mới không thèm quan tâm ngươi, đến lúc đó cho ngươi nếm mùi đau khổ.” Quân chủ nước Nghê Hồng tức giận nói.
“Ngươi thật là dài dòng!” Kirihime Kana nói.
Quân chủ nước Nghê Hồng lắc đầu, thấy mọi người đều nhìn mình, không khỏi cười khổ một cái, nói: “Cụ thể ta cũng không biết, chỉ biết Vương Đằng của nước Hạ kia đột nhiên đáp xuống, hình như là đặc biệt tới là vì hai vị đại nhân kia.”
Mọi người nghe vậy, lập tức ngạc nhiên, nghi ngờ không thôi…
“Vương Đằng này không không phải muốn gây rắc rối cho hai vị đại nhân chứ?”
Một võ giả cấp Chiến Tướng của nước Nghê Hồng chần chừ một lúc, không khỏi mở miệng nói.
“Nhìn điệu bộ này hiển nhiên chính là như thế!”
“Vương Đằng này thật là gan to bằng trời, sao hắn dám?”
“Đúng rồi, bên phía nước Hạ không phải cũng bị cường giả ngoài hành tinh chiếm lĩnh à, sao hắn lại xuất hiện ở nơi này?”

Rốt cuộc cũng có người phản ứng lại, hỏi một câu hỏi quan trọng nhất.
Tất cả mọi người lập tức rơi vào bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh!
Sắc mặt quân chủ nước Nghê Hồng hơi biến đổi, đáy lòng đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ không thể tin nổi.
Những người khác cũng đã trấn tĩnh lại, dường như cũng có cùng suy nghĩ với hắn, không khỏi nhìn nhau, trong ánh mắt đều hoảng sợ.
Chính vào lúc này, trong đám người còn có một cô gái dáng người bốc lửa, dáng vẻ quyến rũ đến cực hạn, lúc này vẫn còn đang sững sờ nhìn lên bóng dáng phía trên bầu trời kia, rơi vào trạng thái ngạc nhiên.
“Tại sao là hắn!” Cô gái kia suýt nữa muốn ôm mặt bỏ chạy. Người mà nàng không muốn đối diện nhất lại xuất hiện trước mặt nàng một lần nữa.
Thật là nghiệt duyên mà!
Cô gái kia khóc không ra nước mắt, buồn bực muốn hộc máu, cảm thấy hình như mình sắp bước vào hang sói lần nữa.

Trên bầu trời, Vương Đằng không hề chú ý đến phản ứng của những người bên dưới. Ánh mắt của hắn lúc này dừng lại trên người của hai người dự thi, đôi mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc.
Tổ hợp một tên béo, một con quái bạch tuộc này thật sự có phần vượt quá phỏng đoán của hắn về người dự thi.
Mấy người dự thi gặp phải trước đó đều là hình dáng loài người, suýt nữa khiến hắn quên mất rằng người ngoài hành tinh không chỉ có một chủng tộc, mà còn không thiếu những chủng tộc khác.
Người ngoài hành tinh bị nước Hạ bắt được và nhốt lại là một chủng tộc, tương tự người hành tinh Prota bị Vương Đằng bắt nhốt trong mảnh nhỏ không gian cũng là một chủng tộc.
Thế nên lần này đụng phải một con quái bạch tuộc, thật ra thì không tính là chuyện kỳ lạ gì!
Suy cho cùng vũ trụ to lớn, không thiếu những thứ lạ kỳ.
Hình dáng có chút kỳ quái cũng không thể trách hắn.
“Nhóc con, ngươi nhìn cái gì?” Haddock nhìn thấy người dự thi đột nhiên xuất hiện trước mặt, cả gương mặt tràn đầy vẻ quái đản nhìn hắn, không khỏi trừng mắt lại một cái.
“Nhìn ngươi thì sao.” Khóe miệng Vương Đằng nở một nụ cười kỳ dị, hỏi
“Thử nhìn một cái nữa đi.” Haddock nổi giận rồi.
“Cứ nhìn ngươi đấy, ngươi muốn đánh ta à!” Vương Đằng đưa tay ra, ngoắc ngón tay về phía đối phương.
“A… Tức chết ta mà!”
Haddock giận dữ, xúc tu trên người đột nhiên vươn ra, giống như hóa thành một cây roi dài vung ngang về phía Vương Đằng.
Bốp!
Không khí phát ra tiếng kêu dữ dội, cuốn ra luồng sóng khí dữ dội.
Đôi mắt Vương Đằng chợt lóe lên một tia sáng. Tiểu Bạch bên dưới thân người thu vào trong mảnh nhỏ không gian. Cuộc chiến đấu của cấp Hành Tinh không phải nó có thể tham dự, chỉ cần một cú đánh quét ngang của xúc tu này đủ để khiến nó biến thành khối thịt vụn rồi.
Nhưng đối với Vương Đằng, hắn chẳng hề sợ hãi chút nào.
Hắn một bước nhảy dựng lên, chiến kiếm màu lam xuất hiện trong tay hắn, quét ra một đường ánh kiếm sáng chói, ngọn lửa ngập trời, nghênh đón xúc tu dài thô kệch kia.
Phù!
Chỉ vừa mới tiếp xúc, ánh kiếm sắc bén nóng rực liền chém sâu vào đến phân nửa xúc tu, máu tươi văng tung tóe ra.
Máu kia là màu xanh lá đấy!
Haddock phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thu hồi chiếc xúc tu kia như bị điện giật, vẻ mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.
“Tên mập chết tiệt, đây chính là năm mươi phần trăm mà ngươi nói à, năm cái đầu ngươi đó!” Hắn quay đầu quát to một tiếng về phía Kim Nguyên.
“Mẹ nó, tên này không phải là Lam Phong, không biết chui từ đâu ra, trong tình báo của ta không có người này!” Tên mập Kim Nguyên hét lớn.
“Vậy phải làm sao? Còn đánh nữa không?” Haddock gấp rút nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận