Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 534: Gặp tổng quán chủ của võ quán Cực Tinh

“Ngươi là?” Tuy rằng Vương Thịnh Quốc cảm thấy cô bé này hơi quen thuộc, nhưng trong chốc lát lại không nhớ ra được.
“Cha, nàng chính là Lâm Sơ Hàm.” Lúc này, Vương Đằng đã tới, nói.
“Ta nói mà, sao nhìn quen mắt như vậy, hồi cấp ba, chủ nhiệm lớp các ngươi đã đưa cho ta xem ảnh chụp của các ngươi, nhưng mà đây vẫn là lần đầu tiên gặp người thật, còn xinh đẹp hơn trên hình đấy.” Vương Thịnh Quốc vỗ đầu, nói.
“Chú quá khen.” Lâm Sơ Hàm hơi ngượng ngùng nói.
Lý Tú Mai bưng đồ ăn ra nói: “Đi rửa tay đi, chuẩn bị ăn cơm.”
Đồ ăn nhanh chóng bưng lên bàn, mọi người ngồi xuống, Lý Tú Mai càng không ngừng gắp đồ ăn cho hai người Lâm Sơ Hàm và Lâm Sơ Hạ, rất nhiệt tình, khiến Lâm Sơ Hàm có phần không chịu nổi.
Vương Thịnh Quốc lại ở bên cạnh thỉnh thoảng hỏi tình hình học tập gần đây của Lâm Sơ Hàm, hắn vẫn rất hài lòng với cô con dâu tương lai này.
Trong lòng không khỏi than thở mình đã đi nước cờ hay khi con trai đang học cấp ba, khiến Lâm Sơ Hàm ngồi cùng bàn với Vương Đằng, gần quan được ban lộc, thật sự rất sáng suốt.

Ăn cơm trưa xong, Lâm Sơ Hàm lại ngồi chơi ở Vương gia một lúc, nói chuyện phiếm với Lý Tú Mai và Vương Thịnh Quốc, sau đó mới tạm biệt ra về.
Vương Đằng tự nhiên phải đưa hai chị em về.
Trên xe, Lâm Sơ Hàm không nhịn được nấc cụt.
Vương Đằng không nhịn được cười nói: “Thế nào, có cảm tưởng gì?”
“Quá nhiệt tình!” Lâm Sơ Hàm nghĩ lại mà sợ nói: “Nếu như mỗi ngày ta đều ăn như vậy, chắc chắn trở nên mập mạp.”
Vương Đằng không nhịn được cười ha ha.
“Ngươi còn cười.” Lâm Sơ Hàm sẵng giọng.
“Ăn nhiều là phúc, hơn nữa dáng người này của ngươi, tăng thêm mấy cân nữa đều không hề béo, nhiều lắm được gọi là đẫy đà thôi.” Vương Đằng nói.
“Đi đi đi, ta không muốn.” Lâm Sơ Hàm tức giận nói.
“Ta cảm thấy ăn thật ngon, nếu như mỗi ngày đều có thể ăn ngon như vậy, thật tốt.” Lâm Sơ Hạ sờ bụng nhỏ phồng lên, mong chờ nói.
“Đồ ham ăn!” Lâm Sơ Hàm cho em gái một cái nhìn xem thường.
“Thích ăn thì về sau thường xuyên đến, mẹ ta nhất định rất vui.” Vương Đằng nói.
“Được được!”
“Đồ phản bội.”
Từ sau hôm đón Lâm Sơ Hàm đến nhà ăn cơm, trong vô hình, quan hệ của hai người giống như đã tiến thêm một bước.
Dù sao đều gặp cha mẹ rồi.
Ủa, sao thấy kỳ kỳ nhỉ.
Theo lý thuyết không phải xác định quan hệ trước rồi mới đi gặp cha mẹ sao?
Lúc này là hơn mười một giờ tối, Vương Đằng kết thúc trò chuyện với Lâm Sơ Hàm, không khỏi nghĩ đến vấn đề này.
Nhưng hắn lập tức lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Hai người chung đụng không tệ, không cần cưỡng cầu gì, nước chảy thành sông là được.
Hôm nay đã mùng bốn, ngày nghỉ thật rảnh rỗi, nhưng mà hắn không hề thả lỏng, buổi tối vẫn tiến hành tu luyện.
Cấp Chiến Binh thất tinh bình thường, không có gì lạ!
Nếu như không sử dụng niệm lực tinh thần, đều không thể đối mặt với cấp Chiến Binh cửu tinh, quá yếu.
Phải không ngừng tăng thực lực!
Cho dù chỗ dựa chủ yếu của hắn là nhặt thuộc tính, nhưng mà nếu như không có tu luyện của giai đoạn trước xếp thêm vào, đến thời khắc mấu chốt có thể kém một chút, không cách nào hoàn thành đột phá, vậy quá tệ hại.
Lúc này hắn ngồi xếp bằng trên giường, đón ánh trăng, bắt đầu tu luyện.

Thời gian tiếp theo, hắn chủ yếu ở trong nhà.
Đương nhiên, cũng có đi ra ngoài vài lần.
Mùng năm, dựa theo hẹn trước với Phó Thiên Đao đi đến võ quán Cực Tinh.
Hôm nay, tổng quán chủ võ quán Cực tinh sẽ đến Đông Hải thị sát.
Vương Đằng đã sớm nghe nói đến nhân vật truyền kỳ kia, mới vào võ đạo, chính vì đại lão cấp Chiến Tướng này mới vào võ quán Cực Tinh.
Sáng sớm, Vương Đằng rửa mặt xong, ăn bữa sáng rồi ra cửa.
“Ngươi đi đâu?” Lý Tú Mai rất nghi ngờ, ánh mắt lập tức sáng lên: “Có phải định hẹn hò với Lâm Sơ Hàm không?”
Mấy ngày này Vương Đằng ở nhà vui chơi giải trí, giống như cá mặn, chưa từng thấy hắn dậy sớm như vậy, còn mặc lễ phục.
Nhất định đi ra ngoài hẹn hò!
Vương Thịnh Quốc đang đọc báo, lúc này cũng nhìn sang, chẳng lẽ thằng nhóc này thông suốt rồi sao?
“Không phải.” Vương Đằng câm lặng, nhìn vẻ mặt của hai người xem, rốt cuộc lo lắng hắn không tìm được vợ đến cỡ nào vậy? Vì thế đành phải bất đắc dĩ giải thích: “Hôm nay tổng quán chủ võ quán Cực Tinh sẽ tới Đông Hải, trước đó đã nói muốn gặp ta, ta đi qua gặp mặt.”
“Tổng quán chủ võ quán Cực Tinh!” Vương Thịnh Quốc kinh hãi.
Võ quán mở cửa tự do, nên người thường tương đối hiểu rõ, mà ba võ quán lớn đứng đầu càng được mọi người biết rõ, ba vị tổng quán chủ đều là nhân vật cấp Chiến Tướng, tương đối nổi tiếng.
Không chỉ Vương Thịnh Quốc từng nghe nói đến danh tiếng của tổng quán chủ võ quán Cực Tinh, kể cả Lý Tú Mai đều không xa lạ gì.
“Vị kia muốn gặp ngươi.” Vương Thịnh Quốc lại nói.
“Đúng vậy.” Vương Đằng gật đầu nói: “Không nói nữa, ta phải đi đây, không tiện đến trễ.”
“Mau đi đi mau đi đi.” Lý Tú Mai vội vàng thúc giục: “Đúng rồi, có cần mang theo quà không?”
“Thế không cần, người ta coi trọng con trai ta, hơn nữa lấy thân phận của vị kia, không cần làm vậy.” Vương Thịnh Quốc nói.
Vương Đằng vẫy tay, rời khỏi nhà.
Võ quán Cực Tinh.
Vương Đằng vẫn đến sớm, tổng quán chủ không đến sớm như vậy, nhưng mà hắn lại gặp được Phó Thiên Đao.
“Đến rồi!” Phó Thiên Đao cười nói: “Thằng nhãi ngươi có một thời gian không đến võ quán, đi dạo đi.”
“Đây chẳng phải vì bận tu luyện sao, trước đó đi dị giới, đến thi cuối kỳ mới về, sau đó lại đi tham gia giải thi đấu Võ đạo đệ nhất toàn quốc, bằng không đã sớm đến rồi.” Vương Đằng nói.
Phó Thiên Đao hiểu được gật đầu: “Thảo nào ngươi có thể có được thực lực như hiện giờ, thiên phú cao, lại càng nỗ lực hơn người khác, đáng quý.”
Vương Đằng thầm gật đầu, quả nhiên người khác đều nhận ra hắn thật nỗ lực.
Hắn chính là bé ngoan nỗ lực!
Nhưng mà ngoài miệng lại nói: “Không phải quá nỗ lực đâu, chỉ một chút mà thôi.”
Phó Thiên Đao: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận