Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1259: Đây là thứ yêu nghiệt gì vậy! (4)

Ngoài ra, lần này hắn lấy được không ít điểm thuộc tính trắng, ước chừng còn nhiều hơn 13 vạn, nhưng vì thăng cấp ‘Cuồng Phong Quyết’ mà tiêu phí gần 3 vạn điểm, bây giờ đại khái còn lại 11 vạn, hơn nữa còn số điểm đã tích lũy từ trước đó, dự trữ thuộc tính trắng của Vương Đằng đạt tới hơn 20 vạn điểm.
Ý thức của Vương Đằng tiến vào vũ trụ hư cấu một lần nữa, khống chế ý thức của phân thân.
Ba người Hùng Đại Lực đang thu dọn thi thể của Hắc Phong Điêu. Ba người bọn họ góp sức thuê một cái nhẫn không gian, có thể cất giữ một ít tài liệu trên thân Hắc Phong Điêu, dùng để buôn bán.
Lúc này ba người bọn họ đều có vẻ rất hưng phấn, bởi vì đám Hắc Phong Điêu này đủ để cho bọn họ có được một khoản thù lao không nhỏ.
“Vương Đằng, ngươi mau đến xem, con Hắc Phong Điêu Vương này sinh ra một khối tinh cốt trong thân thể, có thể bán được một số tiền lớn, chúng ta giàu rồi!” Hùng Đại Lực đang thu dọn thi thể của Hắc Phong Điêu Vương, đột nhiên hưng phấn kêu to.
“Tinh cốt lấy được trong vũ trụ hư cấu cũng có thể bán lấy tiền à?” Vương Đằng kinh ngạc nói.
“Đương nhiên là có thể. Mấy thứ này có thể sử dụng trong vũ trụ hư cấu. Nếu không binh khí của chúng ta từ đâu mà tới.” Hùng Đại Lực giải thích: “Thế nhưng giá của hàng hóa ảo sẽ rẻ hơn hàng thật nhiều, chỉ có thể bán được 1/10 giá của hàng thật.”
Vương Đằng gật đầu, lại có thêm một tầng nhận thức mới đối với giá cả trong vũ trụ hư cấu.
Nói tóm lại, sự tồn tại của vũ trụ hư cấu có thể cung cấp cho võ giả tiến vào trong đó một con đường sinh tồn, nhưng cũng sẽ không để cho bọn họ sinh ra tính ỷ lại.
Bởi vì giá cả bên trong tương đối thấp, không đủ để cho bọn họ dựa vào vũ trụ hư cấu để làm giàu. Do đó họ chỉ có thể phấn đấu kiếm tiền trong hiện thực, mới có thể chân chính tiêu phí, sinh tồn trong vũ trụ hư cấu.
Leng keng…
Đúng lúc này, đột nhiên có một âm thanh lớn vang lên từ trong dãy núi phía sau bọn họ.
“Âm thanh gì vậy??” Sắc mặt mọi người biến đổi.
“Hô!”
Âm thanh kia truyền ra cực xa, còn chưa hoàn toàn tiêu tán. Một trận gió mãnh liệt thổi tới từ trên bầu trời, thân thể của ba người Hùng Đại Lực đều bị thổi lui ra phía sau.
Mà Vương Đằng cũng không khá hơn là bao. Nếu không kịp thời vận dụng niệm lực tinh thần bám vào vách núi phía trước, chỉ sợ hắn cũng sẽ bị thổi bay đi.
Hắn quay đầu lại nhìn thấy bóng dáng ba người Hùng Đại Lực khổ sở chống đỡ, lông mày không khỏi nhướn lên, lại phân ra ba luồng niệm lực tinh thần, kéo bọn họ trở về.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao lại có một cơn gió lớn như vậy?” Ba người chưa kịp lấy lại tinh thần, sắc mặt đầy hoảng sợ.
“Đừng nói nhảm nữa, phía trước có một hang núi, trốn vào trước đã.” Vương Đằng khẽ quát. Hắn nhìn thấy phía sau sào huyệt của Hắc Phong Điêu Vương có một hang động thật lớn, sắc mặt vừa động, rồi lôi kéo ba người Hùng Đại Lực, chống đỡ cuồng phong mãnh liệt xông vào trong đó.
Cuồng phong đột nhiên thổi đến, khiến cho đám người Vương Đằng không kịp trở tay.
May mà Vương Đằng đáng tin cậy, dường như không nghĩ ngợi gì đã sử dụng tinh thần lực, kéo đám người quay lại hết.
Lúc này bọn họ rơi vào trong hang động phía sau sào huyệt Hắc Phong Điêu Vương, nhìn ra cuồng phong không không ngừng nổi lên phía bên ngoài, bất giác có hơi sợ hãi trong lòng.
Chẳng qua mười mấy nhịp thở mà thôi, gió bên ngoài càng ngày càng lớn, càng ngày càng lớn… trở thành một cơn gió mạnh lạnh lẽo thấu xương.
Xoẹt!
Gió mạnh tự nhiên biến thành từng lưỡi đao gió hung hăng cắt rọc trên vách núi, để lại vết tích sâu hoắm.
Ba người Hùng Đại Lực sợ giật mình, bất giác lùi về sau mấy bước.
“Nguy hiểm quá!” Trán Hùng Đại lực rơi xuống một giọng mồ hôi lạnh, cả người đều không ổn.
Ngay lúc vừa rồi, mấy lưỡi đao gió cứa qua trước mặt bọn họ, thiếu chút nữa đã xẻo cái mũi của Hùng Đại Lực rơi xuống dưới.
Cơn gió mạnh này cực kỳ khủng khiếp, cho dù bản thân bọn họ là võ giả cấp Hành Tinh, đối mặt cơn gió mạnh này cũng không dám sơ suất mảy may.
“Trận gió mạnh quá!” Blaquet hít sâu một hơi, trầm giọng nói.
“Chưa từng nghe nói trong dãy núi Hắc Phong có tồn tại gió mạnh thế này, ngay cả hắc phong hằng năm nổi lên trên dãy núi cũng không khủng khiếp như thế.” Hùng Đại Lực lau mồ hôi lạnh trên trán, sắc mặt nặng nề, gật đầu nói.
“Bây giờ làm sao đây?” Houston hỏi.
Ba người nhìn về phía Vương Đằng đều như tắp lự. Trong này, hắn là người có thực lực mạnh nhất. Hơn nữa, vừa rồi nếu không phải hắn cứu giúp, e là ba người bọn họ đã phải gồng gánh trận gió mãnh liệt kia ở bên ngoài rồi, không qua bao lâu sẽ bị chém thành một thi thể, sau đó buộc phải rời khỏi vũ trụ hư cấu.
“Đợi đi.” Vương Đằng nhàn nhạt nói, sau đó bèn ngồi xếp bằng ở trong hang động, khẽ nhíu mi tâm, nhìn ra ngoài bầu trời thông qua cửa hang.
Âm thanh gào rít vừa rồi rốt cuộc phát ra từ tinh thú nào? Trận gió mạnh này lẽ nào là do nó dẫn đến?
Chút nghi ngờ xuất hiện trong tâm trí Vương Đằng.
Ba người Hùng Đại Lực thấy Vương Đằng bình tĩnh như thế, cũng không khỏi trấn định hơn nhiều, đưa mắt nhìn nhau, rồi ngồi xếp bằng xung quanh hắn, yên lặng chờ đợi trận gió tiêu tan.
Nhưng chuyện luôn luôn vượt ngoài dự tính của con người.
Trận gió bên ngoài không những không biến mất, mà ngược lại càng ngày càng mãnh liệt hơn, lắng tai mà nghe, xung quanh đều là tiếng gió chói tai đang rít gào.
Bang bang…
Tiếng chim kêu vang lên không khác lúc trước mấy, hơn nữa âm thanh lần này càng gần hơn, dường như văng vẳng bên tai.
Âm thanh này rất có sức xuyên thấu, đâm vào trong tai đám người. Ba người Hùng Đại Lực lập tức bịt chặt hai tai, gương mặt bất giác lộ ra vẻ thống khổ.
Sắc mặt Vương Đằng khẽ biến. Hắn lập tức dùng nguyên lực phong bế hai tai, phòng ngừa màng nhĩ bị tổn thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận