Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 663: Trận mở, lôi hạ! (2)

Vương Đằng tắm mình trong sấm sét, tay áo trên người phấp phới, cả mái tóc đen nhánh rậm rạp điên cuồng bay múa, khiến hắn thoạt nhìn cực kỳ tùy ý, trương dương.
‘Nguyên lực hệ Lôi x30’
‘Nguyên lực hệ Lôi x50’
‘Nguyên lực hệ Lôi x45’

Cả một đám bong bóng thuộc tính hệ Lôi được tạo ra đều bị Vương Đằng nhặt lấy, hấp thu toàn bộ, khiến cho nguyên lực hệ Lôi trong cơ thể hắn nhanh chóng tăng lên.
Đồng thời, ‘Lôi Đình thân’ vận chuyển cực nhanh, vô số lực lôi đình hội tụ trong cơ thể hắn, dung nhập vào đại trận.
Toàn bộ đại trận chậm rãi vận chuyển, được lực lôi đình rót vào, đại trận lấp loé ánh tím, sấm sét chợt hiện.
Trong cái nhìn của người bên ngoài, Vương Đằng ở trung tâm sấm sét đang đối diện với tình cảnh cực kỳ nguy hiểm, hứng lấy từng tia sét đánh xuống. Thấy vậy, mọi người càng hãi hùng khiếp vía, lo lắng không thôi.
“Đến đây!”
“Lại đến nữa đây!”

Nhưng vào lúc này, ở trung tâm sấm sét lại không ngừng truyền ra tiếng Vương Đằng cười to.
“…” Tất cả mọi người lập tức ngơ ngác đầy mặt.
Trong tình huống nguy hiểm như này mà tên kia lại còn cười được.
Nhưng bọn họ rốt cuộc cũng nhìn ra, Vương Đằng dường như không nguy hiểm như bọn họ tưởng tượng.
Những tia sấm sét vô cùng kinh khủng đối với người bình thường, lại không tạo thành uy hiếp đối với Vương Đằng được, quả nhiên là ngoài dự đoán!!!
Đám người Goring đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt hơi kỳ lạ, hình như tên nhóc kia cũng không lừa bọn họ, sấm sét này thật sự không tạo thành ảnh hưởng với hắn. Cuối cùng bọn họ cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Theo càng ngày càng nhiều lực lôi đình hội tụ vào trong đại trận, Hắc Yểm Ma Quân bỗng cảm nhận được cảm thấy tim đập nhanh.
Nó biết tuyệt đối không thể để tên nhóc nhân loại kia dẫn xuống càng nhiều sấm sét nữa, nếu không chỉ e uy lực của đại trận phù văn thực sự sẽ uy hiếp được nó.
Ầm!
Dưới thế tấn công mãnh liệt của Hắc Yểm Ma quân, Dương vương rốt cuộc không đỡ được, bị một kiếm chém trúng ngực, thương nặng, hộc máu từng ngụm lớn.
Những cường giả cấp Chiến Tướng khác vội vàng nghênh chiến, nhưng bởi vì nhân số ít hơn, sức chiến đấu tổng thể giảm mạnh cực nhanh, bị Hắc Yểm Ma quân quét ngang.
“Phụt!”
Đàm Đài Tuyền đối kích một chưởng với Hắc Yểm Ma quân, cả người bị đánh bay, miệng phun ra máu tươi.
Trong phút chốc, toàn bộ những cường giả cấp Chiến Tướng bị Hắc Yểm Ma quân đánh lui, sau đó nó đột nhiên phóng về phía Vương Đằng.
“Có thể khiến ta phải tự giải quyết, trong các võ giả cấp Chiến Binh, ngươi là người đầu tiên đó!” Gương mặt Hắc Yểm Ma Quân lộ vẻ lạnh lẽo, một ánh kiếm màu đen ầm ầm bổ ra từ trên thân chiến kiếm của nó.
Vương Đằng không hề bị lay động, ánh mắt không chút yếu thế nhìn lại Hắc Yểm Ma quân, chỉ về phía nó.
Một tia sấm sét bổ ra từ trong đại trận!
Ầm!
Sấm sét bổ lên ánh kiếm đen, lập tức đánh tan nó.
Ngay sau đó lại có ba tia sét bổ ra, bay thẳng về phía bản thể Hắc Yểm Ma quân.
Hắc Yểm Ma quân khẽ chớp mắt, thân hình nhanh chóng loé lên trên bầu trời, lập tức tránh đi công kích của ba tia sét.
Vương Đằng lại chỉ, mười tia sấm sét ầm vang giáng xuống.
“Hừ!” Lần này Hắc Yểm Ma quân rốt cuộc muốn tránh cũng không thể tránh được, nó hừ lạnh một tiếng, không thể không vung kiếm đỡ lấy.
Ầm ầm ầm!
Sấm sét đánh xuống từ trên đỉnh đầu nó, va chạm với ánh kiếm đen nó chém ra, hai bên phát ra tiếng nổ mãnh liệt.
“Thầy, các vị đại sư, mở ra trận Ất Mộc Dung Hỏa!” Mắt Vương Đằng sáng lên, truyền âm nói.
“Ngươi chịu đựng được sao?” Goring nhướn mày, không khỏi dò hỏi.
“Không thành vấn đề!” Giọng điệu Vương Đằng rất kiên định.
Đám người Goring không cần nhiều lời nữa, cùng hợp lực vận hành trận Ất Mộc Dung Hỏa.
Đại trận này không có bất cứ thay đổi nào, không cần quá lâu, chỉ cần làm từng bước, trong chốc lát ngắn ngủi là có thể mở ra.
Vương Đằng vừa hấp thụ lực lôi đình, vừa vận chuyển đại trận đánh ra sấm sét, ngăn chặn Hắc Yểm Ma quân.
Ầm!
Chỉ chốc lát sau, Vương Đằng cảm giác được một đại trận khôi phục, cả người hắn chợt chấn động, một ngọn lửa màu xanh tinh khiết bay lên từ trong cơ thể hắn.
Lửa Thanh Ngọc Lưu Ly!
Ngọn lửa màu xanh tràn ngập khắp người hắn, ngay sau đó tụ vào trong đại trận, trong khoảnh khắc cả trận Ất Mộc Dung Hỏa bị ngọn lửa xanh hừng hực bao phủ…
Ầm!
Ngọn lửa màu xanh rực rỡ đến cực hạn tràn ngập trong đại trận, nhiệt độ cực cao tràn lan, biến toàn bộ khu vực trong phạm vi Trận Ất Mộc Dung Hỏa, bao phủ thành địa ngục lửa.
Tất cả mọi người nhìn thấy một cảnh bất thình lình này đều ngớ cả người.
Ngọn lửa màu xanh!!!
“Đây là??”
Gương mặt Goring và đám phù văn đại sư tràn đầy kinh ngạc, ngơ ngác nhìn ngọn lửa màu xanh trong đại trận.
Là phù văn đại sư, bọn họ càng quen thuộc với đủ loại dị hỏa tự nhiên do thiên địa tạo hóa mà thành hơn người bình thường. Chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã cảm giác được ngọn lửa xanh này không đơn giản.
“Ngọn lửa xanh này tuyệt đối là dị hỏa do thiên địa tạo hóa, tuyệt đối không phải lửa phàm!” Đại sư Kaier nỉ non nói.
“Đại sư Goring, Vương Đằng che giấu thật quá sâu, trên người lại có kỳ vật cỡ này!” Những phù văn đại sư còn lại cũng kinh ngạc không thôi.
“Lão hủ cũng không biết, chưa hề nghe hắn nhắc tới!” Goring cười khổ nói.
Phải biết, cho dù là người sống mấy trăm năm như hắn, cũng chưa bao giờ thấy được dị hoả được ghi chép trong sách cổ.
Có câu nói là gần quan được ban lộc!
Nếu hắn biết trên người Vương Đằng có ngọn lửa xanh, bất kể thế nào cũng phải nghiên cứu kỹ càng một phen!
Đám phù văn đại sư Kaier, Tra Thụ nghiêm túc đánh giá ngọn lửa xanh, ánh mắt lộ ra vẻ mê say, phảng phất như đó là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần không mặc quần áo.
Một bên khác, Hắc Yểm Ma quân vốn đang phóng về phía Vương Đằng, lại bị ngọn lửa màu xanh đột nhiên toát ra ép lui.
“Là ngọn lửa xanh của con bọ cạp kia, nhưng vì sao lại càng… mạnh hơn?” Vẻ mặt nó nặng nề, trong lòng không khỏi hiện ra một đoạn ký ức được truyền về sau khi phân thân tử vong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận