Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1306: Ta không có, ngươi nói bậy, ngươi vu khống ta! (2)

Về đến nhà của phù văn sư Phàn Thái Ninh.
“Đại sư Vương Đằng, ngươi đã trở lại!” Đại sư Phàn Thái Ninh lập tức đi ra đón. Hắn đã biết Vương Đằng đi đến Quý tộc Bình nghị các. Tin tức lớn như vậy không giấu được ở Đế thành, tin tức bị truyền đi khắp nơi rất nhanh.
“Ngươi không sao chứ?” Hắn hơi lo lắng hỏi.
Nhưng hắn biết chuyện tước vị Nam tước Nam Cung này tràn ngập mờ ám. Chỉ sợ không ít gia tộc tham dự trong đó, nếu không Tào Hoành Đồ kia không có khả năng tạm thời giữ vị trí Nam tước. Dù sao trước khi chết, Nam tước Nam Cung vẫn không để lại bất kì di chúc liên quan nào, theo lý thuyết, hắn không cách nào kế thừa tước vị Nam tước.
“Không có chuyện gì, mọi chuyện đều khá thuận lợi.” Vương Đằng nói nhẹ nhàng bâng quơ, giống như trên hội nghị của Quý tộc Bình nghị các không xảy ra bất kì chuyện hung hiểm gì.
Đại sư Phàn Thái Ninh nghe vậy, không khỏi hơi giật mình. Từ trước đến nay, chuyện kế thừa tước vị sẽ không bình yên, nhưng Vương Đằng lại nói đến đơn giản thoải mái như vậy, hay là hắn có át chủ bài gì?
“Đại sư Vương Đằng, ngươi thật sự là người kế thừa của Nam tước Nam Cung sao?” Hắn dẫn Vương Đằng vào trong nhà, không nhịn được hỏi.
“Quả thực là vậy, ắt hẳn tin tức này sẽ truyền ra rất nhanh.” Vương Đằng gật đầu nói.
“Vậy ngươi phải cẩn thận cả nhà Vực Chủ Tào Hoành Đồ, ta nghe nói Vực Chủ Tào Hoành Đồ là một người có thù tất báo.” Đại sư Phàn Thái Ninh nhìn bốn phía, hạ giọng nói.
Lời nhắc nhở của Đại sư Phàn Thái Ninh làm Vương Đằng kinh ngạc.
Biết hắn sắp đối mặt với Tào Hoành Đồ và người đứng sau, thậm chí còn không đuổi hắn ra khỏi nhà. Có thể thấy đại sư Phàn Thái Ninh thật sự xem Vương Đằng là bạn bè.
Đương nhiên điều đó cũng nói lên một chuyện, đại sư Phàn Thái Ninh thật sự có năng lực không nhỏ.
“Thì ra cấp Tông Sư còn được ngưỡng mộ hơn ta tưởng!” Vương Đằng sờ cằm, muốn tới liên minh Phó Chức Nghiệp để chứng minh thân phận cấp Tông Sư của mình thật nhanh.
Phải biết hắn là song Tông Sư: phù văn và luyện tạo, chỉ cần cho hắn chút thời gian. Mạng lưới giao thiệp hắn kinh doanh được chắc chắn không nhỏ.
Mà cấp bậc Luyện đan sư của hắn có thể đạt tới cấp Tông Sư rất nhanh. Đến lúc đó, hắn đi đến liên minh Phó Chức Nghiệp, nếu có thể nhặt được vài bong bóng thuộc tính Luyện đan sư, thoáng chốc là có thể đạt tới cấp Tông Sư, quả thực quá dễ dàng.
“Đại sư Vương Đằng, mấy ngày nay ngươi cứ yên tâm ở nhà ta đi, nơi ở của ta đã được đăng kí ở liên minh Phó Chức Nghiệp, được họ bảo hộ. Võ giả bình thường tuyệt đối không dám động thủ ở nơi này.” Đại sư Phàn Thái Ninh nói.
“Vậy cảm ơn đại sư, từ bây giờ ta sẽ không cần lo lắng có người có mắt không tròng đến tìm ta gây sự.” Vương Đằng cười nói.
“Ha ha ha, chờ ngày mai ngươi đi đăng kí thân phận ở liên minh Phó Chức Nghiệp xong, ta nghĩ bọn họ sẽ rất vui lòng cung cấp chỗ ở cho ngươi dựa trên tiềm lực của ngươi đó.” Đại sư Phàn Thái Ninh vui vẻ nói.
Vương Đằng mỉm cười, nghĩ thầm nếu ngày mai Phàn Thái Ninh biết hắn là Tông Sư phù văn, không biết có giật mình mà trừng lòi cả mắt ra hay không.
Đương nhiên, chuyện này nên để người khác nói ra, mình tự nói sẽ không tốt lắm!
Vương Đằng tiếp tục trao đổi vấn đề về phù văn cùng đại sư Phàn Thái Ninh một hồi, rồi mới trở về phòng của mình.
Hắn ngồi xếp bằng trên giường, tâm trí chìm vào bên trong giao diện thuộc tính.
‘Lửa Hải Kình x100’
Vương Đằng nhìn thuộc tính có thêm một loại lửa, khóe miệng cong lên.
Cấp Vực Chủ thì thế nào? Gia tộc Pylax thì thế nào?
Không phải vẫn bị hắn cạo lông cừu sao?
Lúc ấy trong hội nghị, Sinclairmont muốn giết chết hắn, nhưng công kích đó đã bị các lão ngăn chặn lại, cuối cùng rớt ra một bong bóng thuộc tính, Vương Đằng lặng lẽ nhặt lên.
Khi bong bóng thuộc tính này dung nhập vào cơ thể Vương Đằng, hắn phát hiện có thêm một loại lửa màu lam trong thức hải của mình.
Ngọn lửa này giống ngọn lửa của Sinclairmont như đúc, nhưng chỉ là một chùm nhỏ trong cơ thể hắn, thậm chí còn chưa lớn bằng quả trứng gà.
Ngọn lửa màu lam nhỏ bé núp vào một góc, không ngừng run lẩy bẩy khi đối mặt với cả ba loại dị hỏa thiên địa Quang Minh Thánh hỏa, lửa Hắc Ám, lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.
Sau khi đạt được ‘lửa Hải Kình’, Vương Đằng lập tức biết được nguồn gốc của nó.
Đây là một loại thú hỏa, bắt nguồn từ một loại cự thú cá voi xanh biển sâu, mà chỉ có số ít cá voi xanh biển sâu có huyết mạch tinh khiết mới có thể sinh ra lửa Hải Kình.
Lửa Hải Kình đương nhiên không thể sánh bằng dị hỏa thiên địa như lửa Thanh Ngọc Lưu Ly, nhưng lại là loại hỏa diễm tốt nhất trong các loại thú hỏa, đặc tính là có thể cháy hừng hực trong nước biển, phối hợp với thể chất hỏa diễm của gia tộc Pylax, có thể khiến bọn họ phát huy năng lực không tầm thường.
Bây giờ, Vương Đằng cảm thấy rất hứng thú với thể chất hỏa diễm của gia tộc Pylax. Hắn có nhiều loại lửa như vậy, nếu phối hợp với thể chất đó, ngọn lửa của hắn chắc chắn sẽ rất mạnh.
Ban đêm, sau khi Vương Đằng ăn tối cùng đại sư Phàn Thái Ninh, lại bị hắn lôi kéo cùng thảo luận về vấn đề phù văn mất nửa ngày, khiến đại sư Phàn Thái Ninh kinh ngạc vô cùng, thu hoạch được rất nhiều.
Sau đó Vương Đằng lại về phòng lần nữa, vào trong vũ trụ hư cấu tu luyện.

Trụ sở gia tộc Nam Cung.
Tào Quan cuối cùng cũng liên lạc với cha hắn là Tào Hoành Đồ, hai người đang trao đổi trong vũ trụ hư cấu.
Ngoại trừ Tào Quan và Tào Hoành đồ, còn có rất nhiều người, bọn họ đều là con trai, con gái, cháu trai, cháu gái, chắt trai… vân vân của Tào Hoành Đồ.
Một trăm vạn năm sau cái chết của Nam Cung Việt, Tào Hoành Đồ đã sinh ra không ít con cái, tiếp tục phát triển gia tộc.
Lúc trước, nếu gia tộc Nam Cung giác ngộ được điều này, thì sẽ không biến thành cục diện như hiện tại, còn phải để người ngoài như Vương Đằng kế thừa tước vị.
Tào Hoành Đồ là một người đàn ông trung niên có diện mạo uy nghiêm, tóc màu nâu xoăn nhẹ, đôi mắt tam giác ngược, trông hung ác nham hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận